CON GÁI BẢO MẪU PHÁ HỎNG ĐỒ ÁN TỐT NGHIỆP CỦA TÔI - 08
Cập nhật lúc: 2024-11-02 21:17:41
Lượt xem: 48
6
Ngay ngày hôm sau, bố mẹ tôi thông báo chuyện từ hôn với ông Túc.
Ông Túc không chịu.
Dù sao, lấy thân thế của Túc Hòa mà nói, tôi là lựa chọn tốt nhất của hắn. Ông Túc muốn trải sẵn con đường tương lai cho Túc Hòa, thì không thể thiếu nhà họ Tống.
Ông Túc xưa nay vẫn luôn yêu kẻ thứ ba kia, thậm chí còn từng muốn ly hôn với bà Túc.
'moshi moshi, Clitus đang chạy deadline xin nghe'
Cho nên, ông Túc cũng thương đứa con riêng là Túc Hòa này đây.
Tôi từ cốt truyện biết được, di chúc ông Túc lập, phần lớn tài sản đều để lại cho Túc Hòa. Đương nhiên, thân là một thành viên trong dàn hậu cung của Ngư Trân Trân, số tiền đó cuối cùng cũng bị hắn lấy ra góp nên một viên gạch trên con đường trở thành người giàu nhất Bắc Kinh của Ngư Trân Trân.
Cũng không biết nếu ông Túc dốc hết sức lực toan tính chuyện này cho Túc Hòa mà biết thằng con ngoan của ổng chơi cho một vố như thế, thì có tức giận đến mức bật nắp quan tài sống dậy không nhỉ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/con-gai-bao-mau-pha-hong-do-an-tot-nghiep-cua-toi/08.html.]
Mà lúc này, Túc Hòa còn tưởng tôi đang chơi trò lạt mềm buộc chặt, kiên định nói với ông Túc rằng, hắn muốn từ hôn với tôi, cả đời này của hắn không phải Ngư Trân Trân thì không cưới.
Kẻ thứ ba kia cũng cho rằng tôi chỉ đang giận lẫy, cho rằng lúc này mà níu giữ tôi lại thì sẽ hạ thấp địa vị nữ chủ nhân tương lai của bà ta. Nếu một ngày nào đó tôi muốn khôi phục hôn ước, bà ta cũng muốn nhân gây khó dễ cho tôi, kiêu căng cho đủ mới được.
Cuối cùng ông Túc cũng chỉ có thể đồng ý.
Sau khi giải trừ hôn ước, tôi đi thăm bà Túc.
Ngày trước bà Túc không thích tôi lắm, dù sao thì việc tôi yêu Túc Hòa đến ch.ết đi sống lại cũng là đang vả vào mặt bà mà.
Bà Túc sai bảo mẫu pha trà cho tôi, lạnh nhạt mở lời: “Bình thường hình như tôi cũng không qua lại gì với Tống tiểu thư nhỉ.”
Tôi nhận chén trà, thành khẩn nói: “Phu nhân, cháu với Túc Hòa từ hôn rồi, chuyện ngày xưa, là do tiểu bối không hiểu chuyện.”
Khuôn mặt lạnh nhạt của bà Túc thoáng kinh ngạc, bà mở to mắt, nhìn tôi.
Tôi nói tiếp: “Túc phu nhân, tiểu bối cả gan, muốn giao dịch với bác một chuyện.”