Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Cứu Rỗi - 3

Cập nhật lúc: 2024-11-27 17:29:18
Lượt xem: 2,210

5.

 

Ngày hôm sau lúc tôi đi xuống lầu thì thấy có vài người đứng trước cửa chỉ chỏ, bạn thân đã vội vàng gọi tới: 

 

"Tiên Tiên, cậu đang ở đâu? Đừng ra ngoài, đợi chút, mình qua chỗ cậu ngay. " 

 

Chắc lại là Sở Lạc Thiên bày trò rồi. 

 

Tôi mở điện thoại di động lên, mấy kẻ vốn không ưa tôi vừa share hotsearch vừa hả hê hỏi tôi chuyện này có thật không. 

 

Lại là khuôn mặt thân quen đó, khuôn mặt giống hệt tôi.

 

Trong ảnh, ‘tôi’ ăn mặc gợi cảm quyến rũ rồi đắm mình trong những nơi truỵ lạc vào đêm khuya. 

 

Không những có ảnh mà còn có cả video, ‘tôi’ bị một gã bụng phệ say khướt bế vào phòng riêng, mãi đến cuối video mới ra ngoài.

 

Giang cư mận bàn tán sôi nổi dưới hotsearch:

 

 "Tôi biết cô gái trong ảnh. Cô ta học cùng trường với tôi. Bình thường vẫn hay ăn mặc rất chanh sả. Tưởng là bạch phú mỹ thế nào, ai ngờ lại đi làm gái."  

 

 "Chậc chậc, thú thật ông đây đã ngủ với cô ta rồi, cũng không đặc sắc lắm. Nhưng vì rẻ nên trải nghiệm một chút cũng không sao." 

 

"Không thể nào! Họ hàng nhà tôi bảo gia đình cô ta rất giàu cơ mà." 

 

"Trong nhà có tiền và thích chơi bời là hai chuyện khác nhau phải không? Hay cô ta đang trong thời kỳ nổi loạn, thật khó hiểu nha." 

 

 "Trông sợ thật đấy. Nghĩ tới việc học cùng lớp với cô ta thôi là tôi đã nổi hết cả da gà. Chắc tôi nên đi một chuyến tới bệnh viện để kiểm tra thôi!" 

 

"Tôi tiết lộ cho mọi người một thông tin nè. Cô tiểu thư này trong nhà chẳng có mối quan hệ tốt đẹp nào. Cô ta bị lạc từ hồi nhỏ, khi được đón về thì ngày nào cũng bắt nạt em gái nuôi vì ỷ mình là con ruột. Thậm chí còn gài bẫy em gái để kiếm cớ đuổi em gái ra khỏi nhà nữa đấy." 

 

"Người cô em gái thích cũng bị cô ta cướp đi. Vị hôn phu hiện tại của cô ta thực chất là người yêu của cô em gái." 

 

"Thật là độc ác, ở nhà thì hung hăng hống hách, ra ngoài thì chơi bời lêu lổng. Dù có giàu có xinh đẹp thì cũng chả giữ được thể diện của gia đình đâu." 

Gia Môn Bất Hạnh

 

" Ây da, người khác nói gì mấy người liền tin... Nếu những tin đồn đều là thật thì đây không phải là bài viết nói về thiên kim thật, giả sao?  Chậc chậc, để tôi đoán xem, cô con gái nuôi chắc chắn sẽ được bố mẹ yêu quý hơn đúng không?" 

 

"Tiền đúng là càng ngày càng dễ kiếm, tôi báo tin hót hòn họt cho này. Hôm qua tôi còn chính mắt thấy cô ta, cô em gái cùng vị hôn phu đi ra từ đồn cảnh sát. Nhưng mà vì sao vào đó thì tôi không biết. " 

 

"Bên trên giả ngu hả, nguyên nhân là gì rõ như ban ngày rồi mà. " 

 

"Tin tốt, đôi uyên ương thật sự cuối cùng cũng về bên nhau rồi! Nhà họ Lam vừa thông báo, ngày 15 tháng sau tổ chức lễ đính hôn. Đương nhiên cô dâu chính là cô em gái!!" 

 

"Thật vậy sao, Chúc mừng!" 

 

 "Đúng là đáng đời, kẻ ác sẽ không được sống thảnh thơi đâu hahaaa." 

