Cửu Thiên Tuế Và Chiêu Đế Của Hắn - Chương 3:
Cập nhật lúc: 2024-06-01 19:19:27
Lượt xem: 1,209
11
Sáng sớm hôm sau, Cửu Thiên Tuế vẫn điểm danh như thường lệ.
Nhưng hôm nay lại vắng mặt ba người.
Thủ phụ nói: "Hộ bộ Thị lang dẫn Lại bộ Thị lang đi dạo kỹ viện bị Đại lý Tự khanh bắt gặp, hai người đánh nhau một trận long trời lở đất. Lại bộ Thị lang xông vào can ngăn, kết quả ba người cùng ngã cầu thang, m.á.u me bê bết. Bây giờ cả ba người đều đang ở Thái y viện."
Cửu Thiên Tuế vốn luôn điềm tĩnh bỗng nhiên hét lên một tiếng chói tai.
Làm trẫm suýt chút nữa thì nhảy dựng ra khỏi long ỷ.
Có một lúc, trẫm thậm chí còn cho rằng long ỷ đang gầm rú, không dám tin nổi đó là tiếng hét của Cửu Thiên Tuế.
Cửu Thiên Tuế không còn vẻ ung dung như trước nữa, hắn ta vội vàng nói với trẫm một câu "Thần cáo lui", sau đó liền chạy thẳng đến Thái y viện, giống như đã hạ quyết tâm điều gì đó.
Trẫm và Thủ phụ lại tiếp tục nhìn nhau.
Trẫm nói: "Có việc khởi tấu."
Thủ phụ nói: "Gần đây Giang Nam mưa liên miên, có nguy cơ lũ lụt, cần sớm có sự chuẩn bị."
Trẫm giao nhiệm vụ gia cố đê điều cho Công bộ.
Thủ phụ bẻ ngón tay tính toán, lại nói: "Còn có động đất ở Ba Thục, nạn giặc cỏ ở Tề Lỗ..."
Trẫm suýt nữa thì ngất xỉu.
12
Trẫm bận tối mắt tối mũi với việc phê duyệt tấu chương, triệu kiến đại thần, suốt năm canh giờ liền không dám nghỉ ngơi.
Mãi đến khi Cửu Thiên Tuế từ Thái y viện trở về, trẫm mới có thể thở phào nhẹ nhõm.
Trong Cần Chính Điện có một bộ bàn ghế và một chiếc giường là của Cửu Thiên Tuế.
Trước kia, tất cả tấu chương đều do hắn ta và trẫm cùng nhau phê duyệt.
Hắn ta vừa trở về đã nhìn thấy chồng tấu chương chất cao như núi trên bàn.
Vốn dĩ đã bực bội, sắc mặt hắn ta càng thêm khó coi.
Hắn ta thở dài một hơi, ngồi xuống, cầm bút lên.
Chính sự được xử lý cho đến tận nửa đêm.
Cửu Thiên Tuế gục xuống bàn ngủ thiếp đi. Sắc mặt hắn ta nhợt nhạt, quầng thâm quanh mắt càng thêm rõ ràng.
Quan đẹp edit truyện hay, truyện lúc hay lúc dở, Quan lúc nào cũng đẹp 😚
Trẫm nhẹ nhàng đi đến bên cạnh hắn ta, định xem thử hắn ta đã phê duyệt tấu chương gì, nhưng lại vô tình nhìn thấy cuốn sổ ghi chép đang mở ra của hắn ta.
Ta nhìn thấy tên mình trong sổ ghi chép của Cửu Thiên Tuế.
Vì loạn trong giặc ngoài, ta qua đời năm hai mươi tuổi, thụy hiệu là Ai.
Mười năm sau khi ta qua đời, triều đại sụp đổ, giang sơn đổi chủ.
Năm nay ta mười bảy tuổi, còn ba năm nữa là ta sẽ c#3t.
Rõ ràng bây giờ là mùa xuân ấm áp, nhưng trẫm lại cảm thấy tay chân lạnh lẽo.
Cửu Thiên Tuế mở mắt ra.
Hắn ta vừa tỉnh giấc, trong mắt còn mang theo chút mơ màng, nhưng lại theo bản năng che đi cuốn sổ ghi chép đó.
