Cực Hình Dành Cho Kẻ Sát Nhân - Chương 5
Cập nhật lúc: 2024-06-30 20:50:02
Lượt xem: 752
8. TRUYỀN THUYẾT VỀ LOÀI RỒNG.
Nhiều địa danh ở chỗ chúng tôi đều có liên quan đến rồng. Nếu đến đây du lịch, bạn sẽ thấy những ngọn núi và hồ nước đủ kích cỡ, với những cái tên như: Hồi Long Đầm, Thăng Long Đầm, Nhị Long Sơn, Ngũ Long Sơn… Có lẽ là để đáp lại câu nói trên trời có rồng và rất nhiều câu chuyện bịa đặt khác. Ở vùng chúng tôi, người ta kể rằng vào những năm 1950, một con rồng trắng đã rơi xuống nơi nhà khách hiện tại, sau khi rơi xuống trông nó rất bình thường, mọi người liền lấy một tấm chiếu phủ lên, rồi đổ nước lên người nó, đến một ngày mưa to thì không thấy con rồng đâu nữa. Tôi không tin điều này, nó chỉ là bản sao của con rồng bị rơi xuống ở nơi khác mà thôi.
Ông Trịnh hàng xóm đã kể cho tôi nghe một câu chuyện, nó khiến tôi cứ suy nghĩ mãi. Năm 1960, chỗ tôi mưa lớn liên tiếp 20 ngày, con sông cạnh thị trấn ngập lụt. Con sông từ 100 mét ban đầu mở rộng lên hơn 1km. Địa hình ở đây khá tốt, bờ kè sông và mặt đất khá bằng phẳng, không bị chồng lên nhau nên chắn nước khá tốt. Các thị trấn ở thượng nguồn tình hình không được tốt lắm, người dân đều di dời đi nơi khác. Chúng tôi đứng trên bờ kè thường thấy một số đồ đạc bị cuốn trôi. Tôi cũng chứng kiến nước sông dâng cao, dòng nước đục ngầu màu vàng chảy xuống hạ lưu phát ra âm thanh ầm ĩ trông cực kỳ hùng vĩ nhưng cũng rất đáng sợ. Nước sông ngày càng dâng cao, mưa vẫn rơi không ngừng, chỉ còn hơn một mét nữa là nước dâng lên tới mặt đất, bờ kè bị nước ngập lên tới hơn chục mét, mọi người đều không dám đến gần. Vào một ngày nọ, bầu trời trong xanh, ông Trịnh và mọi người đang nhìn nước sông, thầm cầu nguyện cho nó đừng dâng cao lên nữa. Có người nhìn thấy trong lòng sông có điều bất thường, liền kêu mọi người lại xem. Mọi người đến nhìn thì thấy một dòng nước ngược dòng chảy giữa sông, trên sông lộ ra hai vật nghiêng như chạc cây. Dù ở xa nhưng có cảm giác rất lớn, mang theo một dải nước rộng tiến về phía thượng nguồn. Không biết ai đã hét lên rằng đó là sừng rồng. Mọi người cứ đứng nhìn, thấy cặp sừng đi ngược dòng một đoạn dài trước khi mất hút trong dòng nước.
Có người nói rằng do con rồng ở trong nước thấy lũ dâng quá cao, bèn đi tìm Thần sông nói đừng cho nước dâng cao nữa. Mọi người nửa tin nửa ngờ, cảm thấy vô cùng sợ hãi. Đợi đến tối, mọi người thấy nước bắt đầu rút xuống. Lúc đó ai cũng đều tin rồi, và dù không tin thì họ cũng không thể giải thích được chuyện gì đã xảy ra ở thượng nguồn sông. Mặc dù không giống hoàn toàn với tranh vẽ, nhưng thứ đó cũng rất giống sừng rồng. Lúc việc này xảy ra tôi còn chưa ra đời, ông Trịnh kể cho tôi nghe, nói đó là rồng, chỉ là vô tình nên mới để mọi người nhìn thấy sừng, chứ thật ra không nên để cho con người nhìn thấy. Sau này, lúc tôi hơn mười tuổi, tôi tận mắt chứng kiến có người bắt được một con cá lớn dài hơn 3 mét dưới chân cầu. Tôi luôn tin rằng dưới nước có những thứ mà con người chúng ta chưa biết tới. Tôi cũng tin rằng có rồng, chỉ là rất khó nhìn thấy mà thôi.
