Công Lý Tồn Tại - Chương 9
Cập nhật lúc: 2024-10-13 17:43:31
Lượt xem: 636
Trên đường về, tôi không ngừng suy nghĩ về toàn bộ sự việc. Chu Tiền vì che giấu bí mật mà thuê người g.i.ế.c người. Trương Hòa vì tiền mà đồng ý g.i.ế.c Tôn Hoa. Tôn Hoa vì tiền mà tự nguyện để Trương Hòa g.i.ế.c chết.
Logic ở đây rất chặt chẽ.
Nhưng tại sao Trương Hòa lại từ chối trợ giúp pháp lý, mà nhất quyết thuê tôi làm luật sư?
Truyện này được đăng trên web monkeyD, xin hãy đọc web chính chủ để ủng hộ công sức của dịch giả. Search tên truyện + monkeyD
...
Để giải quyết những khúc mắc trong lòng, tôi quyết định đến trại tạm giam, trực tiếp hỏi rõ Trương Hòa. Tôi vẫn chưa chính thức từ nhiệm, nên vẫn có thể dùng thân phận luật sư bào chữa để gặp Trương Hòa.
Vừa nhìn thấy tôi, Trương Hòa đã kích động hỏi: "Đàn anh, anh đưa video cho cảnh sát rồi chứ?"
Tôi lắc đầu: "Chưa."
Cậu ta có vẻ thất vọng: "Sao lại chưa đưa?"
Tôi đáp: "Tôi đã gặp luật sư Từ Mẫn rồi."
"..."
Trương Hòa im bặt. Cậu ta đảo mắt sang trái, như đang suy nghĩ.
"Đừng bịa chuyện nữa, nào có chuyện luật sư trợ giúp nhiều lần trao đổi với cậu, rõ ràng là cậu chủ động từ chối trợ giúp pháp lý."
Trương Hòa bắt đầu toát mồ hôi lạnh, phản ứng của cậu ta càng khẳng định thêm suy đoán của tôi. Có lẽ đã giãy giụa đủ rồi, Trương Hòa thở dài, buông xuôi: "Học trưởng, em thừa nhận, em đã lừa anh."
"Cậu đang che giấu điều gì vậy?"
Chưa bao giờ tôi khao khát muốn biết sự thật của một chuyện đến thế. Ánh mắt Trương Hòa trở nên kiên định hơn. "Đàn anh, em muốn hủy hợp đồng với anh."
"?"
Tôi ngơ ngác đầy mặt.
Trương Hòa lại nghiêm mặt nói: "Bây giờ anh không còn là luật sư của em nữa, anh không có quyền hỏi những thứ này."
Nói xong, Trương Hòa đứng dậy, ra hiệu cho cai ngục đưa cậu ta đi.
Tôi muốn ngăn lại.
Trương Hòa nhìn tôi, rồi bất lực nói:"Nếu muốn biết sự thật thì đến dự phiên tòa đi."
Dứt lời, cậu ta đẩy tôi ra, rời khỏi phòng tiếp kiến.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/cong-ly-ton-tai/chuong-9.html.]
Trương Hòa chủ động hủy hợp đồng với tôi, cậu ta chắc chắn đang che giấu điều gì đó. Phải chăng đó chính là bí mật mà Tôn Hoa nhắc đến?
Tôi không biết, tôi chỉ có thể đến tham dự phiên tòa lần thứ ba như dự kiến. Hy vọng có thể tìm thấy câu trả lời ở đó.
...
Ngày 17 tháng 9 năm 2014.
Phiên tòa xét xử lần thứ ba, tôi ngồi ở hàng ghế dành cho khán giả. Khác với hai lần trước, lần này hàng ghế đã chật kín người, phần lớn là phóng viên. Ghế dành cho luật sư bào chữa lúc này đã có một luật sư mới mà tôi chưa từng gặp.
Nói cách khác, sau khi từ chối tôi, Trương Hòa đã chấp nhận luật sư do tòa án chỉ định, nhưng vị luật sư này chỉ ngồi im một bên, dường như không có ý định bào chữa.
Công tố viên lần này đưa ra những lời lẽ mới, yêu cầu cũng thay đổi. Anh ta cáo buộc Trương Hòa tội cố ý g.i.ế.c người với tình tiết giảm nhẹ, đề nghị tòa án tuyên phạt Trương Hòa từ ba đến mười năm tù giam.
...
Phiên tòa lần này có rất nhiều thay đổi.
Vợ của Tôn Hoa sau khi xem đoạn video đã òa khóc nức nở, trút hết sự phẫn uất lên Chu Tiền, người cũng đang ngồi trên ghế nhân chứng. Chu Tiền lúc này đã toát mồ hôi lạnh, nhưng trên mặt vẫn là vẻ khó hiểu.
Đương nhiên, đoạn video này chỉ có thể chứng minh Trương Hòa và Tôn Hoa có mối quan hệ ủy thác, không thể thực sự buộc tội Chu Tiền, vì vậy lúc này Chu Tiền vẫn được coi là nhân chứng được mời đến để thẩm vấn.
Tuy nhiên, các phóng viên trên hàng ghế khán giả đã nhanh chóng ghi chép lại. Đúng vậy, một vụ án kỳ lạ được xét xử công khai với nhiều tình tiết ly kỳ như vậy, chắc chắn sẽ trở thành tin tức trang nhất của các tờ báo.
Tôi thậm chí còn nghĩ ra tiêu đề cho họ rồi: "Công nhân tự nguyện để bị giết, sinh viên đại học chỉ là đồng phạm, giám đốc dự án mới là kẻ chủ mưu."
...
Cuối cùng vị thẩm phán cũng hỏi Trương Hòa: "Bị cáo, trong đoạn video, bí mật mà Tôn Hoa nói với cậu là gì?"
Tôi dồn hết sự chú ý vào Trương Hòa. Bởi vì trước đó Trương Hòa nói rằng Tôn Hoa không hề tiết lộ bí mật đó cho cậu ta biết. Nhưng lúc này, câu trả lời của Trương Hòa lại hoàn toàn khác: "Anh ta nói Chu Tiền đã g.i.ế.c một người công nhân trên công trường!"
Lời vừa dứt, cả khán phòng xôn xao, các phóng viên vội vàng ghi chép lại từng lời của Trương Hòa. Chu Tiền lập tức đứng bật dậy, gào lên: "Cậu vu khống tôi!"
Vị thẩm phán gõ búa.
"Trật tự! Trật tự! Bị cáo, cậu hãy trình bày rõ ràng sự việc."
Trương Hòa gật đầu: "Năm nay sau Tết Nguyên đán, các công nhân trở lại công trường làm việc. Trong lúc thi công, do trời mưa nên đường trơn trượt, một công nhân khi đang cắm thép xuống móng thì không may trượt chân ngã vào khu vực móng của tòa nhà đang xây dựng. Anh ta bị thanh thép đ.â.m xuyên qua người."
"Vì lúc đó có ít người ở hiện trường, Chu Tiền lại không muốn chậm tiến độ, cộng thêm việc lo sợ phải bồi thường nên đã ra lệnh cho người ta đổ bê tông vào móng, chôn sống người công nhân xấu số đó!"
"Đây chính là bí mật mà Tôn Hoa đã nói cho tôi biết!"