CON NUÔI HAY CON ĐẺ - 7-10
Cập nhật lúc: 2024-05-15 15:11:36
Lượt xem: 851
7.
Clip của Chu Quế Nguyệt và em bé ngày càng hot, được nhiều người để ý comment
“Sao cảm giác em bé không thân thiết với mẹ?”
“Đúng đấy, sao nhìn em bé cứ như sợ sợ mẹ”
“Có phải em bé này bị mẹ ngược đãi không nhỉ?
Ban đầu khi đọc được những bình luận này Chu Quế Nguyệt như ăn phải thuốc súng, trực tiếp đối đầu với họ luôn dưới bình luận.
“Tôi ngày đêm chăm sóc lo liệu cho em bé, làm gì có ai quan tâm nó hơn tôi?”
Sau này bình luận càng ngày càng nhiều.
Chu Quế Nguyệt cũng đã phát hiện em bé không muốn gần chị ta.
Nhưng chẳng đợi chị ta bồi đắp tình cảm với em bé kia, bố mẹ đẻ của em bé đã mang đứa trẻ bị ôm nhầm đến nhà tôi. Hai người này là gia đình có học lâu đời, làm giảng viên đại học.
Anh tôi nhìn đứa bé mập mập trắng trắng trong tay gia đình kia, gương mặt nó còn có khá nhiều nét tương đồng với anh ta, xúc động không bước lên nổi. Mẹ tôi vội vã bước đến muốn ôm lấy đứa bé, nhưng nó bị dọa sợ vội rúc vào lòng mẹ rồi khóc toáng lên. Bà đành thở dài, buông tay xuống. Trong miệng còn lẩm bẩm “Nghiệt ngã quá mà.”
Mẹ của em bé kia, tên Trác Du nhẫn nhịn không khóc, hỏi tôi “Tôi có thể ôm em bé không?”
Hôm nay Chu Quế Nguyệt không ở nhà, không có ai giày vò thằng bé, nó yên ổn nằm ngủ trên giường. Nhưng so ra thì Tiểu Bảo nhà tôi gầy bé hơn rất nhiều.
Có lẽ là mẹ con tương thông, Trác Du vừa đến gần thì em bé nhà tôi tỉnh dậy. Mở to mắt nhìn, đánh giá người mẹ lâu rồi không gặp?
Em bé bình thường vẫn không thích ở gần người khác, giờ đây lại quẫy chân đạp tay, giơ tay lên nói lắp bắp không rõ “Bế, bế…”
Nhìn thế này mắt tôi rơm rớm. Còn bố mẹ đẻ của bé đã khóc rồi. Trác Du lau nước mắt, ngồi sụp xuống ôm lấy em bé. Tiếng hét sắc nhọn của Chu Quế Nguyệt đã đánh vỡ khung cảnh cảm động này.
8.
“Ai dám động vào con tôi”
Chu Quế Nguyệt lao tới, nhấc đứa bé ở trên giường ôm lấy. Thằng bé vốn sợ cô ta, bị bế lên liền khóc muốn ngất xỉu.
Nhìn thấy con khóc đến tím tái mặt mũi thế, bố mẹ đẻ của nó đã lại muốn khóc rồi. Trác Du cố nhịn “Đừng ôm chặt như vậy, em bé sẽ khó chịu”
“Con tôi cô quan tâm làm gì” Chu Quế Nguyệt hống hách rống lên “Đừng nghĩ mang được con tôi đi.”
Đang yên lành, đứa bé đang được chồng Trác Du bế trong lòng bỗng giật mình gào lên khóc thét đòi mẹ.
Trác Du vội vã chạy tới ôm lấy đứa bé.
Mẹ tôi và anh tôi nhìn thấy đứa bé trong lòng Trác Du vừa thương vừa xót, nhưng vì e ngại Chu Quế Nguyệt mà không dám lên tiếng.
Chu Quế Nguyệt nhìn đứa bé kia khinh bỉ nói “Muốn dùng đứa bé xấu xí kia đổi lấy con tôi sao? Con tôi là hot kid trên mạng đó. Tuyệt đối không có chuyện tôi đổi”
Hai người kia kinh ngạc. Họ luôn được người khác kính trọng, không nghĩ tới sẽ có loại người suy nghĩ như thế này. Con trẻ trong mắt Chu Quế Nguyệt khác nào hàng hóa.
Anh tôi nhẫn nhịn mãi, nhịn không được nữa rồi “Chu Quế Nguyệt, đó mới là con đẻ của chúng ta đó.”
Ai mà ngờ được Chu Quế Nguyệt cười khẩy “Con đẻ thì đã sao chứ, không phải tôi nuôi thì có lớn lên được hay không còn chưa chắc nhé.”
Lời chị ta nói thật khó nghe, Trác Du vội bịt chặt tai cháu ruột tôi lại, dù cho đứa bé nghe cũng không hiểu.
Bố mẹ của em bé nhà tôi sợ làm gì đó lại khiến Chu Quế Nguyệt kích động lên nên đành lặng lẽ đưa cháu ruột tôi về nhà. Họ đi rồi, Chu Quế Nguyệt ôm con rồi gầm gừ “Con tôi, đừng hòng ai mang đi.”
Nói rồi còn trợn mắt đe dọa chúng tôi.
9.
Sau đó, mẹ tôi và Triệu Truyền Gia không còn suy nghĩ muốn đổi thằng bé nữa.
Hiện giờ mọi nhu cầu cuộc sống của họ đều phải dựa vào Chu Quế Nguyệt, làm gì còn dám ho he ý kiến. Nhưng chẳng ngờ Chu Quế Nguyệt mới là người gây chuyện trước.
