Đánh sập toà cao ốc - 13
Cập nhật lúc: 2024-11-10 12:05:12
Lượt xem: 1,037
Nhưng thấy tôi khóc đến thảm thiết, nhất thời cũng không phân biệt được tôi rốt cuộc là cố ý, hay là do sức lực bản thân lớn như vậy. Chỉ đành nghiến răng nuốt máu.
Cố nén đau đớn, Tiêu Hạ Dương nắm lấy hai nắm đ.ấ.m loạn của tôi: "Thật tốt quá, Điềm Điềm, anh biết em là người tốt nhất với anh.”
Khóe môi tôi cong cong, đối tốt với anh không phải anh vẫn phản bội tôi, tính kế tôi sao?
Chó nuôi không chín, sói cho ăn không đủ no, chỉ đánh một trận rồi đuổi đi thì có ý nghĩa gì? Nhất định phải cắt đi móng vuốt của nó, đánh rụng răng nanh của nó, để cho nó tự nếm hậu quả xấu, mới gọi là sảng khoái!
Trăm nhân tất có quả, báo ứng của anh chính là tôi.
13.
Nếu đã lựa chọn cùng Tiêu Hạ Dương diễn kịch, chứng cứ trong tay tôi cũng chỉ có thể tạm thời buông xuống, vì thế tôi tiếp nhận đề nghị của Đồng Sở Thiên, bảo thư ký Kim tìm quan hệ xã hội xử lý tốt chuyện trên mạng.
Không tới vài ngày, nhiệt độ hot search kia liền dần dần giảm xuống, thay vào đó, là nam minh tinh lưu lượng nào đó bị sập phòng chuyện sinh hoạt riêng tư, fan hâm mộ khắp thế giới chấn kinh, trong nháy trên mạng mắt lại một lần nữa chửi rủa người ta, còn tôi cuối cùng rơi vào yên tĩnh.
“Điềm Điềm, em xem anh nói đúng không, người trên mạng rất nhanh quên, chút chuyện nhỏ này của em, người khác đảo mắt sẽ quên mất.”
Biết Tiêu Hạ Dương ở đầu dây bên kia không nhìn thấy, tôi liếc mắt, trái lương tâm nói: "Ừ, A Dương, anh thật lợi hại.”
Sau đó chuyển đề tài: "Vậy nếu nhiệt độ của chuyện này giảm xuống, có phải có nghĩa là em không tạo thành ảnh hưởng xấu gì đối với công ty hay không? Chuyện mấy ngày hôm trước anh nói với em, sau khi trở về em đã nghiêm túc suy nghĩ. Thật ra chuyện này cũng không cần em phải bán cổ phần, nếu anh lo lắng Bồ Sơ Nhu làm em tức giận, em sẽ ít xuất hiện trước mặt cô ta là được rồi, em có thân phận cổ đông còn có thể thường xuyên đi lại trong công ty, tìm cơ hội gặp anh nhiều hơn."
“Điềm Điềm, tôi là sợ ngươi sẽ chịu thiệt thòi.”
“Vì anh, em có chịu thiệt hơn nữa, cũng không có gì đáng nói.”
Nói những lời này ra đến ngay cả chính tôi cũng chịu không nổi, nổi cả da gà da vịt.
“Điềm Điềm." Thấy tôi không thông, Tiêu Hạ Dương đành phải đè phiền não trong lòng xuống, nghiêm giọng nói: “Lúc trước không phải chúng ta đã nói rồi sao? Em giao cổ phần cho anh, tất cả hãy giao cho anh xử lý, ngoan, nghe lời!”
🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của team Nhân Trí
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận tốt để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/danh-sap-toa-cao-oc/13.html.]
"Nhưng," tôi do dự: “Chuyện đã như vậy, nếu em bán cổ phần cho anh, Bồ Sơ Nhu có cảm thấy đầu óc em ngu hay không?"
……
Đầu dây bên kia chỉ còn lại sự im lặng.
Tiêu Hạ Dương không trả lời được. Những lời này, vừa nghe liền biết là một câu hỏi ngược lại. Trong lòng hắn biết rõ ràng, nói nhiều hơn nữa cũng chỉ là lấy cớ, mục tiêu của hắn từ đầu đến cuối đều là cổ phần trong tay tôi, cho nên sau khi tôi đưa ra nghi vấn, hắn liền không cách nào tự bào chữa.
Tôi vô cùng hiểu ý người mà hòa giải thay hắn: “Tìm một cơ hội, chúng tôi cố ý cãi nhau một trận lớn trước mặt Bồ Sơ Nhu, nói là em lấy được video của quán cà phê ngày hôm đó, uy h.i.ế.p sẽ nói rõ chân tướng làm, còn anh vì bảo vệ Bồ Sơ Nhu, không muốn cô ta bị bêu danh tiểu tam, không thể không lựa chọn dùng tiền bịt miệng em, cố ý nâng giá mua cổ phần của em, cái này bao nhiêu nhỉ, em thấy hai trăm vạn cũng không nhiều lắm, đến lúc đó em thấy tiền sẽ sáng mắt..."
“Hai trăm vạn?" Chưa đợi tôi nói xong, Tiêu Hạ Dương đã lên tiếng.
Công ty hiện tại tổng tài sản có trên mười nghìn vạn, 25% cổ phần làm sao có thể lấy được hai trăm vạn?"
Tiêu Hạ Dương nghẹn họng, hắn có thể nói như thế nào? Chẳng lẽ nói kế hoạch của hắn là chuẩn bị dùng sáu mươi vạn để lấy cổ phần của tôi sao?
Hắn lúng ta lúng túng nói: "Nhưng Điềm Điềm, gấp như vậy anh không lấy ra được hai trăm vạn này..."
Tôi: "Ồ, vậy A Dương, anh tính dùng bao nhiêu tiền để mua cổ phần của em?"
“Sau mươi vạn.”
Lúc trước ba trăm vạn đổi thành hôm nay sáu trăm vạn. Nghe thì rất có lời. Nếu gửi tiết kiệm ở ngân hàng số tiền lớn thì lãi một năm cũng chỉ có mười hai vạn, thời gian bốn năm ba trăm vạn tăng gấp đôi thành sáu trăm vạn, thấy thế nào cũng là tôi có lời. Nhưng giá trị cổ phần trong tay tôi cũng không chỉ có một chút như vậy.
Tiêu Hạ Dương nói không nên lời.
Nhất là vào lúc này nói thật, vô cùng có khả năng sẽ khiến cho tôi bất mãn.
Một ngày trước khi lấy được cổ phần của tôi, hắn cần phải dỗ dành tôi, mà tôi lại biết dã tâm của hắn, nếu chọc giận tôi, cùng hắn cá c.h.ế.t lưới rách, nói toàn bộ kế hoạch của hắn cho nhà họ Bồ, hắn sẽ kiếm củi ba năm thiêu một giờ, cái được không bù đắp đủ cái mất. Trong khoảng thời gian ngắn, Tiêu Hạ Dương phát hiện mình lâm vào cục diện tiến thoái lưỡng nan.