Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Đều tại bình luận gây hoạ - Chương 8

Cập nhật lúc: 2024-06-04 17:57:11
Lượt xem: 129

Vì muốn chứng tỏ với bố mẹ sức hấp dẫn của bản thân, tôi đã lên một kế hoạch tỉ mỉ bí mật theo đuổi Tô Cách.

Đầu tiên tôi mở mục chat Al ra: Làm thế nào để nam sinh thích bạn?

# Con gái phải học nghệ thuật trà xanh để khiến đàn ông mê mẩn.

# 7 ngày cấp tốc trở thành trà nghệ đại sư đánh trúng trái tim đàn ông.

Nice, cho hết vào bookmark.

Tôi cảm giác cả người tôi hiện giờ đều tràn ngập hơi thở tri thức, nếu không phải vì ràng buộc đạo đức chắc tôi sẽ đào ao nuôi cá, trở thành nữ hoàng biển cả.

Ngay khi đem nội dung ngấm hết vào đầu, tôi cũng đã biết tin tức hiện tại của

Tô Cách.

Bố mẹ cậu ấy đang chăm sóc bà nội bị bệnh của cậu ấy, giờ cậu ấy chỉ ở nhà một mình.

Ừm, học lâu như vậy, cuối cùng cũng có cơ hội thực hành rồi!

"Đẹp!"

"Vậy cậu nói Hứa Âm Âm là cô gái xinh đẹp nhất thế giới đi."

"Hứa Âm Âm là cô gái xinh đẹp nhất thế giới."

Tô Cách bị bệnh rồi thật là ngoan quá đi, tôi không nhịn được nên lừa cậu ấy nói hàng loạt rằm cầu vồng.

"Vậy cậu thích Hứa Âm Âm không?"

"Thích."

"Vậy để Hứa Âm Âm làm bạn gái cậu được không?"

"Không được."

"Tại sao vậy, Hứa Âm Âm làm bạn gái thì thiệt gì cho cậu hả?"

Tức c.h.ế.t tôi rồi, thế mà cậu ấy lại ghét bỏ tôi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/deu-tai-binh-luan-gay-hoa/chuong-8.html.]

"Không phải đâu, Hứa Âm Âm thích rất nhiều trai đẹp, ngày nào cũng xem bọn họ chơi bóng rổ, không thích tôi."

Thời điểm Tô Cách nói lời này còn hơi tủi thân, đôi mắt ươn ướt của cậu ấy cụp xuống, giống như một chú cún mất mát.

"Ai nói, Hứa Âm Âm không thích trai đẹp, chỉ thích cậu. "

Rốt cuộc trong đám người kia thì cậu ấy là người đẹp trai nhất.

Tô Cách nghe tôi nói xong hai mắt phát sáng, cậu ấy bỗng ngồi dậy, sau đó chậm rãi hôn một cái lên má tôi.

Lần này cậu ấy trực tiếp làm tôi ngốc luôn.

Cảm giác nụ hôn này không thể nói là tốt, bởi vì cậu ấy bị sốt nên mất nước, khi đôi môi chạm vào da tôi còn có chút khô khốc.

Nhưng thứ cảm giác tê dại này, mãi đến khi tôi về nhà, tắm rửa xong, trèo lên giường vẫn không biến mất.

Sau khi chăm Tô Cách ăn cháo uống thuốc xong, tôi về nhà, bố cậu ấy cũng vội về nhà chăm sóc con trai.

Về đến nhà, tôi không trả lời bố mẹ tôi, người mơ mơ màng màng đi vào phòng ngủ.

Cảm giác gì đây nhỉ? Trêu người khác xong lại tự mình chui đầu vào ro.

Mấy ngày sau, tôi với Tô Cách không nói chuyện với nhau, rốt cuộc tôi cũng không biết lúc cậu ấy tỉnh táo có còn nhớ mọi chuyện hay không.

Sau khi trốn tránh bốn năm ngày, Tô Cách đã hồi phục. Nên lúc tôi mặc đồ ngủ, đầu tóc rối xù mở cửa nhà, nhìn thấy Tô Cách đang giúp mẹ cậu ấy mang đặc sản đến tặng nhà tôi.

Tô Cách thấy tôi bước ra, nhìn tôi cười, tôi sững sờ, nhanh chóng chạy vọt về phòng.

"Hứa Âm Âm."

"Chuyện gì?"

"Anh uống rất nhiều nước, còn thoa son dưỡng."

Rồi liên quan gì đến tôi.

Thấy vẻ mặt tôi khó hiểu, Tô Cách bước đến gần tôi, cười nói:

"Vậy em có muốn hôn anh cái nữa không? Lần này sẽ không làm đau mặt em nữa đâu."

Loading...