Chị ta bắt đầu khóc lóc trên mạng, rằng bố mẹ đẻ của em bé tìm đến đòi con, còn chồng và mẹ chồng cũng muốn bỏ rơi đứa bé. Trước đây có người còn nói chị ta không thân với con, giờ đây lại quay sang ủng hộ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/con-nuoi-hay-con-de/7-10.html.]
Anh tôi không chịu nổi bị hàng xóm chỉ chỉ trỏ trỏ, kêu chị ta xóa clip đi.
Chu Quế Nguyệt lôi anh ra đánh một trận, còn nói “Mỗi tháng cho anh bao nhiêu tiền như vậy anh còn không câm mồm đi à?”
Từ ngày chị ta tố khổ trên mạng, ngày càng có nhiều người theo dõi hơn, quảng cáo cũng ngày một nhiều, nên bảo chị ta xóa clip đi chị ta sao mà chịu?
Mẹ khóc lóc nói với tôi “Niếp Niếp, con đi khuyên chị con xem. Giờ đây mẹ đi mua mớ rau người ta cũng chỉ chỏ, không bán cho mẹ. Mẹ chỉ muốn mang cháu của mình về có gì là sai chứ?”
Mẹ tôi già hơn trước đây nhiều thật, mặt đầy những nếp nhăn.
“Mẹ à, người ta dùng cách gì, mình dùng cách đó.”Là ”con gái ngoan” của mẹ, tôi đương nhiên phải giúp mẹ nghĩ cách hay chứ.
Chỉ có điều tôi đã quên, Chu Quế Nguyệt là một con mẹ điên.
Anh tôi cũng lập một ID, khẽ khàng tiết lộ rõ thận phận của em bé
“Tôi chỉ muốn tìm lại con đẻ của mình cũng sai sao?”
Chính tôi là người viết giúp anh ấy các kịch bản rồi lời thoại. Thằng bé không phải được nhận nuôi, mà là bị bế nhầm. Việc này làm cả cộng đồng mạng kinh ngạc, làm những người ủng hộ Chu Quế Nguyệt cạn lời.
Có người hỏi một câu hóc búa “Chẳng lẽ cô không muốn con đẻ của mình sao?
10.
Mọi chuyện ngày càng bung bét
Chu Quế Nguyệt mang theo em bé chạy trốn. Chúng tôi tìm hết một ngày đêm không thấy tung tích. Sau này lại thấy được em bé trên livestream của Chu Quế Nguyệt.
Chu Quế Nguyệt ở dưới gầm cầu, mở live lên khóc lóc tố cáo sao mọi người không hiểu cô ta, chỉ có điều cô ta ăn vạ như vậy không có kết quả lắm.
“Hoá ra tiểu thuyết không phải chuyện bịa, có người thực sự không thích con của mình đến vậy đấy? Xin được xin lỗi mấy tác giả trước đây tôi chửi rủa, là tôi quá thiển cận rồi.”
“ Thế mà trước đây còn lừa chúng ta nói nhận nuôi con, coi chúng ta là lũ ngốc à?”
“Con trẻ một tuổi còn chưa có ký ức, bà này đang ích kỷ đang tự làm theo ý mình, vô trách nhiệm với con trẻ”
Chu Quế Nguyệt thấy màn hình tràn ngập những lời khuyên cô ta trả con lại, mặt càng ngày càng trầm xuống.
Càng ngày càng nhiều người bỏ theo dõi, tạo nên đả kích rất lớn đối với Chu Quế Nguyệt. Chị ta hét lên “Mấy người muốn ép chế_t tôi sao?”
Nói rồi liền ôm theo đứa bé và điện thoại lao đến lan can bờ sông.
Thế nhưng trên màn hình toàn những lời “Có giỏi thì nhảy đi, tôi không tin cô ta dám nhảy.”
“Lại còn ôm con diễn trò, dislike khẩn trương”
Lúc chúng tôi tới Chu Quế Nguyệt và em bé đã vươn nửa thân ra ngoài lan can.
Mẹ đẻ em bé nhìn thấy cảnh này sợ đến suýt ngất xỉu.
Không do dự mà quỳ xuống trước Chu Quế Nguyệt
“Thôi tôi không đổi con nữa, không cần đổi con nữa, xin cô đừng nhảy” Tiếng của Trác Du vụn vỡ cả cõi lòng, lọt vào trong livestream.
Mấy cư dân mạng xem diễn lại đổ thêm dầu vào lửa “Nghe đi, thấy chưa, đấy mới là mẹ đẻ. Cô sớm trả con lại cho người ta đi, như vậy mới là tốt cho đứa bé.”
“Này cô ơi, cô diễn vừa vừa thôi, đừng có mỏi tay rồi quẳng đứa bé đi mất.”
Chu Quế Nguyệt trước nay đều rất dễ bị kích động. Nháy mắt liền ôm đứa bé lao xuống nước
Tôi ngẩn người, lao theo. Chu Quế Nguyệt giãy dụa dưới nước nên đã buông đứa bé ra từ lâu. Thân hình đứa bé dần biến mất dưới làn nước. Tôi gắng sức bơi theo nhấc đứa bé lên quá đỉnh đầu. Nghe thấy nó khóc inh ỏi tôi mới thở phào nhẹ nhõm.
Mùa đông mặc nhiều đồ, nước thì lạnh, tôi bơi chó nên càng bơi càng mất sức. Càng bơi càng nặng, tôi dần bị nước ngấm vào quần áo kéo trì xuống, chỉ còn cố gắng một tay giơ thằng bé lên cao.
Trước lúc mất đi ý thức tôi chỉ còn một suy nghĩ: Mong là không còn đứa trẻ nào mất đi trong tay chị ta.