 

Có vài người qua đường lên tiếng bảo vệ tôi, nhưng họ nhanh chóng bị gắn mác là nick clone rồi bình luận của họ cũng trôi đi mất. 

 

Các cụ dạy quả không sai, cách đơn giản nhất để hủy hoại một cô gái chính là tung tin đồn k.h.i.ê.u d.â.m. 

 

"Tiên Tiên, anh tin em. Nhưng em biết đấy, nhà họ Lam, nhất là mẹ anh quá coi trọng thể diện. Cho nên tạm thời chúng ta đừng gặp nhau nữa... Lễ đính hôn vẫn diễn ra vào tháng sau, cô dâu sẽ là Thiên Thiên. Em cũng đừng trách em ấy, dù sao nhà họ Sở không phải có mỗi em là cháu gái." Lam Thanh Sơn nói.

 

Sở Lạc Thiên cũng giả vờ an ủi tôi:

 

 "Chị, bố mẹ bây giờ đang rất tức giận, trong thời gian này tốt nhất chị không nên trở về. Anh Lam và em trong sạch, việc thông báo kết hôn chỉ là để ổn định giá cổ phiếu thôi, chị sẽ không trách em chứ?" 

 

Tôi lạnh tanh trả lời nó: 

 

"Chúc hai người đầu bạc răng long, trăm năm hạnh phúc. Giữ chặt nhau đừng để xổng ra làm khổ đời." 

 

 Nhưng bộ não yêu đương của Sở Lạc Thiên chỉ cho phép nó nghĩ được đến đáp án là tôi đang ghen tị với nó thôi: 

 

"Chị, em vẫn mong chị có thể đến dự tiệc đính hôn và chúc phúc cho bọn em." 

 

"Đương nhiên rồi, tôi sẽ thành tâm chúc phúc." 

 

Cuối cùng thì rác cũng chỉ hợp với thùng rác thôi. Mãi mãi là như vậy. 

 

Hiện tại, tìm ra kẻ giả mạo mới là ưu tiên hàng đầu, không thể để cô ta tiếp tục lộng hành dưới danh nghĩa của tôi được.

 

6.

 

Trong tiệc đính hôn, Sở Lạc Thiên mặc một chiếc váy sang trọng lượn qua lượn lại trước mặt tôi, cười toe toét nói:

 

"Chị, chị thấy bộ váy này có đẹp không?"  Nó ngượng ngùng xoay mấy vòng. "Vốn dĩ em không muốn lãng phí như vậy, nhưng mà anh Lam nói dù chỉ là lễ đính hôn anh ấy vẫn muốn dành cho em những thứ tốt nhất." 

 

Rồi nó háo hức nhìn tôi. 

 

"Chị, chị sẽ chúc phúc cho chúng em thật chứ?" 

 

"Tất nhiên, tôi không chỉ chúc phúc suông mà còn chuẩn bị một phần quà lớn dành tặng hai người." Tôi nâng ly với nó. 

 

"Woaa, món quà của chị làm em hồi hộp quá." 

 

Tôi cười khẩy.

 

Thực sự muốn xem liệu nó có còn cười được như vậy khi nhận quà không. 

 

Tại hiện trường có một số paparazzi nhận ra tôi đang nổi trên hotsearch nên họ lén chĩa máy quay vào tôi và phát sóng trực tiếp những cảnh vừa rồi. 

 

"Thật tuyệt vời, trai tài gái sắc, đúng là một cặp trời sinh!!" 

 

"Tôi nghĩ tôi vừa nhìn thấy vợ tương lai của mìnhhh." 

 

"Buồn cười thật! Vị hôn phu tốt như vậy mà không biết quý trọng, lại cứ phải ra ngoài ong bướm cơ. Có không giữ mất còn cái nịt." 

 

 "Không nghĩ tới cô chị này còn dám xuất hiện, đúng là loại mặt dày nhất thiên hạ." 

 

"Không phải tôi là người duy nhất cho rằng chị đẹp này ngồi đây công khai như vậy là để chuẩn bị tung chiêu lật kèo đỉnh của chóp đấy chứ?" 

 

Bầu không khí tại hội trường ngày càng náo nhiệt. Vào khoảnh khắc đôi nam nữ trao nhẫn đính hôn thì màn hình lớn vốn đang chiếu ảnh cưới đột nhiên chớp tắt chập chờn.

 

Tiếng rên ngọt ngấy vang lên cùng với âm thanh ‘vận động’ nhịp nhàng. 

