Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Đàn Ông Thì Có Ích Gì Chứ? - 1+2

Cập nhật lúc: 2024-11-16 00:11:28
Lượt xem: 433

01

9 giờ tối quán bar vô cùng náo nhiệt.

Tôi cùng cô bạn thân nhất của mình vẫn đang ôm nhau cùng tận hưởng.

Cô ấy ợ lên một hơi sau khi uống rượu: “Nếu anh trai tớ trở về nước, cậu không được nói với anh ấy là tớ thường xuyên đưa cậu đi uống rượu đâu đấy.”

Tôi đột nhiên tỉnh táo đôi chút, rồi nhanh chóng trở lại trạng thái ngất ngư, nghiêng người mỉm cười: “Anh trai của cậu sẽ quay về sao?”

Tôi và Lục Trầm đang trong một cuộc hôn nhân kinh doanh, vì sự phát triển chung của đôi bên, hoàn toàn không có vướng mắc thứ gọi là tình cảm.

Có lẽ anh ta thậm chí cũng quên cả việc mình đã kết hôn cũng nên, sao có thể đột ngột quay trở về nước?

Sau khi kết hôn với Lục Trầm, tôi vẫn sống một cuộc sống vô cùng tự do.

Cùng cô bạn thân của mình.

Trong căn nhà mới mà anh trai cô ấy mua.

Và người giúp việc mà anh trai cô ấy thuê.

Còn anh trai của cô ấy, chồng tôi, đã bay sang nước ngoài làm việc ngay sau khi nhận được giấy đăng ký kết hôn.

Cô ấy nhìn tôi một cách nghiêm túc: “Dĩ nhiên phải quay về rồi.”

Nghe xong câu trả lời, khuôn mặt tôi tràn ngập sự khó hiểu.

Tuy nhiên, tôi cũng không để tâm vấn đề này, nhanh chóng tiếp tục vui chơi.

Chủ đề chính của ngày hôm nay là uống rượu và say khướt.

___

02

Sự say xỉn của ngày hôm trước khiến ngày hôm sau đầu tôi đau nhức.

Sau khi bị đánh thức bởi một tiếng động lớn, tôi xoa xoa đầu rồi bước ra khỏi phòng ngủ.

Vừa bước ra ngoài thì tôi gần như đã tỉnh ngủ, một người đàn ông đang đứng cạnh bạn thân của tôi.

Người đàn ông đó rất đẹp trai.

Hít một hơi thật sâu, tôi theo bản năng cúi đầu xuống kiểm tra quần áo.

May mắn thay, may mắn thay, tôi đã mặc mọi thứ tôi nên mặc.

Tôi nhìn người đàn ông trước mặt, đôi mắt sâu thẳm của người đàn ông đó cũng đổ dồn về phía tôi.

Ánh sáng trong mắt anh ấy thực sự mang lại cho tôi cảm giác quen thuộc như đã gặp ở đâu đó.

Tim tôi đập loạn một nhịp, tôi nhanh chóng thu hồi ánh mắt, ánh mắt nhìn sang phía cô bạn thân: "Bạn trai của cậu à?"

Cô bạn thân của tôi nhìn người đàn ông đẹp trai bên cạnh, do dự một chút: “Đây là…”

Không đợi cô ấy kịp giải thích xong, nghĩ về những gì cô ấy đã nói đêm qua, tôi lại lo lắng nói: "Anh trai của cậu có thực sự quay lại không?"

Sau khi tôi lo lắng hỏi câu này, người đàn ông đứng cạnh bạn thân của tôi, một tay đút túi quần, khóe miệng dường như có một đường cong mơ hồ.

Bạn thân tôi co giật khóe miệng sau khi nghe những gì tôi nói, và bí mật nháy mắt điên cuồng với tôi.

Lúc này, tôi không biết cô ấy có ý gì, tôi ngây ngốc hỏi: "Mắt cậu bị sao vậy?"

Bạn thân tôi ôm trán: "Ý tớ là, tất nhiên là anh ấy sẽ quay lại.”

Tôi sửng sốt, không muốn tin vào sự thật: "Nhưng không phải anh ấy có bạch nguyệt quang sao......"

Anh ta không ở lại với bạch nguyệt quang của mình, lại quay về làm gì?

Anh ta muốn nhớ một người trong trái tim và ôm một người khác trong vòng tay?

