Cố Tri Nghi - Chương 18
Cập nhật lúc: 2024-07-21 21:16:29
Lượt xem: 174
18
Từ y quán đi ra, ta mời Chiêu Dương đến Cảnh phủ, lúc này nàng không do dự nữa, chỉ lo lắng có quấy rầy ta hay không.
Cảnh Minh từ chối cho ý kiến về sự xuất hiện của nàng, hai bên chào hỏi, quản gia sắp xếp Chiêu Dương ở gần sân viên của ta.
Nàng nhỏ hơn ta nửa tuổi, tâm tư đơn thuần, ngày ngày gọi "Cố tỷ tỷ".
Có lẽ là từ nhỏ sinh trưởng hoàn cảnh không tốt, làm việc hết sức thận trọng, sợ sai hoặc làm phiền người khác.
Ta dặn dò nàng vô số lần yên tâm ở, nàng kiên trì muốn làm chút chuyện, một hồi chạy phòng bếp hỗ trợ, một hồi chạy hậu viện giặt quần áo, quản gia cứng đầu cũng khuyên không được.
Một buổi chiều, ta đến thư phòng tìm Cảnh Minh.
Hắn thấy ta đến, vội vàng nhét mấy trang giấy vào phong bì, còn chưa nói gì, Chiêu Dương đã ôm bao quần áo màu tím đi vào.
Bên trong là chiếc yếm đỏ của một đứa trẻ và một chiếc khóa kéo dài vô cùng tinh xảo.
Chiêu Dương cắn môi dưới, nói thẳng chuyện mình vào kinh tìm người thân.
Đương kim thái hậu, khi đó vẫn là hoàng hậu, bồi tiên đế nam tuần sinh hạ một nữ nhi.
Hai người trên đường về kinh bị tập kích, dưới tình thế cấp bách cùng v.ú nuôi ôm Chiêu Dương đi lạc.
Bà v.ú kia ôm nàng trốn thật lâu, cuối cùng trọng thương khó lành, trước khi c.h.ế.t đem nàng phó thác cho một hộ nông gia.
Chiêu Dương ở thôn nhỏ đến mười bốn tuổi, một du sĩ tình cờ đến xin nước uống, nhận ra khóa trường mệnh trên cổ nàng là vật trong cung.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/co-tri-nghi/chuong-18.html.]
Ngay cả người có tâm trong kinh thành đều biết Thái hậu tìm ái nữ nhiều năm, khắp thiên hạ, nhiều nơi hoàng mệnh bay không tới.
Chiêu Dương chỉ biết thân thế của mình có liên quan đến hoàng cung, nhưng không biết nội tình trong đó, cầm một lượng bạc mẹ nuôi mượn được bước lên con đường tìm người thân.
Truyện được đăng duy nhất trê. Monkey trên những kenh khác là giả mạo!
Ta và Cảnh Minh nghe xong thổn thức không thôi, Chiêu Dương cúi đầu nói.
"Ta chỉ muốn nhìn xem nương ta trông như thế nào. Nếu bà ấy không cần ta, ta sẽ quay về Bình An trang, cuộc đời này không vào kinh nữa."
Ta sớm biết nương của nàng là Thái hậu, nhắc nhở,
"Ta từng nghe cha ta nói, mười bốn năm trước tiên đế nam tuần ở Trấn Ngọc huyện bị tập kích, có một vị công chúa lưu lạc dân gian."
Chiêu Dương trừng to mắt.
"Huyện Trấn Ngọc ở gần nhà ta, cách một ngọn núi."
Dứt lời nàng đã hiểu ra điều gì đó, đôi môi khẽ run.
"Cố tỷ, ý tỷ là, ta có thể là con gái của tiên đế?"
Ba người chúng ta chỉ có Cảnh Minh mới có thể vào cung, Chiêu Dương phó thác đồ đạc cho hắn, ngày đó tôi ta nàng chờ ở trước công đường, tay nàng không ngừng run rẩy.
Chạng vạng tối, trong cung có mấy vị công công mời Chiêu Dương vào cung.
Hai ngày sau bệ hạ chiêu cáo thiên hạ tìm về Chiêu Dương công chúa, Chiêu Dương từ Chu A Man đổi về Triệu Tĩnh Ngọc.
Chức quan Cảnh Minh lại tăng lên hai cấp đảm nhiệm chức phó chỉ huy sứ, mà ta tìm về công chúa có công, ban thưởng tứ phẩm cung nhân.