9. CÚNG THẦN NGHÈO.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/cuc-hinh-danh-cho-ke-sat-nhan/chuong-5.html.]
Ngày mồng 5 Tết, chỗ chúng tôi có thói quen ăn bánh bao và đốt pháo, thường gọi là mở bát đầu năm. Người ta nói rằng vào ngày này Thần Tài sẽ đến, buổi tối đèn lồng sẽ được thắp ở trước sân, một số đồ cúng sẽ được đặt xuống đất và sẽ đốt ba nén nhang làm lễ cúng. Lúc tôi còn nhỏ, những chiếc đèn lồng để thắp được làm bằng một chiếc thùng, đông lạnh thành đá từ 40 cân nước, bên trong có nến và được thắp sáng ở ngoài sân. Ông nội tôi rất tin điều này, tối đến sẽ thắp hương ở trong sân, bày đồ cúng lên trên. Đồ cúng có những gì? Lúc đó gia cảnh còn nghèo, cũng không có cá to hay thịt gì cả, chỉ có bánh bao thôi. Bày ra hai đĩa bánh bao đông lạnh lên cúng, cúng xong ngày mai vẫn có thể hấp lại ăn.
Ông Trịnh hàng xóm của chúng tôi càng tin điều này. Ông ấy xuất thân từ xã hội cũ, những thủ tục như thắp hương, cúng bái thần linh không thiếu cái nào. Mỗi năm đồ cúng lễ của nhà ông ấy đều là những món độc nhất. Ví dụ như ngâm bún với giấy đỏ trong nước để cho bún nhuộm màu, sau đó chiên ngập dầu rồi bày ra đĩa trông rất đẹp mắt. Vợ của ông ấy mỗi năm đều chiên hai đĩa đặt trong sân để cúng thần linh. Vì hai nhà chúng tôi ở cạnh nhau, cách nhau chỉ một cái hàng rào nên tôi luôn đứng ở sân quan sát mỗi khi gia đình ông ấy bày đồ cúng.
Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD
Cái chính là xem hai vợ chồng già sau khi bày đồ cúng xong sẽ lạy như thế nào, dù trước mặt là ai cũng sẽ khấn những lời cầu xin Thần Tài phù hộ họ phát tài, tôi nghe cảm thấy rất vui tai.
Trong những ngày Tết, mẹ tôi thường ít quản thúc chúng tôi, chúng tôi có thể chơi đến khuya cũng không sao, lại còn làm những chiếc đèn lồng nhỏ bằng lon và chai cho chúng tôi, bên trong có đầu nến được thắp sáng và cho chúng tôi mang đi chơi. Đêm mồng 5 Tết, tôi cầm một chiếc đèn lồng nhỏ đứng trong sân nhìn ông Trịnh đang bày đồ cúng trước sân, năm đó đồ cúng của nhà ông là những quả lê đông lạnh. Tôi thấy ông Trịnh bày xong đồ cúng trước mặt, rồi lại vào nhà lấy một chiếc đĩa không đi ra sân sau. Tôi thấy rất tò mò bèn cầm theo chiếc đèn lồng đi qua nhà ông, theo ông ra sân sau. Đến nơi tôi thấy ông ấy bày 2 chiếc đĩa không xuống đất và đốt ba nén nhang. Thấy tôi đi theo, ông ấy mỉm cười chào tôi. Tôi hỏi ông Trịnh ơi, ông cúng gì ở sân sau vậy? Ông Trịnh nói chắc cháu còn nhỏ nên không biết. Ông cúng Thần Tài ở sân trước, và cúng Thần nghèo ở sân sau. Thần nghèo? Năm đó tôi mười tuổi, lần đầu tiên tôi nghe nói trên thế giới này có Thần nghèo. Tôi nói vậy tại sao ông không đặt đồ cúng lên? Ông Trịnh liền nói: Đúng là cậu bé ngốc, nếu Thần nghèo đến thì chúng ta không phải sẽ ngày càng nghèo hay sao? Sở dĩ ta không bày đồ cúng lên ý là muốn nói ở đây không có đồ ăn đâu, ông hãy mau đi đi, đồ ăn đều cúng cho Thần tài hết rồi. Tôi liền cảm thấy rất thú vị, nghe ông nói xong thì quay về nhà.
Về đến nhà, tôi kể cho ông nội tôi nghe về chuyện ông Trịnh cúng Thần nghèo, ông nội tôi nói ông Trịnh nhờ cúng Thần nghèo mà được rảnh rỗi cả ngày. Haha, nhà tôi và nhà ông Trịnh là hàng xóm hơn 20 năm, tôi cũng từng thấy ông ấy cúng Thần nghèo mấy lần.