Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Công chúa gả thay - C4

Cập nhật lúc: 2024-08-02 13:53:20
Lượt xem: 193

4

Nửa đêm, Tiêu Dực bị nóng tỉnh, hắn đứng dậy, cảm thấy là lò sưởi đốt quá mạnh. 

 

Vừa định phân phó hạ nhân bỏ bớt than một chút, rồi lại sợ lạnh đến Trường Nhạc, đành phải tự mình xốc chăn lên cho mát mẻ.

 

Nào biết lại càng ngày càng khô nóng, nóng đến hắn muốn đi ra ngoài trong tuyết lăn một vòng.

 

Mũi đột nhiên nóng lên, Tiêu Dực đưa tay lau, mượn ánh trăng, hắn nhìn thấy m.á.u mũi.

 

Tiêu Dực nghĩ tới chén thuốc bổ kéo dài tuổi thọ, cùng với gương mặt đỏ rực của thê tử.

 

Ách......

 

Tiêu Dực nóng đến khó chịu, Trường Nhạc lại đang ngủ say, nàng hoàn toàn không biết chén thuốc kia của mình làm hại Tiêu Dực cả đêm đều dày vò, thậm chí thật sự nửa đêm lăn lộn trong tuyết.

 

Tóm lại sáng hôm sau khi tỉnh dậy, Trường Nhạc lần đầu tiên nhìn thấy Tiêu Dực còn nằm bên gối, nàng chọc chọc hắn:

 

"Vương gia hôm nay không dậy sớm sao?"

 

Truyện được đăng duy nhất trê. Monkey trên những kenh khác là giả mạo!

Tiêu Dực mở mắt ra, đáy mắt một mảnh xanh đen, ánh mắt có chút u oán, mở miệng liền hỏi: 

 

"Phu nhân chén thuốc bổ kia, là từ đâu tới?"

 

Mặt Trường Nhạc đột nhiên đỏ bừng, nhưng nàng cũng rất quan tâm có hiệu quả hay không, bởi vậy cố gắng chống đỡ xấu hổ hỏi: 

 

"Vương gia hôm qua uống xong, có cảm thấy có hiệu quả gì không?

 

“Có đấy." 

 

Tiêu Dực thành thật gật đầu.

 

"Bổn vương uống xong cảm thấy có thể đánh c.h.ế.t một con hổ.”

 

“Thật nha! "

 

Trường Nhạc cười cong mắt, vui rạo rực nói:

 

" Vậy thiếp thân đêm nay lại nấu cho Vương gia.”

 

Tiêu Dực: "......”

 

Cuối cùng Trường Nhạc không thể nấu thành chén thuốc thứ hai, bởi vì hôm đó vị thần y kia đã bị thị vệ vương phủ bắt trở về.

 

Cái gọi là thần y, kỳ thật chẳng qua chỉ là một tên lừa đảo giang hồ đi khắp hang cùng ngõ hẻm. 

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/cong-chua-ga-thay/c4.html.]

Tên lừa đảo này thông thạo vài phần y thuật, lại ăn mặc ra dáng, lừa gạt không ít phụ nhân chỉ ở trong nhà.

 

Bất quá thần y bị bắt đến vương phủ lúc, cũng là ngạnh cổ không chịu nhận tội, ồn ào nói: 

 

"Lão phu hành tẩu giang hồ, lại chưa trị c.h.ế.t người, dựa vào cái gì bắt ta!Huống hồ, lão phu cho vương phi kia phó dược, vương gia uống xong chẳng lẽ không có long tinh hổ mãnh sao?"

 

“Đồ hỗn trướng! Ô ngôn uế ngữ, còn không mau kéo hắn xuống! "

 

Tiêu Dực chán ghét liếc mắt nhìn y, chật vật đêm qua còn rõ mồn một trước mắt.

 

Thần y bị lôi đi, Trường Nhạc cũng lặng lẽ lui xuống. 

 

Tiêu Dực có thể liếc mắt một cái nhìn ra thần y là một tên lừa đảo, nhưng nàng ở trong cung, không hiểu những thứ này cũng là lẽ thường tình.

 

May mắn Vương gia ngươi không có ăn xảy ra chuyện gì. 

 

Trường Nhạc vỗ vỗ ngực, có chút kinh hãi chưa dứt. 

 

Nàng cũng cảm thấy mình rất cẩn thận, kết quả vẫn bị người ta lừa.

 

Lúc này đổi lại là Tiêu Dực có chút đỏ mặt, lúc thẩm vấn thần y, hắn cũng sẽ biết Trường Nhạc vì sao muốn tìm đại phu cho hắn. 

 

Hắn cảm thấy mình cần phải thẳng thắn nói một chút, để tránh tương lai Trường Nhạc bị người có tâm lợi dụng.

 

Bởi vậy Tiêu Dực gọi Trường Nhạc lại, hai phu thê ngồi trong đình, cách đó không xa trên mặt nước hai uyên ương đang chơi đùa.

 

Tiêu Dực: "Phu nhân, kỳ thật trên người bổn vương thật sự không có vấn đề gì.

 

“Vậy, vậy ngài... tại sao... "

 

Trường Nhạc đỏ mặt, cúi đầu xoa khăn tay của nàng.

 

Tiêu Dực nhịn không được sờ sờ đầu cô, cười nói: 

 

"Nàng còn quá nhỏ, việc này phải chờ nàng lớn lên.”

 

Trường Nhạc phản bác hắn.

 

“Những nhà khác còn sớm hơn, mười lăm tuổi đã bắt đầu làm mẹ.”

 

Tiêu Dực lại chân thành giải thích với nàng: "Nàng tuổi còn nhỏ, việc này không thể gấp. Mặc kệ nhà người ta như thế nào, ta không hy vọng nàng bị thương.”

 

Trường Nhạc nghe xong hai mắt đẫm lệ m.ô.n.g lung, gọi một tiếng phu quân, liền nhào vào trong lòng Tiêu Dực. 

 

Nàng thuở nhỏ ở trong cung không được chú ý, giống như một gốc cây cỏ dại lớn lên, chưa từng có ai quan tâm nàng có thể bị thương hay không.

__

Loading...