Đều tại bình luận gây hoạ - Chương 5
Cập nhật lúc: 2024-06-04 17:49:49
Lượt xem: 219
"Tế bào miễn dịch của tôi, thế nào, cậu không có sao? Chính tôi cũng phải dùng, không thể cho cậu mượn!"
Có lẽ bởi vì vẻ mặt của tôi quá nghiêm túc, nên Tô Cách mất một lúc cũng không nói nên lời.
"Quên đi, hiện tại cô ấy sốt đến ngốc luôn rồi, đừng so đo với cô ấy."
Sau khi lẩm bẩm câu này ba lần, Tô Cách dìu tôi đến bên ghế sô pha rồi ngồi xuống.
"Uống thuốc chưa?"
Tôi gật đầu, chỉ vỉ thuốc hạ sốt trên bàn, tỏ vẻ đã uống rồi.
"Ngồi yên, để tôi xem cậu sốt mấy độ."
Tô Cách đưa tay lên sờ trán tôi, tôi rùng mình vì lạnh, cảm giác như một con tôm hùm đất xào cay nóng hôi hổi bị rớt vào Coca ướp lạnh.
"Tôi cảm thấy tôi là một con tôm hùm đất xào cay!"
"Ừm mặt đỏ bừng trông rất giống, cậu đừng lộn xộn, để tôi đưa cậu về phòng ngủ."
"Bây giờ tôi thấy hơi nóng, tôi phải cởi lớp vỏ tôm để mát mẻ hơn chút."
Cả người tôi nóng hổi, hoa mắt chóng mặt, nên đâu thể nghĩ nhiều được. Chỉ muốn hạ nhiệt nhanh nên mơ mơ màng màng gỡ mấy chiếc cúc áo.
Tô Cách nhanh chóng nắm lấy đôi tay đang lộn xộn của tôi, nhắm mắt lớn tiếng nói:
"Cậu tỉnh táo một chút, đừng làm xằng làm bậy, tôi là thanh niên nghiêm túc, tôi sẽ không khuất phục đâu."
Cậu ấy thật là, tôi chỉ đang làm tôm hùm lột vỏ thôi mà, cậu ấy hét cái gì chứ, tôi giống người say rượu sao, không phải, là sốt xong loạn tính sao?
Tô Cách không màng đến sự phản kháng của tôi, bế tôi về phòng rồi ném lên giường, dán miếng dán hạ sốt cho tôi, sợ tôi lộn xộn nên đã dùng chăn quấn tôi lại thành một cục.
Tôi muốn giấy ra nhưng bị Tô Cách quấn rất chặt, tay chân đều không cử động được.
Cứ như vậy, tôi cũng ngừng giãy giụa rồi ngủ mất, lúc tỉnh lại đã gần bảy giờ rồi.
Cơn sốt gần như đã hạ, nhưng đầu vẫn còn hơi choáng, cổ họng đau rát như vừa phải thủỷ tinh vỡ, miếng dán hạ sốt dán khá chặt, trán có hơi không thoải mái.
Vất vả rút tay từ trong chăn ra, muốn đem cái miếng dán gỡ xuống, lại phát hiện xé ra vẫn không xi nhê gì.
Sao lại thế này? Sao miếng dán hạ sốt lại dính đến như vậy?
Tôi dùng sức xé mạnh, lần này thì xé được một góc, nhưng hơi đau.
Chờ đã, thuốc trong nhà đều là của tôi, tôi nhớ rõ mẹ nói dùng khăn ướt là đủ rồi nên tôi không mua miếng dán hạ sốt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/deu-tai-binh-luan-gay-hoa/chuong-5.html.]
Vậy trên đầu tôi là cái gì đây?
Tôi lấy một chiếc gương nhỏ trên tủ đầu giường để soi thì tôi thấy tôi sắp nóng còn hơn lúc sốt 40°C.
Thằng ngốc Tô Cách kia, cái cậu ấy dán là miếng dán tẩy lông.
Mấu chốt là vị trí cậu ấy dán cũng ác thật, vừa che mất lông mày của tôi.
Nói cách khác nếu tôi xé nó xuống thì tôi phải hy sinh đôi lông mày đen rậm của mình.
Nghĩ đến dáng vẻ không có lông mày, tôi không kìm được hét lên.
"AAAAAAAA"
"Chuyện gì thế?"
Tô Cách nghe được tiếng tôi hét vội chạy vào phòng, chiếc thìa cầm trên tay không buông.
"Tô Cách, cậu đền lông mày cho tôi. Cậu tìm miếng dán tẩy lông ở đâu vậy a a a aa...."
"Miếng dán tẩy lông? Tôi lấy trong hòm thuốc nhà cậu chứ đâu, ai lại để miếng dán đó trong hòm thuốc chứ?"
Suy nghĩ kỹ lại, hình như là tôi để.
Nhưng vậy thì sao? Bỏ chuyện đó sang một bên, chẳng lẽ Tô Cách không sai sao?
Khi xảy ra chuyện không nghĩ nhiều, chỉ muốn tìm lý do từ người khác.
Đúng vậy, bản chất tôi hèn vậy đó, để khiến mình dễ chịu tôi sẵn lòng làm một tiên nữ không biết xấu hổ!
Chỉ cần tôi vô liêm sỉ, thế giới sẽ xinh đẹp!
"Vậy hiện tại làm sao? Trực tiếp xé xuống à?"
Thấy dáng vẻ muốn cùng cậu đồng quy vô tận của tôi, Tô Cách bất lực hỏi.
"Không được! Nếu hôm nay cậu dám vì đồ đệ của cậu mà tổn thương lông mày của tôi 1 cm, tôi sẽ diệt môn của cậu. Nếu cậu vì bá tánh mà tổn thương lông mày của tôi 10cm, tôi sẽ g.i.ế.c hết người trong thiên hạ."
Tô Cách dùng ánh mắt nhìn đứa thiểu năng trí tuệ nhìn tôi, sau đó nói:
"Dì Đỗ nói chườm nước ấm có tác dụng, để tôi đi lấy nước ấm cho cậu."
Sau đó không biết cậu ấy lấy đâu ra một cái túi chườm nóng, đổ nước ấm vào rồi cẩn thận đặt lên trán tôi.
Ánh sáng trong phòng chiếu lên người Tô Cách khiến cậu ấy như được lắp thêm một lớp filter, ấy thế mà tôi lại cảm thấy Tô Cách có chút dịu dàng.
Hứa Âm Âm, mày tỉnh lại đi, cậu ấy là Tô Cách đó. Cậu ấy là đối thủ của mày từ cấp ba đến đại học, trong tay nắm giữ vô số lịch sử đen tối của tôi!