Dĩ Thương Hải Đường Hoa - Chương 3
Cập nhật lúc: 2024-06-25 15:47:11
Lượt xem: 1,008
03
Thẳng đến khi đêm xuống, Trân phi mới tiễn Khánh Lịch đế đi , nặng nề vòng trở lại.
Ta hiểu, tình cảm lúc này của Khánh Lịch đế cùng Trân phi đã chuyển từ giai đoạn tình yêu cuồng nhiệt sang giai đoạn bình đạm. Một món ăn cho dù là ngon đến đâu, nếu là ngày nào cũng ăn, không khỏi sinh ra cảm giác chán ngấy.
Cho nên lúc hắn ta nói muốn đi, Trân phi thấp giọng làm nũng khẩn cầu hắn tối nay ngủ lại chỗ này, lại bị Khánh Lịch đế lấy lý do chính vụ bận rộn khước từ.
Trân phi lại dẫn một đoàn gồm khoảng mười người quay lại, sắc mặt rất không tốt, trong lời nói đều là cay nghiệt:
"Nhìn xem, mỹ nhân như hoa thế này, bảo sao Hoàng thượng lại thích như thế."
"Phỉ Thúy, dạy dỗ nàng thật tốt cho ta, đừng để khi nàng ta hầu hạ Hoàng thượng lại ném đi mặt mũi của bổn cung."
Sau đó nàng đưa mắt liếc ra hiệu cho cung nữ thân cận bên thân, lại dẫn đám thái giám và cung nữ còn lại rời đi.
Phỉ Thúy sau khi Trân phi đi, đóng rầm cửa, đưa tay liền muốn tát ta một cái nhưng rất nhanh bị ta nhanh nhẹn tránh đi.
Ta từ trong tay áo móc thứ đã sớm chuẩn bị, đưa cho người phía trước mặt, Phỉ Thúy sửng sốt, trong mắt rưng rưng.
Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/di-thuong-hai-duong-hoa/chuong-3.html.]
"Thứ này là ngươi từ chỗ nào mà có?" Nàng tiếp nhận gói giấy dầu nho nhỏ trong tay của ta, tiếng nói đều đã nghẹn ngào.
"Là tỷ muội mang cho ta, Bánh mứt táo này là đặc sản đấy. Nếu như tỷ tỷ thích thì cứ cầm lấy đi”
Ta vừa cười vừa rút chiếc vòng ngọc trong tay, cầm cả vòng cả bánh mứt táo nhét vào tay Phỉ Thúy, ấm áp mở miệng: "Bây giờ muội chỉ là một người mới chân ướt chân ráo vào cung, cái gì cũng đều không hiểu, còn muốn làm phiền tỷ tỷ giúp đỡ ta nhiều."
Phỉ Thúy cầm vòng tay cùng bánh ngọt, trên mặt biểu lộ hòa hoãn hơn nhiều, ta liền biết, việc này đã thành giao.
Kiếp trước Phỉ Thúy trung thành với Trân phi vô cùng, chỉ có phụ mẫu người nhà là điểm yếu duy nhất của nàng ta, ta từng trong lúc vô tình gặp nàng vào Tết Nguyên Tiêu ngồi trong vườn Thượng Uyển một mình, len lén khóc thầm.
Cho nên trước khi tiến cung ta liền chuẩn bị kỹ càng chút đặc sản địa phương của quê hương nàng ta. Những thứ này tuy không thể để cho Phỉ Thúy vì ta phản bội Trân phi, nhưng có thể để cho những tháng ngày này của ta dễ thở hơn một chút.
Nhoáng một cái nửa tháng trôi qua, cung quy lễ nghi ta học được nhuần nhuyễn, cho dù là Trân phi cũng tìm không ra lỗi sai.
Mặc dù nàng ta không hề mong muốn ta được thị tẩm, nhưng nàng vì lấy lòng thánh tâm, cũng không còn cách nào khác, cắn răng đưa ta bò lên long sàng.
Bởi vì nàng nhận định ta là người vụng về, có đấu cũng không đấu lại nàng ta, muốn để ta làm nổi bật lên hình tượng nàng ta ôn nhu cẩn thận.
Kiếp trước cũng xác thực như thế, ta từng chút từng chút đi vào cạm bẫy của Trân phi, đánh mất chính mình, cuối cùng c.h.ế.t thảm lãnh cung.
Lần này ta tuyệt sẽ không để nàng ta toại nguyện.