Dân Nữ Làm Hoàng Hậu - Chương 1
Cập nhật lúc: 2024-10-02 14:22:05
Lượt xem: 206
Mọi người trong cung đều biết ta, một Hoàng Hậu xuất thân bình dân, không được sủng ái, thường xuyên bị Hoàng Thượng khinh thường.
Nhưng không ai biết rằng người bị bỏ rơi lại chính là hắn, hơn nữa hắn còn là một lão già háo sắc.
Một lời không hợp thì hắn liền cởi quần áo của ta ra, còn nhất quyết muốn tặng cho ta một đứa bé...
1
Hồ Diên Thác không thích ta, ba phi tử của hắn đều xuất thân từ danh môn, riêng chỉ có mình ta, Hoàng Hậu của vương triều Đại Ngân, lại là một dân nữ không hề có chỗ dựa.
Người ta nói rằng ta có thể trở thành Hoàng Hậu đều là do phụ thân của ta đã cứu Tiên Hoàng một mạng, Tiên Hoàng đã hứa sẽ cho ông ấy một điều ước, ông ấy nói: “Thần muốn nữ nhi của mình trở thành Hoàng Hậu.” Tiên Hoàng nói được làm được, lập tức cho ta đính hôn với Thái tử Hồ Diên Thác.
Sau khi Hồ Diên Thác lên ngôi, ta đương nhiên trở thành Hoàng Hậu.
Kỳ thật ta cũng không thích Hồ Diên Thác, vì vậy ta luôn nghĩ cách để khiến hậu cung của hắn thêm phong phú, hy vọng một ngày nào đó hắn sẽ kiệt sức mà ch.ế.t, ta có thể thăng làm Thái Hậu, muốn làm gì thì làm. Nhưng đáng tiếc, Hồ Diên Thác lại không đẹp lắm. Trong số ba phi tử hiện tại, ngoại trừ Thục phi Thẩm Dao Quang là tiểu tình nhân thanh mai trúc mã của hắn, hai người còn lại đều do Thái Hậu làm chủ, buộc hắn phải nạp bọn họ với lý do nối dõi tông đường.
Hồ Diên Thác thậm chí mười ngày nửa tháng cũng không thèm đến cung của ta, nhưng ta lại phải giúp hắn xử lý việc trong hậu cung, giải quyết công việc của các cung, cực kỳ thua lỗ. Ta nghĩ đến việc thương lượng với hắn, giao những việc này cho Thục phi. Dù sao thì một tháng ba mươi ngày hắn cũng sẽ qua đêm ở chỗ nàng ta hết mười lăm ngày, hai người họ cũng thường xuyên qua lại với nhau.
Sau khi Đại Hà cô cô biết ta đang nghĩ gì, bà ấy liền hết sức khuyên can ta: “Hoàng Hậu nương nương, việc này nhất định không được, trong cung thứ nữ tử coi trọng nhất chính là sự sủng ái và quyền lực. Hoàng Thượng ghẻ lạnh nương nương, nương nương lại không có quyền lực, chẳng phải sẽ mặc cho kẻ khác xâu xé sao? Hơn nữa gia đình Thục phi nương nương lại có quyền có thế, vốn đã được nuông chiều đến mức kiêu ngạo, nếu như lại có được quyền cai quản hậu cung, không biết sẽ đắc ý như thế nào nữa, đến lúc đó cuộc sống của nương nương nhất định sẽ rất khó khăn."
Ta cảm thấy rất kỳ quái, hỏi: “Nàng ta đắc ý là chuyện của nàng ta, có liên quan gì đến ta chứ?”
Đại Hà cô cô trìu mến nhìn ta: “Hoàng Hậu nương nương thật là đơn thuần.” Bà ấy lại lắc đầu rồi thở dài một tiếng.
Mặc dù ta không hiểu Đại Hà cô cô đang nói gì, nhưng ta nghĩ rằng nàng ta là người đối xử với ta tốt nhất trong cung này nên không nhắc đến chuyện này với Hồ Diên Thác. Nếu ta không nói với hắn về chuyện này, vậy bọn ta sẽ không có gì để nói hết.
Hắn qua đêm tại cung của ta, đơn giản chỉ là ngủ thôi, Đại Hà cô cô tưởng bọn ta có chuyện gì đó nhưng thực ra lại chẳng có chuyện gì xảy ra cả. Hắn không nói chuyện với ta, ta cũng không vui vẻ khi nói chuyện với hắn. Ta không chủ động nói chuyện với hắn, hắn lại cảm thấy lòng tự trọng của mình bị sỉ nhục, cảm thấy rất không vui. Hoàng Thượng chính là như vậy, rất thích giữ thể diện.
Vào đêm sinh thần của ta, hắn lại đến. Ta đếm đếm ngày, phát hiện rằng lần cuối hắn đến đây là năm ngày trước, điều này không phù hợp với tác phong thường ngày của hắn. Hôm nay ta nhận được rất nhiều quà, tâm trạng rất vui, không thèm so đo với hắn về việc ai sẽ bắt chuyện trước. Ta hỏi hắn: “Người đến đây để tặng quà cho thiếp sao?”
