Con Hồ Ly Và Lá Phong Đỏ - 4.
Cập nhật lúc: 2024-06-02 19:35:30
Lượt xem: 26
.
.
.
.
Tsuyoshi khẽ cười, hắn biết Katsura sẽ không dám tổn thương hắn.
Tsuyoshi luồn lưỡi bắt lấy cái lưỡi nhỏ đang trốn tránh hắn, quấn lấy mà day dưa. Hắn không chỉ hôn mà còn đưa một ngón tay vào ấn xuống răng nanh ở phía dưới, không cho Katsura ngậm miệng lại, nước miếng không thể nuốt được chảy dọc xuống cần cổ, chảy lên tay hắn.
Katsura nhíu mày khó chịu, y cố gắng hít thở theo kịp nhịp độ của Tsuyoshi nhưng lại không, hắn tấn công dồn dập khiến y chao đảo đến thở không nổi, khuôn mặt ửng
hồng lan sang tai rồi xuống đến tận cổ.
Tsuyoshi l.i.ế.m nhẹ lên vòng họng mẫn cảm, Katsura rốt cuộc không kiềm chế nổi nữa mà phát ra một tiếng rên nhỏ. Tsuyoshi vẫn chưa thỏa mãn, hắn l.i.ế.m đến từng chiếc răng nhỏ lại đến răng nanh, lưu luyến không chịu rời đi.
Hắn rời ra nhưng vẫn chưa buông tha cho cái miệng nhỏ bị hôn đến tê dại, hắn lần nữa hôn lên, mút nhẹ hai cánh môi rồi cọ xát. Tsuyoshi cắn lên khóe môi Katsura, cắn đến bật máu.
Đến khi nhìn lại, Katsura mềm nhũn nằm dưới thân hắn thở dốc, đôi mắt đẫm nước, bờ môi hôn kịch liệt đỏ chót bóng loáng, khóe môi rách ra.
"Răng nanh bị mài mòn rồi"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/con-ho-ly-va-la-phong-do/4.html.]
Tay hắn miết lên răng nanh Katsura, y khó chịu lắc lắc nhẹ đầu, miệng ngậm lại không muốn Tsuyoshi tiếp tục chạm đến chiếc răng nanh đã bị mòn như một chiếc răng thường. Tsuyoshi cũng thả tay ra, khuôn mặt hắn khó chịu ra mặt.
"Kẻ nào mài mòn răng anh?"
Katsura nhíu mày nhìn Tsuyoshi.
"...lúc tộc trưởng ăn thịt mẹ, ngày hôm đó, răng nanh cũng bị đè ra mài mòn đi....."
Tsuyoshi nghe xong câu trả lời, hắn im lặng nhìn Katsura, y không hiểu tại sao tự dưng hắn lại hỏi như vậy, trông còn rất giận dữ.
"Anh không đau, cũng quen rồi, không sao đâu."
Katsura như thói quen của mình, y vội ngồi dậy, áp tay lên má Tsuyoshi xoa nhẹ má hắn, nói những câu nói an ủi như lúc trước. Dường như, Katsura đã quên mất một phút trước, người kia còn muốn đè y ra mà làm thịt. Nhưng Tsuyoshi không những nguôi giận mà còn giận dữ hơn, hắn siết lấy cánh tay y rồi cắn một cái lên đó.
Vết cắn rất sâu, răng nanh của cữu vỹ không phải là thứ để đùa giỡn, m.á.u chảy tí tách xuống đệm. Katsura khẽ rên lên vì đau, cánh tay cũng run rẩy muốn rút lại nhưng không được. Răng nanh vẫn còn cắm vào da thịt, nếu cưỡng ép rút ra sợ là sẽ rớt mất một mảng thịt mất.
"T-Tsuyoshi...."
Hắn nghe y gọi, lúc này mới chịu nhả ra,
vươn lưỡi l.i.ế.m đi vết m.á.u chảy trên da thịt. Khuôn mặt hắn chỉ có sự giận dữ và chán ghét đến tột độ cho Katsura.
"Anh vẫn đáng ghét như vậy, tại sao không bao giờ nói gì cho em biết? Tất cả người trong tộc đều phải nghe theo em, chẳng lẽ em còn không trị nổi bọn chúng?"
"Katsura, anh coi thường em thế sao?"