Cô ấy liếc nhìn người đàn ông bên cạnh với ánh mắt không rõ ràng: “Anh ấy đúng là có bạch nguyệt quang.”

Tôi tiếp tục khó hiểu: "Vậy tại sao còn quay lại khi bạch nguyệt quang vẫn ở đó?” 

Cô ấy mỉm cười không thể giải thích được, rồi nói với tôi: "Tớ nghĩ cậu nên tự mình hỏi anh ấy về vấn đề này.”

Sau khi nghe câu trả lời của bạn thân, tôi vội vàng lắc đầu: “Không, chúng ta không thể phá hủy cuộc sống hiện tại của mình được”.

Nếu tôi hỏi nhiều hơn mức cần thiết, cuộc sống hiện tại không làm phiền nhau của chúng tôi sẽ trực tiếp bị phá vỡ.

Ngay khi tôi đang nói những lời này một cách chính đáng, bạn thân của tôi đột nhiên nhìn người bên cạnh tôi với lương tâm cắn rứt.

Tôi hoàn toàn không để ý tới hành động của cô ấy, vì vậy tôi tiếp tục nói một cách nghiêm túc: "Điều này chắc chắn không thích hợp. Cậu không thể dễ dàng hỏi anh ấy. Tớ hỏi cũng vô ích, và đàn ông bên cạnh càng vô dụng hơn!”

Cuộc sống của tôi bây giờ rất tự do và hạnh phúc! Tại sao lại phá vỡ nó?

Khi tôi nói những lời này, sắc mặt bạn thân càng trở nên tệ hơn, sau khi khóe miệng co giật, cuối cùng cô ấy cũng nói: “Tớ đi trước.”

Thấy người bạn thân nhất của tôi rời đi vội vàng như vậy, tôi hơi bối rối, nhưng ngay sau đó tôi nhận ra rằng có điều gì đó không ổn:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/dan-ong-thi-co-ich-gi-chu/12.html.]

“Này, không...... Cậu còn chưa dẫn bạn trai đi cùng.”

Khoảnh khắc cánh cửa đóng lại, sự xấu hổ của tôi lên đến đỉnh điểm, tôi nhìn người đàn ông lạnh lùng và đẹp trai trước mặt: "Xin chào, tôi là Tống Dĩnh……”

Người đàn ông trước mặt tôi mặc một bộ vest gọn gàng và sành điệu, anh ta đút một tay vào túi, nhìn tôi đầy thích thú, đôi môi mỏng hơi cong lên, ngay cả khi anh ta không làm gì cả, anh ta cũng có thể mang theo một luồng khí cao quý khiến mọi người không thể rời mắt:

"Anh biết.”

Khi giọng nói trầm xuống, anh đột nhiên bước một bước dài và từng bước một đến gần tôi.

Nhìn dáng người cao lớn đang đến gần mà không báo trước, tôi bắt đầu rút lui theo bản năng.

Mãi đến khi bị đẩy vào tường tôi mới chợt tỉnh:

"Tôi biết rồi, anh là người mẫu nam do Lục Đình phái tới đúng không?"

Bạn thân nhất của tôi chắc hẳn ngày nào cũng nhìn thấy tôi ở một mình trong căn phòng trống, sợ tôi trống trải, cô đơn và lạnh lẽo nên đã đặc biệt cử một người đàn ông đến.

Thực sự thú vị.

Tuy nhiên, suy cho cùng thì tôi vẫn là một người phụ nữ đã có gia đình và tôi luôn có giới hạn nhất định là không được làm điều gì quá đáng cho đến khi mối quan hệ ấy kết thúc.

Nghĩ vậy, tôi mạnh dạn siết chặt cà vạt của người đàn ông trước mặt: "Anh thực sự rất đẹp trai, nhưng đáng tiếc, tôi đã kết hôn rồi.”

Giọng nói trong trẻo lọt vào tai người đàn ông, ánh mắt càng ngày càng tối hơn: “Em và em gái anh thường làm gì? Nửa năm không gặp, em đã quên chồng mình rồi sao?”

Khoảnh khắc người đàn ông cất giọng, đầu óc tôi trống rỗng và nhất thời không thể phản ứng.

Anh ta nói...... Chồng tôi, có nghĩa là gì?

