Cuộc chiến của người mẹ - Chương 2
Cập nhật lúc: 2024-10-11 09:30:19
Lượt xem: 41
Giang Tuyền bị lời nói của tôi làm tổn thương, nước mắt tuôn rơi.
"Mẹ, sao mẹ lại nói vậy, mẹ không hề yêu con!"
Một cô gái xinh đẹp giàu có lại thích một chàng trai trung cấp nghề không có gì trong tay, rồi trách ngược lại mẹ mình vì ngăn cản chúng.
Nếu không yêu, tôi đã bỏ mặc lâu rồi. Thật muốn xem trong đầu nó có phải chứa não heo không!
"Đường là con chọn, đừng trách mẹ."
Tôi tiếp tục hướng sự giận dữ vào Phạm Thành Bân.
"Muốn cưới con gái tôi cũng được, không nói nhiều, cậu có thể đưa ra ba trăm vạn tiền sính lễ thì tôi sẽ đồng ý."
Phạm Thành Bân đỏ mặt.
"Dì, dì có thể giảm chút không..."
Tôi cười khẩy.
"Ở chỗ chúng tôi, đây đã là ít rồi, đây là giới hạn."
"Nếu cậu đưa ra ba trăm vạn tiền sính lễ, tôi sẽ cho sáu trăm vạn của hồi môn."
Giang Tuyền không hài lòng: "Mẹ rõ ràng là cố tình làm khó A Bân!"
Nó ôm lấy Phạm Thành Bân và nói nhẹ nhàng: "A Bân, không sao, em sẽ giúp anh."
Quay lại nhìn tôi với ánh mắt đầy tức giận và rơi hai giọt nước mắt.
"Đó là mẹ nói, chỉ cần anh ấy đưa ra ba trăm vạn, mẹ sẽ cho chúng con kết hôn!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/cuoc-chien-cua-nguoi-me/chuong-2.html.]
Tôi gật đầu.
"Lời nói ra như đinh đóng cột, nhưng..."
Tôi suy nghĩ một lát rồi nói: "Con đừng nghĩ dùng tiền của mình để trợ giúp cậu ta, phải biết rằng tiền của con đều là do mẹ vất vả kiếm được."
Tôi cầm điện thoại trên bàn gọi cho trợ lý.
"Alo, ngày mai khi ngân hàng làm việc, giúp tôi đóng #trasuatiensinh băng tất cả tài khoản ngân hàng đứng tên Giang Tuyền."
Tôi muốn xem chúng còn có thể cứng rắn được bao lâu.
Trà Sữa Tiên Sinh
"Đừng mong dùng tiền của tôi để cưới con gái tôi, nếu có bản lĩnh thì tự kiếm lấy."
Phạm Thành Bân cúi đầu thêm vài độ.
Giang Tuyền nghẹn ngào: "Mẹ dựa vào gì mà đóng băng tài khoản của con? Mẹ thực sự quá đáng."
"Nếu cha còn sống, chắc chắn cha sẽ không để mẹ làm như vậy, con có phải là con gái của mẹ không?!"
Tôi lạnh lùng nhìn nó, vì một người đàn ông mà lôi cả cha nó ra để chọc tức tôi. Tôi đã nuôi một đứa ngốc thế nào đây!
Giang Tuyền đứng dậy, kéo tay Phạm Thành Bân.
"A Bân, chúng ta đi, em tin rằng chỉ cần cố gắng, chúng ta vẫn có thể sống tốt."
Phạm Thành Bân không nhúc nhích, Giang Tuyền sốt ruột kéo mạnh.
"Đi nào…”
Sau một hồi tranh cãi, Phạm Thành Bân đột nhiên ngẩng đầu lên. Cậu ta nói: "Tuyền Tuyền, nếu không được thì anh cũng có thể sống chung với gia đình em."
Nói xong, cậu ta lại cúi đầu với tôi. "Dì, xin hãy đồng ý cho chúng cháu ở bên nhau!"