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/cuu-roi-rkua/3.html.]

Tay nhà báo bất đắc dĩ dời máy ảnh ra hướng khác vì sợ phòng phát sóng trực tiếp sẽ bị khóa. 

 

Tiếc là chắn được đường hình chứ đâu chặn được đường tiếng. 

 

Sau một tiếng rên lớn, video im lặng hồi lâu. 

 

“Anh Lam, người anh yêu nhất phải là em đấy nhé.” 

 

Người phụ nữ không mảnh vải che thân nằm trong vòng tay của người đàn ông, móng tay nối dài chậm rãi vẽ những vòng tròn trên n.g.ự.c anh ta. 

 

Nhưng người đàn ông chỉ chiếu lệ trả lời: “Đương nhiên là anh yêu em rồi. Thôi, anh phải đi đây. Trong công ty còn có chuyện chờ anh giải quyết.”  

 

Thoạt nhìn, người phụ nữ trong video trông giống hệt tôi. 

 

Còn người đàn ông chính là gã chồng suýt cưới của tôi, Lam Thanh Sơn. 

 

Tôi cầm chiếc micro đã chuẩn bị sẵn lên và nói rõ ràng rành mạch: "Úi chà, người đẹp này hay ha. Trông thì cũng giống tôi đấy nhưng mà cái giọng nói này..." 

 

"Không phải là thư ký của anh Lam đây sao? Nghe nói cô ấy xin nghỉ phép về nhà lấy chồng. Nói thế nào nhỉ? Mừng lễ đính hôn hạnh phúc?" 

 

Đoạn video hạn chế độ tuổi nhanh chóng đốt lên tinh thần hóng chuyện của giang cư mận. Mọi người đổ xô vào livestream để ‘ăn dưa’. 

 

Video vừa bắt đầu phát Lam Thanh Sơn đã kêu người đi vào trong hậu trường tắt nó đi. 

 

Nhưng tiếc thay, tôi lường trước cả rồi. 

 

Anh ta có tắt đến kiếp sau cũng không được đâu, video đã được lập trình không thể dừng giữa chừng. Những hình ảnh và video thân mật chiếu liên tục trên màn hình lớn, nhân vật nữ mỗi lần là một người khác nhau. 

 

Còn nhân vật nam, tất cả đều là Lam Thanh Sơn. 

 

"Đậu má, cái này không cần nạp vip cũng nghe được hả?" 

 

"Cứ xem đi. Bọn họ đã có lòng phát video thì sao chúng ta không có dạ mà xem một chút?" 

 

"Uầy, đã có người nhanh tay cap được màn hình. Có vẻ như mấy bức ảnh bóc phốt chị đẹp lúc trước hổng real rồi." 

 

"Tôi đã nói mà, giàu có xinh đẹp như cổ thì cần gì phải bán vốn tự có." 

 

"Không biết giờ cô dâu nghĩ gì nhỉ." 

 

"Nếu trước đây bạn đã chơi game xếp hình với thằng cha này thì coi chừng quay vào ô ‘trúng thưởng’ nha." 

 

Số lượng bình luận tăng nhanh như gió. Tôi nói tiếp: 

 

"Em gái à, thế nào? Em có thích món quà này của chị không?" 

 

Sắc mặt Sở Lạc Thiên tái nhợt, nó ngã bệt xuống sân khấu, hai tay vô thức bảo vệ phần bụng. 

 

Lam Thanh Sơn tức giận, gân xanh nổi lên, đôi mắt đỏ ngầu nhìn chằm chằm tôi: "Sập cầu dao! Cắt nguồn điện tổng cho tôi! Còn các người nữa, tắt hết máy quay nhanh! Mau tống cổ ả đàn bà điên này ra ngoài, cô ta không được phép xuất hiện trong bữa tiệc đính hôn này! "  

 

Nếu đã dám đến thì đương nhiên là tôi phải có một kế hoạch hoàn hảo rồi. 

 

Nhờ có bà Thẩm mà bây giờ nhân viên ở hội trường đều là tay trong của tôi..

 

Cho nên Lam Thanh Sơn chắc chắn không sai khiến được ai, ngược lại họ còn vây chặt lấy anh ta trên sân khấu. 

 

Cho anh ta thêm mười cái mạng cũng chẳng chạy được. 

