DỰA VÀO 7 NAM CHÍNH ĐI LÊN ĐỈNH CAO - Chương 3
Cập nhật lúc: 2024-09-29 10:15:34
Lượt xem: 354
Tôi đẩy cửa phòng ngủ, khi mấy người kia cố tình thảo luận về việc một nam người mẫu nào đó ở KTV trước mặt tôi, cố gắng cô lập tôi.
Tôi liền chen ngang: "Các cậu muốn đi không?"
Bọn họ nhìn nhau, không nói gì.
"Tôi có thể dẫn các cậu đi, nhưng mà mấy chỗ đó không được sạch sẽ lắm, chọn mấy người tử tế để uống rượu cùng thì được, đừng đưa bọn họ đi khách, dễ gặp rắc rối."
Đều là những cô gái đôi mươi, làm sao có thể nhịn được.
Người nóng tính nhất là Lâm Kiều Kiều lên tiếng: "Cậu đã từng đi rồi à?"
"Đương nhiên là đi rồi."
Tôi mỉm cười, "Cũng kha khá nhiều lần rồi, hôm nay dẫn các cậu đi, có thể bảo họ chuẩn bị vài em ngon nhất."
"Vừa hay tôi lái xe mới đến, tiện thể đưa các cậu đi hóng gió một vòng."
Tôi móc chìa khóa xe đứng dậy, "Đi thôi."
KTV, ánh đèn mờ ảo trong phòng bao.
Ba người nhìn dàn trai đẹp đứng thành hàng trước mặt, quan niệm giá trị vốn có lập tức bị phá vỡ.
"Người thứ hai bên trái, không phải là hotboy khó theo đuổi nhất của Học viện Nghệ thuật bên cạnh sao?"
"Nghe nói có nữ sinh tặng bánh kem cho cậu ta, bị cậu ta vứt thẳng, còn sỉ nhục cô ấy."
"Hóa ra không phải khó theo đuổi, mà là giá chưa đủ cao."
Tôi vừa uống rượu vừa gọi quản lý đến, chọn ba người vừa mắt họ nhất.
Để họ ở lại phòng bao uống rượu vui chơi.
Tôi quay người ra ngoài, gõ cửa phòng bao cuối hành lang.
Không nằm ngoài dự đoán, nam chính số ba Lăng Diễm đang ngồi bên trong, tay ôm ấp hai cô gái.
7
Trong nguyên tác, Tô Miên Miên bị bạn cùng phòng đưa đến đây, cố tình chuốc say, muốn cô ấy mất mặt.
Kết quả cô ta mơ mơ màng màng đi nhầm phòng.
Gặp phải Lăng Diễm.
Tên thiếu chủ hắc bang tàn nhẫn m.á.u lạnh, g.i.ế.c người không ghê tay này.
Hắn trực tiếp quy chụp Tô Miên Miên là gián điệp của bang phái đối địch, hành hạ cô ta đủ kiểu, ép cô ta đến mức gần sụp đổ.
Sau khi biết cô chỉ đi nhầm phòng, hắn cũng không hề tỏ ra áy náy.
Ngược lại còn dùng đoạn video quay đêm hôm đó để uy hiếp.
Ép buộc cô trở thành nô lệ của hắn.
Lúc này, tôi chủ động tìm đến cửa.
Lăng Diễm nheo mắt, đẩy hai cô gái trong lòng ra.
Nhìn tôi: "Cô là ai?"
Tôi mặt không cảm xúc nói: "Đi nhầm phòng."
Giọng điệu lạnh lùng, không hề có chút áy náy nào.
Quả nhiên khiến tên thiếu chủ hắc bang nóng tính nhất cười lạnh một tiếng, ném ly rượu xuống đất đi tới, bóp cằm tôi:
"Đi nhầm phòng? Vậy dùng thân xác cô để xin lỗi đi."
"Thôi khỏi."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/dua-vao-7-nam-chinh-di-len-dinh-cao/chuong-3.html.]
Tôi nhếch mép, "Anh bẩn quá, tôi sợ lây bệnh."
Lăng Diễm ngẩn ra, khóe môi vẫn còn ý cười, ánh mắt lại càng thêm nguy hiểm: "Cô nói gì?"
Hắn vừa nói vừa định sờ vào bao s.ú.n.g bên hông.
Nhưng lại chộp hụt.
Ngay sau đó, họng s.ú.n.g lạnh lẽo cứng rắn chĩa vào thái dương hắn.
Tôi nắm chặt báng súng, dịu dàng nhìn hắn.
Rất biết điều, lại một lần nữa lặp lại rõ ràng:
"Tôi nói, anh bẩn quá, tôi sợ lây bệnh."
8
Nhìn thấy s.ú.n.g thật đạn thật, hai cô gái bên cạnh sợ ngây người.
Ôm chặt lấy nhau, muốn hét lên nhưng lại không dám.
Lăng Diễm nghiến răng, lạnh giọng hỏi tôi: "Ai phái cô đến? Một người phụ nữ, đừng tưởng mình—"
Họng s.ú.n.g lại dùng sức chĩa vào thái dương hắn.
Tôi mở chốt an toàn, chậm rãi nói:
"Thiếu gia, phụ nữ không có lý trí, không nói đạo lý, nên tốt nhất là anh nên câm miệng."
Tuy hắn kiêu ngạo tự đại, khinh thường phụ nữ.
Nhưng có thể ngồi lên vị trí này, chung quy vẫn rất quý trọng mạng sống của mình.
"... Cô muốn gì?"
"Ngay từ đầu tôi đã nói, tôi chỉ đi nhầm phòng thôi."
Tôi cất súng, tiện tay nhét vào túi, xoay người bỏ đi,
"Vật nguy hiểm như vậy, tôi tạm thời giữ hộ anh."
Đến cửa, sau lưng vang lên giọng nói của Lăng Diễm:
"Cô tên gì?"
Tôi không dừng bước: "Anh không cần biết."
Anan
Nhưng tôi biết rất rõ, với tư cách là thiếu chủ hắc bang, một trong những nam chính của cuốn sách này, hắn sẽ nhanh chóng điều tra ra thông tin của tôi.
Quả nhiên.
Ngày hôm sau khi trở lại trường, tôi và bạn cùng phòng tan học đi ra.
Vừa đến cửa tòa nhà dạy học, một bó hồng Ecuador to tướng đã được đưa đến trước mặt tôi.
Lăng Diễm đứng đối diện, nở nụ cười chắc chắn với tôi:
"Xin chào, cô Tô Miên Miên xinh đẹp."
Giữa những tiếng kinh hô xung quanh.
Tôi mặt không cảm xúc túm lấy bó hoa hồng, đập mạnh vào mặt hắn.
Gai hoa cào rách má, cánh hoa nát vụn, nước hoa lẫn m.á.u tươi chảy xuống theo gò má hắn.
Tôi nhìn Lâm Kiều Kiều ba người muốn nói lại thôi bên cạnh: "Mọi người đi ăn cơm trước đi."
"Ơ, cậu..."
Cô ấy hình như hơi lo lắng cho tôi, nhưng vì thiết lập đối địch trong nguyên tác, nên không nói ra miệng được.
"Không sao."