Con Nuôi - Chương 8
Cập nhật lúc: 2024-10-25 03:27:47
Lượt xem: 16
Tôi đứng bên cửa sổ, đưa mắt dõi theo bóng dáng của người đang rơi rất nhanh trong bầu trời đêm.
Thân hình Phó Thiệu Bạch càng ngày càng nhỏ dần, cuối cùng cũng biến mất vào bóng tối.
Trong lòng tôi chợt dấy lên một cảm xúc khó tả, kỳ thực là sự nhẹ nhõm? là một chút buồn hay trống rỗng? Có lẽ là cả hai.
Bác sĩ trực ca đêm vội vàng đẩy thiết bị di chuyển người bệnh vào phòng, chúng tôi im lặng nhìn nhau.
Đọc truyện tại MonkeyD để ủng hộ người dịch An Phụng - 安凤.
Anh ta nhanh chóng nhét hình nộm trên giường vào xe đẩy. Khi thấy tôi đã leo lên giường bệnh nằm, anh ta đẩy xe lao ra khỏi căn phòng. Tiếng hét kinh hoàng của anh ta vang vọng khắp hành lang:
"Nhảy khỏi tòa nhà, có người đã nhảy khỏi tòa nhà."
Ngay sau đó, tiếng còi báo động chói tai vang lên ở tầng dưới bệnh viện, cảnh sát nhanh chóng có mặt tại hiện trường.
Bệnh viện này thuộc quyền sở hữu của gia đình họ Khương, vì vậy cảnh sát đặc biệt chú ý đến sự việc này.
Việc kiểm tra khu vực hành lang cùng các mẫu vật được lấy tại hiện trường đều được xem xét kỹ lưỡng
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/con-nuoi/chuong-8.html.]
Cảnh sát ngay lập tức xem lại video giám sát của bệnh viện và tiến hành điều tra chuyên sâu về mối quan hệ giữa tôi và Phó Thiệu Bạch.
Họ phát hiện ra chúng tôi là hàng xóm, lớn lên cùng nhau và có mối quan hệ thân thiết.
Tuy nhiên, sau khi điều tra chi tiết tại chỗ và thu thập bằng chứng, người ta chỉ tìm thấy dấu vết của vụ ngã và cảnh sát không tìm thấy bất kỳ dấu hiệu g.i.ế.c người nào.
Không có dấu vết đ.á.nh nhau, không có dấu vân tay hay dấu chân của người thứ ba nào ở đó. Còn tôi, người bị thế giới bên ngoài coi là người thực vật, thì vẫn đang nằm lặng lẽ trên chiếc giường bệnh.
Mọi thứ đều hướng đến kết luận nạn nhân tự s.á.t.
Cảnh sát đi đi lại lại trong phòng, thỉnh thoảng ánh mắt họ lại nhìn tôi.
Sau khi xem xét trường hợp của tôi, họ đã tra hỏi rất chi tiết bác sĩ và y tá trực ca ngày hôm đó.
Chiếc bút ghi âm của họ nhanh chóng lướt trên trang giấy, liên tục đặt ra những câu hỏi mới, cố gắng khôi phục lại tình hình thực tế lúc bấy giờ.
Sau một loạt cuộc điều tra và thẩm vấn, cảnh sát không tìm thấy bất kỳ bằng chứng trực tiếp nào hướng về phía tôi.
Không có bằng chứng xác thực, họ suy đoán rằng Phó Thiệu Bạch có thể đã t.ự t.ử vì không thể chịu đựng được áp lực tinh thần quá lớn sau khi thấy tôi rơi vào trạng thái thực vật.