Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Công chúa " thế chấp" - Chương 8

Cập nhật lúc: 2024-07-30 18:11:28
Lượt xem: 1,352

9.

"Thái tử hôm nay không lui binh, bản cung liền để sau này ngươi ăn không ngon ngủ không yên, ta khuyên ngươi thức thời một chút, chúng ta sẽ cùng bình an vô sự."

Tề Y không để ý đến những lời uy h.i.ế.p của hoàng hậu, nhấc cánh tay của ta lên, "Đi."

Hoàng hậu cuống quít níu lại ta, "Mơ tưởng!"

Giữa hai người phun ra thù hận cuồn cuộn.

Nghe Chi Diên nói, thân muội muội của Tề Y bị hoàng hậu làm hại, mà tề Y cũng hại Thất Hoàng tử của hoàng hậu c.h.ế.t đuối.

Ta hất hoàng hậu ra, bà ấy lảo đảo một cái, ngã xuống đất, ta cắn răng nói :"Van cầu Người, bỏ qua cho ta đi."

Sinh mà không dưỡng, ta không có cách nào thuyết phục mình, bà ấy có nửa phần yêu ta, nửa phần yêu phụ hoàng ta.

Hoàng hậu thần sắc bi thống, đôi mắt đẹp không thể tin, âm thanh run rẩy, "Yên Nhi! Tề Y là đang lợi dụng con đối phó ta thôi."

Tề Y mặt mày nhiễm lên sương lạnh, có chút nắm c.h.ặ.t t.a.y của ta, nhìn ta muốn nói lại thôi, mắt đen run rẩy.

Hắn khẩn trương.

Ta hất tay Tề Y ra, cười thảm nói: "Ngươi cũng vậy! Bỏ qua cho ta đi......"

Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!

......

Nháo loạn đủ trò xong, ta lo sợ không yên chạy khỏi Hoàng cung Tề quốc, ánh trăng thê thảm, ta khóc không ra nước mắt, không có mẹ đẻ rất nhiều năm, lần đầu tiên bản thân lại cảm thấy thương tâm như vậy.

Kết quả không cẩn thận ngã trong hồ nước, bản công chúa quả nhiên là công chúa xui xẻo nhất trên thế gian.

Đầu mùa đông , nước lạnh thấu xương, ta ngoi lên ngụp xuống mấy lần, phát hiện bản thân không có cách nào vào bờ được, bắt đầu lo lắng , cuối cùng buông xuôi để bản thân chìm vào nước.

Tính toán một hồi, có lẽ ta không sống được rồi.

Ta c.h.ế.t tại Tề quốc, phụ hoàng ta chắc chắn sẽ thừa cơ lừa bịp Tề quốc moi được chút tiền tài.

Nhưng đây chỉ là vọng tưởng của ta thôi.

Không đầy một lát sau, ta liền bị người ta mò được, rơi vào trong một lồng n.g.ự.c ấm áp, Tề Y lạnh mặt, phủ cho ta thêm một lớp áo lông chồn lớn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/cong-chua-the-chap/chuong-8.html.]

Hắn mở miệng là giáo huấn ta, "Lúc người xung quanh bản điện ta c.h.ế.t sạch, ta cũng không có tìm cái chết."

Ta uốn nắn hắn, "Điện hạ, ta là trượt chân rơi xuống nước, không phải tìm cái chết, với lại ngươi không cần theo đuôi ta."

Tề Y lau đi giọt nước vẫn còn vương trên mặt ta, "Bản điện bất tử, ngươi đừng hòng mơ tưởng chết."

Ta rầu rĩ gật đầu, "Ừm, điện hạ, ta rất thích ngươi."

Vào cái đêm mưa, sấm chớp vang rền kia, hắn chấp dù che mư cho ta...... Ta đã động tâm.

Về sau hắn sớm tối gặp nguy hiểm, ta khổ sở hồi lâu, trong lòng biết phương thuốc dân gian của đám thổ phỉ đơn thuần ngu muội, nhưng vì lòng ích kỷ, vẫn cố gắng hôn môi hắn.

Một hôn mới biết, như thế nào vui vẻ.

Hoàng hậu Tề quốc là mẹ đẻ đã vứt bỏ ta mà đi, ta không thể nói bản thân không có chút tình cảm quyến luyến gì với bà ấy, những năm này, bà ấy kiểu gì cũng sẽ liên tiếp xuất hiện trong những giấc mộng của ta.

Ta tìm được mẫu thân, cũng gặp dược ý trung nhân, nhưng bọn họ lại là kẻ thù của nhau, đánh đến ngươi c.h.ế.t ta sống. Đây hoàn toàn không phải mong muốn của ta.

Ta muốn trở lại Sở quốc, trở lại bên người phụ hoàng, nhưng ta cũng muốn cùng Tề Y nói lời tạm biệt.

"Tề Y, ta là Sở Yên, ta được Hoàng hậu thân sinh ra."Ta cười cười, "Chắc là ngươi đoán được, dù sao ta lớn lên cũng rất giống bà ấy."

Con ngươi của Tề Y rất đen rất nặng, kiên định nói, "Ngươi là ai, thì ảnh hưởng gì đến việc ta sủng ngươi?"

"Gương mặt này của ta, ngươi không thấy buồn nôn sao?"

"Yên Nhi, ta phân rõ ràng ngươi cùng bà ấy."Hắn đem ta đặt ở lồng ngực, "Ngươi không nên suy nghĩ nhiều hại ta phân tâm."

Ta ngẩng đầu, tại cằm của tề Y, hạ xuống một nụ hôn.

Cám ơn ngươi.

"Lại trộm hôn ta?"

Ta mặt mũi tràn đầy xấu hổ, hắn không lưu tình chút nào vạch trần, "Ta lúc bị nàng hôn ấy , chỉ giả vờ ngất nằm ở trên giường, đang suy nghĩ làm sao đối mặt với nàng."

......"

Haha, thế à, cũng không đến mức giả câm như thế chứ.

Loading...