Dạ Nguyệt Trường Tư - Chương 7
Cập nhật lúc: 2024-07-16 16:38:44
Lượt xem: 1,134
Cơ Tử Dạ ôm chặt ta.
Lại đẩy ra.
Lại ôm chặt.
Lại đẩy ra...
Truyện này được đăng trên web monkeyD, xin hãy đọc web chính chủ để ủng hộ công sức của dịch giả. Search tên truyện + monkeyD
Trong đôi mắt đẹp như tranh vẽ kia, hiện rõ sự giãy giụa.
Hắn nào biết, đôi mắt nhuốm đầy tình ý lúc này của hắn, mê hoặc người khác đến nhường nào...
Ta bị hắn lôi kéo đến sắp tan thành từng mảnh, trêu chọc hỏi:
"Cơ đại nhân coi bổn công chúa là gì vậy, để mặc ngươi muốn ôm thì ôm muốn đẩy thì đẩy?"
Ánh mắt hắn nóng bỏng, giọng nói khàn đặc:
"Là vi thần mạo phạm, vi thần xin cáo lui."
Nói xong, hắn bèn muốn rời đi.
Ta đương nhiên sẽ không thả hắn:
"Cơ đại nhân hãy suy nghĩ cho kỹ, bộ dạng này của ngươi mà chạy ra ngoài, rất nguy hiểm đấy."
Cơ Tử Dạ cúi đầu nhìn ta, vẻ mặt vừa bất đắc dĩ vừa có chút ấm ức:
"Nhưng vi thần cảm thấy, tẩm cung của công chúa, còn nguy hiểm hơn bên ngoài gấp trăm ngàn lần."
Ta không nhịn được bật cười.
Hắn thật sự rất đáng yêu.
12
"Hôm nay bổn công chúa tâm trạng tốt, nguyện ý cứu Cơ đại nhân một mạng."
Hắn cố gắng kiềm chế dục vọng, hỏi ngược lại:
"Cứu ta? Chẳng lẽ thuốc này không phải do người..."
Thấy hắn vẫn còn nghi ngờ mình, ta cảm thấy rất oan ức, nhưng cũng lười giải thích.
Liền trực tiếp hôn lên môi hắn.
"Công chúa..."
Ta không hài lòng, cố ý bắt hắn sửa miệng:
"Lúc này, không được gọi ta là công chúa, phải gọi khuê danh của ta."
Hắn lúc này mới hỏi:
"Vi thần còn chưa biết, công chúa là vị công chúa nào? Khuê danh là gì?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/da-nguyet-truong-tu/chuong-7.html.]
"..."
Ta suýt chút nữa bị hắn chọc tức c h ế t.
Hắn lạc đường trong cung thì thôi đi, ai bảo hắn lằng nhằng nửa ngày, vậy mà ngay cả ta là ai cũng không biết?
Nhưng ta lại nghĩ đến ——
Ngày mai ta phải gả cho tên cẩu nam nhân Tiêu Hành kia rồi...
Nếu Cơ Tử Dạ biết được thân phận này của ta, liệu có thật sự bị dọa chạy hay không?
Vì vậy ta ôm chặt lấy hắn, ghé vào tai hắn, cười khẽ trêu chọc:
"Ta tên là Lý Tiên Nữ, ngươi gọi ta một tiếng Tiểu Tiên Nữ nghe thử xem?"
Dù sao cũng là người trong sạch, nghe thấy ta trêu chọc như vậy, khuôn mặt vốn lạnh lùng kiềm chế của hắn, nhất thời đỏ ửng lên...
Nhưng hắn lại cố tỏ ra bình tĩnh:
"Tiên nữ sao? Theo vi thần thấy, công chúa hẳn là yêu nữ mới đúng."
"Yêu nữ sao? Cũng được~"
Đúng vậy, tiên nữ sao có thể nhẫn tâm mê hoặc hắn chứ?
Chỉ có yêu nữ độc ác, mới có thể nhẫn tâm vấy bẩn một người trong sáng như vậy.
—— Ta đây, sớm muộn gì cũng sẽ xuống địa ngục.
Hắn đã rất dịu dàng rồi, nhưng lần đầu tiên ta trải qua chuyện này, vẫn đau đến mức bật khóc.
Cơ Tử Dạ thấy ta rơi lệ, từng chữ từng chữ trịnh trọng thề:
"Ngày mai vi thần sẽ xin chỉ cầu hôn công chúa điện hạ, không để công chúa chịu chút ấm ức nào."
Ta không nỡ nói cho hắn biết, thật ra ngày mai ta phải gả cho Tiêu Hành rồi.
Liền giả vờ như không để tâm, cười với hắn, nụ cười vừa xấu xa vừa yêu mị:
"Cơ đại nhân, hôm nay chúng ta cùng trúng xuân dược, xem như là giúp đỡ lẫn nhau. Sau này, Cơ đại nhân muốn cưới tiểu thư nhà nào thì cứ cưới, không cần phải để tâm đến một yêu nữ như ta."
Sắc mặt hắn dần tái nhợt, thần sắc cứng đờ:
"Người nói gì cơ?"
Ta cười mỉa mai:
"Cơ đại nhân là quyền thần sao? Ta là công chúa, ta chỉ gả cho người dưới một người trên vạn người, chỉ gả cho quyền thần có thể giúp ta đối đầu với ngoại thích Tiêu thị."
Hắn đương nhiên không phải quyền thần gì.
Hắn chỉ là một thiếu niên vừa mới vào triều, tràn đầy hoài bão.
Ánh mắt vốn dĩ nóng bỏng của Cơ Tử Dạ, dần dần nguội lạnh...