Thấy tôi không trả lời, người đàn ông duỗi ngón tay ra đặt vào cằm tôi, anh ta hơi nâng lên, buộc tôi phải nhìn vào mắt anh: “Hả?”

Tôi cẩn thận nhìn người đàn ông trong bộ vest đen với khuôn mặt lạnh lùng trước mặt.

Đột nhiên tôi nhận ra anh ấy đã cho tôi một cảm giác quen thuộc không thể giải thích được ngay từ khi xuất hiện.

Sau đó tôi mới xác nhận được rằng đây là người chồng mà tôi đã lâu không gặp!

Tôi bị mê hoặc bởi điều đó, anh chợt ôm eo tôi, từng bước đi về phía phòng ngủ.

Đột nhiên mất thăng bằng, tôi bất giác vòng tay ôm cổ anh ấy.

Khoảnh khắc tiếp theo, tôi bị anh đặt xuống chiếc giường mềm mại, thậm chí tôi còn lắc lư người mất kiểm soát

Vốn dĩ tôi muốn vùng vẫy để đứng dậy nhưng bóng dáng cao lớn của anh đã che khuất hết cơ thể tôi.

Người đàn ông đó dễ dàng nắm lấy cổ tay tôi bằng một bàn tay to lớn, kéo tay tôi lên cao, anh ta nghiến răng nghiến lợi nói: “Hãy để anh cho em thấy một người đàn ông có ích gì.”

Hương thơm dễ chịu ở rất gần, cùng cảm giác bị áp bức mạnh mẽ thật sự khiến tôi hoảng sợ:

“Đừng……Không được……”

“A…….Em sai rồi, em không nên thốt ra những lời kiêu ngạo như vậy…..”

Tôi cố gắng kêu lên cầu xin sự thương xót, để rồi bị người đàn ông đó nuốt chửng.

Động tác của anh ấy rất mạnh mẽ và độc đoán, khi chiếc áo sơ mi trắng được cởi ra.

Cơ thể săn chắc và hoàn mỹ hiện ra trước mắt tôi, hoàn toàn choáng váng khi nhìn những múi cơ ấy ngay trong tầm tay.

Dù suốt ngày sống xa hoa bên cô bạn thân của mình, nhưng tôi chưa từng một lần chạm vào đàn ông.

Vậy mà ngay lúc này đây, một người đàn ông đột ngột xuất hiện và dùng vũ lực hạ gục tôi, tôi vừa bối rối, vừa hoảng sợ, chỉ biết cầu xin sự thương xót.

Ngay khi tôi đang sợ hãi nhắm tịt mắt lại, một giọng nói trầm ấm đột nhiên phát ra từ người đàn ông ấy: “Gọi chồng đi.”

“Hả?”

Giọng nói của anh ấy trở nên khàn khàn: “Gọi anh là chồng, rồi anh sẽ để em đi.”

Tôi không ngờ mọi chuyện lại tiến triển như vậy, ngoan ngoãn mở miệng: “Chồng.”

Sau khi nói ra cái từ đơn giản ấy, thì người đàn ông đang đè lên tôi đã đứng dậy.

Đọc truyện tại MonkeyD để ủng hộ người dịch An Phụng - 安凤.

Anh với tay nhặt chiếc áo sơ mi bên cạnh rồi thản nhiên mặc nó vào.

Những ngón tay mảnh khảnh của anh cài từng chiếc khuy từ dưới lên trên, thân hình hoàn hảo của anh được chiếc áo sơ mi trắng che phủ từng chút từng chút một.

Trước khi rời đi, anh ấy nói với vẻ rất thích thú: “Tương lai còn dài, cơ hội còn nhiều”

Nhìn bóng dáng mảnh khảnh đó hoàn toàn rời khỏi căn phòng, tôi mới thở phào nhẹ nhõm.

Cùng lúc đó, cảnh tượng người đàn ông ấy vừa dùng vũ lực để hạ gục tôi lại hiện lên trong tâm trí một cách không trong sáng.

Đừng nói là, Lục Trầm có dáng người rất đẹp…….

Thật không ngờ anh ấy bề ngoài lạnh lùng và cấm dục nhưng bên trong lại sở hữu một cơ thể hoàn mỹ đến vậy.

Tôi gần như đã bị mê hoặc.

 

 

Loading...