DIÊN NHI - Chương 01
Cập nhật lúc: 2024-08-30 19:25:46
Lượt xem: 420
Lúc mẹ ta bị bán vào thanh lâu, trong bụng đã có ta.
Bà sợ bị phát hiện, dùng buộc n.g.ự.c buộc chặt bụng.
Đáng tiếc giấy không thể gói được lửa, vẫn bị tú bà phát hiện.
Mẹ ta che chặt bụng, quỳ gối trước mặt tú bà đau khổ cầu khẩn, cầu xin bà ấy tha cho ta một mạng.
Tú bà nhìn mặt của mẹ ta một cái, cười nói: "Xinh đẹp nổi bật, mua một tặng một, ngược lại là ta kiếm lời rồi!"
1
Một câu xinh đẹp nổi bật của tú bà Hoàng ma ma khiến ta được sống tiếp, bà ấy phá lệ cho mẹ ta sinh ta ra.
Ở sau lưng, các cô nương khác trong thanh lâu đều nói Hoàng ma ma bất công, phá hỏng quy củ của Cảnh Xuân lâu.
Từ xưa đã có quy củ cô nương trong thanh lâu không được sinh con.
Đương nhiên, muốn sinh con cũng không phải không được, nếu như cô nương trong thanh lâu muốn sinh con, vậy sẽ phải tự bỏ ra tiền một năm sinh con.
Cái gọi là tiền sinh con chính là bạc kiếm được từ việc tiếp khách.
Chỉ cần dùng vốn riêng của mình trả cho tú bà số bạc kiếm được trong một năm tiếp khách là có thể sinh con.
Tiền một năm sinh con không phải một số lượng nhỏ, mà làm nghề này là ăn chén cơm thanh xuân, chậm trễ một năm đã thiếu bạc kiếm được một năm.
Nếu như lúc trẻ không tích trữ bạc, vậy thì đến khi già nua, cuộc sống còn không bằng heo chó bên ngoài, cho nên hầu như không có ai làm như thế.
Mà thanh lâu cũng có cấm kỵ, nếu có cô nương ở thanh lâu mang thai con của khách, đó chính là phá hỏng quy củ, sợ là cũng không có ai dám đến thanh lâu này nữa.
Mặc dù mẹ ta không mang thai đứa bé trong bụng ở Cảnh Xuân lâu nhưng những cô nương thanh lâu này cũng sợ mẹ ta sinh ta ra, phá hỏng quy củ, sẽ liên lụy các nàng không thể kiếm tiền.
Cho nên, đương nhiên bọn họ không vui.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/dien-nhi/chuong-01.html.]
Hoàng ma ma cũng không giải thích, chỉ từ tốn nói một câu: "Ta thiên vị, nhưng nếu như các ngươi có ai xinh đẹp được hơn nàng, vậy ta cũng có thể thiên vị các ngươi."
Tất cả mọi người không nói gì.
Dù sao thì làm nghề này, không chỉ cần nhìn tuổi trẻ, càng phải nhìn mỹ mạo.
2
Mỹ mạo của mẹ ta thường ngày được xưng là thanh thuỷ xuất phù dung, thiên nhiên khứ điêu sức.
Lần đầu Hoàng ma ma nhìn thấy đã mừng rỡ không thôi, cảm thấy mẹ ta chính là cây rụng tiền mười năm tới của bà ấy.
Đối với việc mẹ mìn bán mẹ ta thấp hơn giá thị cho bà ấy, bà ấy cũng không hỏi nguyên do, sau khi mua mẹ ta thì cũng không hỏi thân phận của mẹ ta.
Mẹ ta từng lén hỏi Hoàng ma ma: "Ma ma không lo lắng rước họa vào thân sao?"
Hoàng ma ma nhìn mặt mẹ ta cười mà như không cười: “Làm nghề này của chúng ta, nhìn giống như địa vị thấp, nhưng khi đã làm việc kiếm ra tiền, vậy quan hệ cũng rắc rối khó gỡ, không phải tùy tiện người nào cũng tới chèn ép được."
"Ta chỉ cần kiếm bạc là được rồi, những chuyện khác không liên quan gì tới ta."
Nói xong thì nhìn bụng mẹ ta nói: "Về phần đứa bé trong bụng kia càng không phải phiền phức gì, nếu là nam hài, vậy ma ma ta đầu cơ trục lợi, có người tìm đến, ta sẽ đưa đứa bé ra, ta không thể thiếu lợi ích được."
"Nếu là nữ hài, vậy thì càng tốt hơn, ma ma ta đây sẽ có thêm một gốc cây rụng tiền."
Hoàng ma ma cười ha ha, tự cảm thấy mình đã có một vụ làm ăn kiếm bộn tiền mà không lỗ.
3
Mười tháng mang thai, mẹ ta sinh ta ra, không phải nam hài, bà có hơi thất vọng.
Không phải bà trọng nam khinh nữ, mà nếu như ta là nam hài tử, vậy thì chắc chắn người kia sẽ đón ta đi, thoát khỏi biển khổ.
Thế nhưng ta là nữ hài, vậy ta chỉ có thể trở thành cây rụng tiền sau này của Hoàng ma ma, ngàn người gối vạn người ngủ.
Dù sao thì mẹ ta cũng bị bán cho Cảnh Xuân lâu, nữ nhi bà sinh ra cũng thuộc về Cảnh Xuân lâu.