 

"Nhân lúc mọi người đều có mặt ở đây, tôi xin công khai làm sáng tỏ những tin đồn sai sự thật về tôi trên mạng xã hội mấy ngày nay. "  Tôi ngẩng cao đầu. "Người xuất hiện trong ảnh và video được lan truyền trên Internet không phải tôi. Các bạn để ý một chút là thấy ngay cô gái trong mấy tấm ảnh đó chỉ dám đưa nửa khuôn mặt ra trước camera, chính là để tránh bị lộ dấu vết phẫu thuật thẩm mỹ chưa lành. "  

 

Bình luận trong phòng livestreams càng sôi động. 

 

"Thật ra, tôi cứ cảm thấy sai sai kiểu gì từ lâu rồi. Sao ảnh chỉ toàn chụp góc nghiêng."  

 

"Xác nhận cmt trên nói chuẩn ạ." 

 

"Khoan đã, không phải có người bình luận nhìn thấy chị đẹp này từ đồn cảnh sát đi ra sao?" 

 

 "Trước đây ảnh vừa bị leak tôi cũng nghĩ chị đẹp bị mời lên đồn vì b.á.n d.â.m. Nhưng mà bây giờ rõ ràng người trong ảnh không phải là cô ấy nên chắc chắn phải có nguyên do khác."  

 

Tôi búng ngón tay: "Bingo, đáp án chính xác. " 

 

"Tôi bị đánh cắp một chiếc vòng cổ trị giá chín con số. Kẻ trộm còn mang chiếc vòng cổ đi tặng cho người khác hòng trục lợi. Ngày hôm đó tôi đã đến đồn cảnh sát để trình báo vụ việc này."  

 

"Kẻ đó chẳng ở đâu xa, chính là cô thư ký của anh Lam đây. Cô ta không những phẫu thuật thẩm mỹ theo khuôn mặt tôi mà còn trộm mang dấu vân tay của tôi đi đặt làm một loại bao tay đặc biệt không khác gì da người. Nhờ thế cô ta dễ dàng vượt qua hai lớp bảo mật của két an toàn trong ngân hàng và lấy được cái vòng."  

 

Khu bình luận lập tức bùng nổ.

 

"Wow, có mặt mũi làm ra chuyện như vậy thật luôn." 

 

"Tưởng vô lý nhưng lại rất thuyết phục..." 

 

"Mọi người mau xem hot search!! Công trường Khu đô thị Lãng Tự đào ra rất nhiều t.h.i t.h.ể, dự án bị đình chỉ đã lâu. Cổ phiếu nhà họ Lam hết xanh nổi rồi!" 

 

"Tôi nhìn thấu chân tướng rồi." 

 

"+1" 

 

……

 

Tôi cho rằng mình không cần đổ thêm dầu vào lửa nữa. Một khi sự việc ở Khu đô thị Lãng Tự lộ ra trước công chúng thì nhà họ Lam sụp đổ chỉ là chuyện sớm hay muộn.

 

Cha tôi thời trẻ không chuyên tâm học hành, cả ngày chỉ lo ăn chơi lêu lổng, đàng đ.i.ế.m sa đọa. Sau khi thành niên vào công ty làm việc thì cũng chỉ biết lợi dụng quyền lực để trục lợi cá nhân mà không màng đến sự phát triển của công ty. 

 

Rồi ông ta vướng vào chiếu bạc, ham mê trò đỏ đen tới mức nợ vị vua cờ b.ạ.c nào đó đến 1 tỷ. Ông nội tôi, hồi đó đã sang bên kia dốc cuộc đời, vẫn phải buộc lòng đi giải quyết chuyện này thay ông ta.

 

Sức khỏe ông nội vốn đang không tốt lắm chuyển biến xấu phải nhập viện. 

 

Công ty rơi vào tay kẻ giá áo túi cơm như cha tôi thì ngày càng sa sút.

 

Mãi mới bấu víu được vào một dòng tộc thuộc hạng cây đa cây đề như nhà họ Lam, đương nhiên là ông ta muốn thay thế tôi bằng Sở Lạc Thiên rồi.

 

Dù sao thì trong mắt kẻ bất tài ấy, tôi chỉ là thứ vong ơn bội nghĩa còn nó mới là bình rượu mơ, là con gái ngoan một lòng một dạ vì ông ta.

 

Nhưng ông ta tính tới tính lui cũng không tính được nhà họ Lam chỉ có cái vỏ rỗng phồn hoa.

Loading...