ĐỊNH MỆNH TRONG MƠ - C19
Cập nhật lúc: 2024-09-26 20:36:31
Lượt xem: 465
Đối phương khá thất vọng, nhưng cũng chỉ có thể chấp nhận.
Anh ta nói đã chuẩn bị quà cho tôi.
Là một bông hồng bất tử.
Tôi không nghĩ sẽ nhận lấy, nên đưa tay đẩy trở về.
Ngay lập tức, tôi cảm nhận sau lưng có ánh mắt lạnh lẽo hướng tới.
Tôi theo bản năng quay đầu lại.
Trần Vọng Dã đang đứng đó, gương mặt vô cảm, nhìn chằm chằm vào tôi.
25
Tôi gần như bị Trần Vọng Dã vác về nhà.
Đến kỳ nghỉ hè nên cậu ấy lại chuyển về căn biệt thự.
Cậu ấy ném tôi lên giường, hạ ánh sáng đèn.
Rồi không nói không rằng, xé toạc cúc áo sơ mi của tôi:
"Chị, hắn là ai?"
"Đối tượng xem mắt."
Cậu ấy dừng lại một chút, rồi không kìm được mà dùng thêm lực.
Làn da tôi vốn rất mỏng, dễ để lại dấu vết, cậu ấy vừa dùng sức liền để lại một vết đỏ ngay trên n.g.ự.c tôi.
"Mặc váy ngắn như vậy, chỉ để gặp hắn?"
Giận rồi?
Tôi cười thầm, cố tình trêu chọc: "Đúng vậy."
Trần Vọng Dã tức giận cắn loạn trên da tôi.
Sấm rền gió dữ, tôi đều chịu đựng.
Hôm nay Trần Vọng Dã dữ dằn hơn mọi khi.
Hình bóng của chúng tôi đan xen chiếu lên vách tường.
Phản chiếu nhịp điệu phập phồng nhấp nhô.
Bạn đang đọc truyện của nhà Cam edit. Chúc bae đọc truyện zui zẻ nhaaa 🍊.
Mồ hôi nhỏ giọt từ trán cậu ấy.
"Dương Văn Nguyệt, nhìn em."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/dinh-menh-trong-mo/c19.html.]
Sau sự hung bạo, là lời van xin:
"Em mới là chú cún ngoan của chị, đừng bỏ rơi em nữa, có được không?"
"Được."
"Chị sẽ không gặp lại hắn nữa đúng không?"
"Vốn dĩ đã không định gặp lại rồi."
Tôi giải thích cho Trần Vọng Dã về tiền căn hậu quả.
Cậu ấy thở phào nhẹ nhõm: "Sau này chị cũng không được gặp những đối tượng xem mắt khác."
"Tôi không định đi xem mắt nữa."
Tôi chạm vào khuôn mặt cậu, nhẹ nhàng nói:
"Bởi vì tôi đã có bạn trai rồi mà."
Trần Vọng Dã chấn động vui mừng: "Chị cuối cùng cũng đồng ý cho em lên làm chính thức?"
"Ừ, tôi đã suy nghĩ thông suốt, dù không cùng một thế giới nhưng có thể thử xem sao."
Có một người bạn trai vừa đẹp vừa có gia thế và thể lực tuyệt vời như cậu ấy.
Không thử thì phí quá.
Trần Vọng Dã còn quyết tâm hơn tôi.
Cậu ấy mỉm cười, ánh mắt hàm chứa cả một bầu trời đầy sao:
"Dương Văn Nguyệt, chị yên tâm. Em sẽ vì chị phá bỏ rào cản giữa hai thế giới."
26
Ngày hôm sau chúng tôi ngủ đến tận trưa mới dậy.
Nhưng cũng là bị tiếng chuông cửa làm tỉnh giấc.
Trần Vọng Dã hôn nhẹ lên mặt tôi, lưu luyến mãi không nỡ rời đi để ra mở cửa.
Là bạn thân của cậu ấy.
"DM!" Cậu bạn khiếp sợ mà nhìn những vết cào và dấu hôn trên người Trần Vọng Dã:
"Cậu có người yêu?"
"Đúng vậy."