Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Cùng Người An Yên - Chương 4:

Cập nhật lúc: 2024-10-06 17:24:07
Lượt xem: 11

Trong phòng liền vang lên tiếng động, một con ch.ó trắng nhỏ tầm vừa chạy ra.

Chú chó không hề có chút nào gầy, người rất vừa vặn, thậm chí còn rất khoẻ mạnh Ra liền ăn đồ Vân Hy đưa, nhưng chỉ ăn một nửa rồi đẩy qua cho Vân Hy

 

Vân Hy vui vẻ nói

[Ta ăn no rồi, ngươi ăn đi, ăn mới khoẻ được, sau này ta c.h.ế.t ngươi còn có sức chạy nha]

 

 Vân hy cười đến thập phần vui vẻ, giống như chết chẳng có gì đáng sợ hết.

Nam nhân bên cạnh lúc này mới lên tiếng hỏi

[Ta vẫn chưa biết tên ngươi]

 Vân hy bị hỏi tên thì do dự rồi vẫn trả lời

Ánh Chi Nima

[Ta tên Vân Hy]

 Nam Nhân sững sờ, Vân Hy thấy hắn thất thần thì đưa tay vẫn trước mặt hắn

[Này, ngươi không sao chứ? Nhìn ngươi như này thật sự không giống hạ nhân chút nào, ngươi tên gì?] 

 Nam Nhân nhìn Vân Hy mà không trả lời, Vân Hy cũng không muốn hỏi tiếp mà cầm que nhỏ chọc vào đống lửa

[Chỉ còn một ít củi này thôi là cháy hết rồi, tiểu bao, tiểu phu quân nhỏ a, lại đây sưởi ấm đi, ngày mai không có gì để sưởi nữa đâu đó]

Vân Hy cô độc mấy năm nay quen rồi, cho nên nhiều khi sẽ quên mất bên cạnh có người mà cứ thế tự nhiên nói chuyện với tiểu Bao

Lăng Tuyền hắn nhìn chằm chằm sườn mặt của Vân Hy, khuân mặt tuấn tú, phải nói là rất tinh tế xinh đẹp.

Nhưng vì quá gầy cho nên hắn không còn đẹp như trước nữa, nhưng không thể che dấu được rằng hắn trước kia thật sự rất đẹp.

 

Khuân mặt gầy gò, người lại không có nổi mấy lạng thịt, bàn tay trắng bệch do lạnh, xương đốt tay cũng đều lộ ra hết.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/cung-nguoi-an-yen/chuong-4.html.]

Gầy gòm đến mức đáng thương.

Lăng Tuyền đột nhiên đưa miếng thịt trên tay qua cho Vân Hy rồi nhanh chóng đứng dậy rời đi

Vân Hy cũng chẳng hiểu nổi cho nên đều không phản ứng. Chỉ từ từ đi đóng cửa

Mấy ngày sau, mỗi ngày Lăng Tuyền đều sẽ xuất hiện, Mỗi lần đều mang một ít đồ ăn tới.

Mỗi lần tới đều sẽ nhìn thấy Vân Hy đang leo lên cây hái quả.

 

[Ngươi ăn quả đó không thấy khó ăn sao?]

Vân Hy giật mình trượt chân từ trên cành cây té xuống

[A, lần này c.h.ế.t chắc rồi aaa]

 

 Vân Hy nhắm mắt lại chờ đợi đau đớn, thế nhưng không thấy.

Vân Hy vội vàng mở mắt ra, thì ra là được người chụp lại.

Vân Hy vội vàng dãy dậy

[A… ta…. Cái đó ta…. Thật sự xin lỗi…. Cũng cảm ơn ngươi….] 

 Vân Hy khuân mặt phiếm hồng, đến cả mang tai cũng đỏ lên hết rồi

Lăng Tuyền lại thấy biểu cảm này thật đáng yêu

Đáng yêu??

Lăng tuyền sợ hãi với suy nghĩ của mình, nhanh chóng ném bịch bánh trên tay nhanh chóng rời đi

[A, cái đó bánh của ngươi, ngươi làm rơi….] 

 Vân Hy đuổi theo nhưng không giám đi xa, liền đứng lại nhìn người rời đi rồi đi lại vào trong.

Bánh kia liền không đụng tới. Ngày hôm sau Vân Hy đột nhiên thấy trong người không khoẻ.

Loading...