Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Dưỡng Khí Trúc Mã - Chương 4

Cập nhật lúc: 2024-04-11 22:00:55
Lượt xem: 2,055

Tôi trợn trắng mắt, trong lòng đương nhiên biết rằng chuyện này tuyệt đối không có khả năng rồi chỉ là xuyên qua đây cũng được một số ngày rồi, trong lòng thật sự rất bức bối, muốn dựa vào quyền thế để làm loạn một phen cho hả dạ.

Bây giờ tôi không muốn gì cả, tôi chỉ muốn trở về với xã hội văn minh hiện đại mà thôi.

Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD

Lúc tôi hống hách với quý phi bên Hồ Thái Dịch, chẳng qua chỉ là muốn gia tăng tiến độ. Không cần biết là bị giáng tội c.h.ế.t hay là có cơ hội xuyên trở về, cũng đều tốt hơn khi ở lại cái nơi cung cấm ăn thịt người như thế.

Nhưng điều đáng mừng chính là, tôi cùng với thanh mai trúc mã của mình đều xuyên không về đây, có người chăm sóc và phó thác còn đỡ hơn là lẻ loi một mình buồn muốn chết.

Nếu như… có thể đem theo hắn về chung thì…

“Phàm là những nữ tử tầm thường đều phải bắt đầu từ tước vị quan nữ tử, nếu như bệ hạ thật sự thấy thích, cũng có thể phá lệ phong làm đáp ứng…”

Lễ bộ thượng thư vẫn đứng đó khuyên bảo hết nước hết cái.

Vậy mà Tạ Trì vẫn chưa chơi đủ, hắn mở miệng chọc ghẹo: “Nếu như trẫm nhất quyết muốn phong nàng ta làm thái hậu thì sao?”

Lão ta ngẩng mặt lên trời, chắc nịch đáp: “Thần - nguyện lấy cái c.h.ế.t để can ngăn!!!”

Tạ Trì mở miệng với giọng điệu buông thả: “Vậy thì lôi xuống c.h.é.m đầu đi!”

Tôi và lễ bộ thượng thư: ???!!!

Rồi tôi quay sang nhìn Tạ Trì, thần thái này còn mang theo sự châm chọc ác ý, tình cảnh này giống y hệt như ban đầu mới bước vào điện Thừa Càn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/duong-khi-truc-ma/chuong-4.html.]

Lạnh lùng, bất cần, ngập tràn sự sát phạt của đế vương nắm trong tay quyền sinh sát của mọi người.

Cậu làm bạo quân cũng đạt quá trời rồi đó.

Thị vệ bên ngoài đã giữ chặt lấy lễ bộ thượng thư, lão già vẫn còn sức nổi điên, trong miệng hô hào gì mà “yêu nữ họa thủy”, “vi họa triều cương” tùm lum.

Mà Tạ Trì chỉ nhếch mép, rồi đem đống sổ sách trong hộc ra, lãnh đạm nói: “Ngươi mua bán chức quan, tiết lộ đề thi khoa cử, khiến cho lòng dân nguội lạnh, đây không tính là nhiễu loạn triều cương sao?”

“Giam hắn vào thiên lao trước đi, rồi điều tra việc khoa cử lại từ đầu, tảo triều ngày mai phúc nghị cùng các ái khanh sau.”

Thế là tôi đứng đó nhìn lễ bộ thượng thư bị lôi đi như con chim cút đuối nước, trong lòng trống không chả nghĩ được gì.

Sao hắn nhập vai nhanh vậy trời?

Sao hình như chỉ có mỗi mình mình là người không thể hòa hợp với cả thế giới hả ta?

Tôi nhìn sang Tạ Trì, giơ ngón tay cái lên: Like.

Tạ Trì nhìn tôi chớp chớp mắt, sắc mặt đã trở về với bộ dạng lười nhác của thanh thiếu niên quen thuộc.

Hắn tính mở miệng nói gì đó thì Lý công công từ ngoại điện đi vào:

“Bẩm hoàng thượng, quý phi nương nương đang khóc lóc bên ngoài xin cầu kiến ạ!”

 

Loading...