Trẫm và hắn ta nhìn nhau một lúc.
Hắn ta nheo mắt, hỏi: "Người đã nhìn thấy hết rồi sao?"
Trẫm gật đầu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/cuu-thien-tue-va-chieu-de-cua-han/chuong-3.html.]
Hắn ta khẽ thở dài: "Đừng lo lắng, những chuyện đó sẽ không xảy ra nữa."
13
Đêm khuya thanh vắng, ánh nến bập bùng, rất thích hợp để tâm sự.
Hắn ta nói hắn ta là người của mấy trăm năm sau, vì một nghiên cứu mà đến đây.
Trẫm có chút thất vọng nhìn chằm chằm vào đầu ngón tay của mình: "Vì nghiên cứu, nên mới đến bên cạnh ta sao?"
Hắn ta nói: "Không phải! Là vì người, mới có nghiên cứu này."
Trẫm bắt đầu gặng hỏi hắn ta về câu chuyện của mình.
Hắn ta nói: "Sử sách ghi chép về người rất ít."
Trẫm nói: "Dã sử cũng được."
Hắn ta đã mệt đến mức ngáp ngắn ngáp dài, uể oải nằm xuống giường, bắt đầu bịa chuyện cho trẫm nghe: "Bệ hạ, dã sử nói người thực ra là nữ nhi. Tướng quân và Thủ phụ đều yêu người nhưng không được đáp lại, vì yêu sinh hận nên đã ám sát người."
Trẫm kinh ngạc trước câu chuyện dã sử này.
Sao dã sử lại biết cả giới tính của trẫm nữa.
Cửu Thiên Tuế chậm rãi bổ sung: "Dã sử không đáng tin, nhưng đủ ly kỳ."
Trẫm sờ lên bộ râu giả trên cằm, cảm thấy dã sử còn thật hơn cả chính sử.
Chính sử nói trẫm là nam nhân.
14
Trẫm và Cửu Thiên Tuế thức trắng đêm tâm sự.
Sáng sớm hôm sau, trẫm không dậy nổi.
Trẫm vùi đầu vào trong chăn, mặc kệ thái giám giục giã bên ngoài.
Trẫm mơ mơ màng màng tự nhủ: "Không lâm triều một ngày cũng không sao, trẫm đã rất giỏi rồi."
Cửu Thiên Tuế một phen kéo ta dậy, sai cung nữ vào hầu hạ thay y phục: "Tội danh làm quân vương không thượng triều được thần không gánh nổi đâu."
Trẫm đeo hai quầng thâm mắt, bị hắn ta đẩy đi, ngáp ngắn ngáp dài lên triều.
Lúc Cửu Thiên Tuế điểm danh, trẫm ngồi trên long ỷ ngủ gật.
Cửu Thiên Tuế lay trẫm tỉnh dậy.
Hắn ta nói: "Thần nghe nói ở Châu Phi có một thứ gọi là cà phê, có thể giúp tỉnh táo."
Trẫm mơ màng đáp: "Ừm."
Cửu Thiên Tuế nói: "Bệ hạ có thể hạ chỉ phái người đến Châu Phi giao thương."
Trẫm lập tức tỉnh ngủ.
Trước kia, Trịnh Hòa hạ Tây Dương với quy mô lớn, tiêu tốn rất nhiều tiền của.
Bây giờ Cửu Thiên Tuế lại đề nghị phái người ra biển, thật là hoang phí.
Trẫm suy nghĩ một chút, rồi nói: "Chuyện này tốn rất nhiều tiền."
Cửu Thiên Tuế nói: "Không cần nhiều thuyền, mục đích lần này chỉ cần buôn bán dọc đường là được."
Trẫm bị hắn ta thuyết phục, phê chuẩn đề nghị của hắn ta.
Hộ bộ Thượng thư nói lúc học cấp ba hắn ta học chuyên địa lý, bây giờ vẫn còn nhớ một ít về hải lưu và gió mùa.
Thủ phụ nói hắn ta rất giỏi địa lý, có thể tự tay vẽ bản đồ thế giới.
Trẫm giao chuyện này cho Thủ phụ xử lý, nằm im hưởng thụ.