Hắn nói: "Ta có thể tặng cho nàng một đứa bé được không?"
Ta nghe không hiểu: "Đứa bé gì chứ?"
Hắn không nói lời nào, chỉ ôm rồi hôn ta. Môi của hắn rất mềm mại, trong miệng chỉ toàn thấy mùi rượu. Ta sững sờ một lúc, khi ta kịp phản ứng thì hắn đã bế ta lên giường, bắt đầu cởi quần áo của ta.
Ta biết hắn định làm gì, cũng biết việc phu thê làm như vậy là chuyện bình thường, nhưng hắn thay đổi quá nhanh khiến ta không thể chấp nhận được.
Ta nhỏ giọng nói: “Đừng”, hẳn là hắn nghĩ ta đang tán tỉnh hắn, cử động tay cũng không hề thả lỏng chút nào. Quần áo của ta ngày càng ít đi, ta thực sự rất sợ hãi, dùng sức đẩy hắn ra. Đầu hắn đập mạnh vào cột giường, sau đó hắn bày ra bộ dạng “ta tỉnh rồi”, liếc nhìn ta một cái, không nói gì, quấn chăn nằm xuống.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/dan-nu-lam-hoang-hau/chuong-1.html.]
Hắn thực sự cứ như vậy mà chìm vào giấc ngủ!
Ta bò dậy khỏi giường, mặc quần áo xong xuôi, lại khoác thêm một chiếc áo choàng. Chờ đến khi Đại Hà cô cô và nhóm cung nữ cũng đã ngủ say, ta lén leo lên mái nhà.
Mẫu thân của ta qua đời từ khi ta còn rất nhỏ. Phụ thân ta nói rằng mẫu thân đã trở thành một ngôi sao trên bầu trời, vẫn luôn dõi theo ta. Hằng năm vào ngày sinh thần của ta, ta đều leo lên mái nhà rồi ngồi ngắm sao, như thể mẫu thân đang ở bên cạnh ta vậy.
Ta nằm trên mái nhà, nhìn bầu trời đầy những ngôi sao sáng ngời, không biết đã trôi qua bao lâu, đột nhiên nghe thấy tiếng chân giẫm lên gạch men, có người trầm giọng nói: “Đêm hôm rồi nàng ngồi trên mái nhà làm gì?”
Ta giật mình, suýt chút nữa lăn xuống.
“Ngắm sao.” Ta nói.
Hồ Diên Thác nói: "Làm màu."
Nếu người lúc này đang nằm trên mái nhà ngắm sao là Thục phi, chắc chắn hắn sẽ cảm thấy tình thơ ý họa, nhưng nếu là ta thì lại là làm màu. Ta đảo mắt, phớt lờ hắn. Nhưng hắn lại nằm xuống cạnh ta, ta lặng lẽ nhích sang một bên.
Hắn nói: "Nàng di chuyển một lần nữa là sẽ rơi xuống đấy."
Ta ngồi dậy, tức giận hỏi: “Người cũng tới làm màu với thiếp à?”
Hắn nói đúng vậy, ta hỏi: “Tâm trạng người không tốt à?"
“Trông ta giống như tâm trạng không tốt sao?”
Mộng Mộng
Ta nhìn chằm chằm vào mặt hắn một lúc rồi lắc đầu: “Thiếp không thể nhìn ra được. Cơ bản thì trên mặt người chỉ có một biểu cảm thôi."
“Vậy sao nàng biết tâm trạng ta không tốt?”
"Đầu tiên, người uống rượu, thứ hai, người hôn...người cư xử không bình thường, thứ ba, người không ngủ cho đến tận bình minh, và thứ tư, người đang ngắm sao trên mái nhà."
Hắn khẽ mỉm cười, nói: “Nàng cũng đang ngắm sao trên mái nhà, tâm trạng không tốt sao? Có phải do nhận được quá ít quà không?”
“Không phải là tâm trạng của thiếp tệ.” Ta nói, chỉ vào những vì sao trên bầu trời: “Người có biết không? Một trong số những ngôi sao này là mẫu thân của thiếp, bà ấy đang nhìn thiếp.”
Mũi ta ê ẩm mỗi khi nhắc đến mẫu thân. Hắn đưa tay vỗ nhẹ vào vai ta, muốn nói gì đó nhưng lại không nói ra. Không biết có phải vì ánh sao không nhưng ta lại thấy vẻ mặt của hắn rất dịu dàng.
Khi bọn ta đi xuống, hắn vòng tay qua eo ta rồi nhảy nhẹ xuống, vậy là bọn ta đã ở trên mặt đất. Ta thậm chí còn không biết hắn biết khinh công, hắn rất đắc ý, nhướng mày nhìn ta.
2
Hồ Diên Thác và ta đều dậy muộn. Đại Hà cô cô nghĩ hiếm khi hắn không rời đi ngay lúc rạng sáng cho nên không đến gọi bọn ta.