Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Con tin - 5

Cập nhật lúc: 2024-06-29 22:58:23
Lượt xem: 1,934

Khi tỉnh táo lại, ta đã trở về giường trong phòng mình.

 

Bên ngoài bình phong, có tiếng người quen thuộc.

 

“Như thế nào?”

 

“Thân thể của điện hạ, không thể uống rượu, lần này vừa hay đúng lúc, lần sau còn như uống vậy, có thể sẽ nguy hiểm đến tính mạng.”

 

“Sao lại không thể uống rượu?” Giọng nói Bùi Tịch nghe có chút bất ngờ: “Lúc trước nàng rõ ràng rất thích cùng người khác uống rượu.”

 

“Cái này... Hạ quan cũng không biết, nhưng bệnh trạng của điện hạ, có chút giống người thường xuyên chịu đói, tóm lại quả thật không thể sử dụng đồ ăn thức uống có chất kích thích.”

 

Không gian nhất thời yên tĩnh.

 

“Thói quen ăn uống của Bắc Lệ khác với chúng ta, có lẽ nàng ở nơi đó quá kén ăn, làm hỏng khẩu vị của mình.” Giọng nói Bùi Tịch nhàn nhạt: “Dù sao nàng  cũng luôn luôn tùy hứng.”

 

Khóe miệng ta khẽ kéo xuống.

 

Đúng vậy, hắn nhất định không biết, có lần ta đói bụng không chịu nổi, còn giành thức ăn với chó của Tam hoàng tử.

 

Con chó kia hung hăng cắn cánh tay ta, sau đó Tam hoàng tử cho ta dùng bí dược, ta đau đến hôn mê bất tỉnh, c..hết mất nửa cái mạng.

 

Một lát sau, y quan rời đi, Bùi Tịch đi vào.

 

“Sau ba năm, nàng ngược lại còn có thể trở thành người bị yến hội đùa giỡn.”

 

“Quấy rầy mọi người vui vẻ, xin lỗi.” Ta nhẹ giọng nói.

 

“Sau này không thể uống thì nói sớm.” Hắn lạnh nhạt nói: "Nếu vì uống rượu mà c..hết, chẳng phải càng làm cho người ta chê cười sao?”

 

Ha ha.

 

Chẳng lẽ ta là một công chúa, bởi vì thích một người mà rơi vào hoàn cảnh như thế, không phải là chuyện cười sao?

 

“Đã biết.”

 

Không khí trở lại trầm mặc, một lúc lâu, hắn đột nhiên nói: “Lần này trở về, nàng nói ít đi rất nhiều. Trước kia, trong yến hội nàng đều có những lời nói không hết, lúc ở bên ta lại càng như vậy.”

 

“Ít nói, không gây phiền phức.” Ta nhẹ giọng nói.

 

“Ta nhớ có lần ta đi Giang Nam công tác, hai tháng sau khi trở về, xa xa đã thấy nàng đứng ở cửa cung chờ, vừa nhìn đã thấy” hắn cười khẽ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/con-tin/5.html.]

🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của team Nhân Trí
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận tốt để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺

 

“Khi đó không hiểu chuyện, gây thêm rất nhiều phiền toái cho người lớn, sau này nhất định sẽ không như vậy nữa.”

 

Nụ cười của hắn cứng lại ở khóe miệng.

 

“Chia tay ba năm, nàng không có gì muốn nói với ta sao?” Một lúc lâu, hắn lại nói.

 

Ta sửng sốt.

 

Nói cái gì đây?

 

Nói dưới sự bày mưu đặt kế của hắn, Tam hoàng tử kia tra tấn ta sống không bằng c..hết như thế nào sao?

 

Hoặc là nói cho hắn biết, ta thật ra sống không được bao lâu nữa.

 

Sau đó giống như trước kia, được hắn nói cho một câu bịa chuyện cũng đừng xem hắn là kẻ ngốc mà dỗ dành.

 

Ta đã sớm học được ngoan ngoãn, cũng sẽ không mong hắn tin tưởng ta một chút.

 

Dù sao hy vọng càng cao, trả giá càng lớn.

 

Vì thế ta lắc đầu.

 

“Qua hai tháng nữa, là sinh nhật ta, hà bao lúc trước nàng tặng bị rách rồi.” Hắn đột nhiên nói.

 

Ta sửng sốt, ngẩng đầu nhìn về phía hắn.

 

Ta không biết hắn ta có ý gì khi nói vậy.

 

“Là do tài nghệ của ta không giỏi, lúc trước thêu không tốt, đại nhân lại tìm cái tốt mà dùng.”

 

“Trong cung không có thợ thêu giỏi.” Hắn ngắt lời, hai mắt nhìn ta.

 

“Nhưng tay ta không thêu được gì nữa.”

 

“Chẳng qua cũng chỉ là một vết thương do lạnh mà thôi, qua một thời gian sẽ khỏi.” Hắn lạnh nhạt nói: “Chỉ là nàng có muốn thêu hay không.”

 

“Cái khác có được không? Ta thật sự thêu không được.”

 

Ai ngờ ánh mắt hắn lại trầm xuống.

 

Hắn đứng dậy: “Ngoại trừ hà bao, nàng cảm thấy mình còn có thể lấy ra thứ gì làm ta vui vẻ?”

Loading...