Cô là người hiện đại xuyên tới? Thú vị đó nhưng xin lỗi, ở đây không hoan nghênh cô - Ngoại truyện: Bí mật của ta
Cập nhật lúc: 2024-08-09 12:15:56
Lượt xem: 231
Ta cũng giống như Nghị Thành và Trịnh Mộ Hi. Ta cũng từ thế kỷ hai mươi mốt tới, nhưng ta tới trước hai người bọn họ.
Ta sống ở thời đại này từ nhỏ, nền giáo dục của thời đại này ta đã thấm nhuần.
Ta nghe tin nàng ta chữa trị được cho thái tử, ta cũng chỉ cười cho qua vì bệnh của thái tử không hề nặng như vậy. Thái tử chỉ là mắc bệnh tiểu đường mà thôi.
Chỉ cần ngài ăn uống điều độ, ngủ sớm,... là sẽ tự khỏi.
Ta cũng có nghe mọi người nói Trịnh Mộ Hi mở quán y chữa cho người dân nhưng chỉ chữa được những bệnh nhỏ. Không chỉ vậy nàng ta còn chẩn đoán sai nữa.
Ta cũng từng là sinh viên y khoa, mặc dù đang học nội trú, kinh nghiệm cũng chưa khá tốt cho lắm. Hơn cả lâu dần tay nghề của ta cũng bị mai một đi. Nên ta thấy Trịnh Mộ Hi giống như một tên hề khoa trương, múa rìu qua mắt thợ.
Vì có khá nhiều người chửi bới nên Trịnh Mộ Hi nhanh chóng đóng cửa tiệm thuốc.
Lần đầu Trịnh Mộ Hi tới phủ, nàng ta nói với ta nàng và Khương Nghị Thành vốn là thuộc về nhau vì bọn họ cùng một thế giới. Nhưng nàng ta đâu biết rằng ta cũng thuộc thế giới cùng nàng.
Ta không muốn nói ra, ta chỉ định đứng nhìn xem nàng ta sẽ làm ra những trò gì.
Team một thành viên: Dung
Không ngoài mong đợi, nàng ta liên tục gây sự chú ý của mọi người nhưng tất cả những thứ đó không được bao lâu liền bị chỉ trích thậm tệ.
Nhưng nàng ta không hề ngại ngùng mà còn làm những trò đáng xấu hổ hơn.
Nàng ta không ngừng liên tục quấy rối phu quân của ta, bất kể trong thành hay ngoài đường.
Không chỉ vậy nàng ta còn liên tục ra vào các quán tửu lâu, còn tụ họp với các nam nhân khác.
Lần thứ hai, ta gặp nàng ta khi đi lễ. Nàng đi cùng với hai nam nhân khác trên một con thuyền.
Nàng giả vờ vô tình gặp chúng ta, rồi còn giả vờ ngã vào lòng phu quân của ta khiến ta tức giận.
Mặc dù ta khá tức giận nhưng vẫn tỏ ra bình thản mà liên tục vả vào mặt nàng ta, phu quân ta đứng cạnh cũng hùa theo khiến nàng ta vô cùng hậm hực tức giận bỏ đi.
Trước khi đi nàng ta tiếp tục cảnh báo chúng ta rằng chúng ta sẽ phải hối hận vì không để nàng ta đến được với Nghị Thành và Nghị Thành dám từ chối nàng, người vốn cùng chàng thuộc chung một thế giới.
Nàng ta cũng tỏ thái độ kiêu ngạo khiêu khích ta rằng ta là một người phụ nữ cổ hủ truyền thống, không bao giờ bước ra ngoài cửa một lần mà toàn ru rú trong phòng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/co-la-nguoi-hien-dai-xuyen-toi-thu-vi-do-nhung-xin-loi-o-day-khong-hoan-nghenh-co/ngoai-truyen-bi-mat-cua-ta.html.]
Ta có chút buồn cười vì nàng ta nói như thể nàng ta hiểu rất rõ về ta.
Lần thứ ba ta gặp nàng tại tiệc hỉ của Trịnh nhị tiểu thư tại phủ nhà họ Trịnh.
Ta bị nàng ta lừa dẫn tới ra vườn sau còn có vây kín ta để ta không thể trốn thoát khỏi. Như vậy nàng ta mới thực hiện được mưu đồ của nàng ta, khiến ta bị mất đi danh dự bản thân.
Nghị Thành lúc đó sẽ chán ghét ta, lạnh nhạt với ta. Và nàng ta sẽ lợi dụng điều này mà tiếp cận Nghị Thành, đường đường chính chính tiến vào phủ họ Khương làm thiếp.
Nhưng nàng ta không đoán được rằng ta sẽ nhảy xuống ao.
Còn đặc biệt hơn là Nghị Thành đã chứng kiến tất cả mọi chuyện. Chàng ấy không chần chừ lao xuống cứu ta.
Thanh danh của nàng ta vốn đã xấu, sau vụ việc đó thanh danh của nàng càng đi xuống.
Không chỉ vậy thân phận buôn lậu muối của nàng ta đã bị bại lộ.
Gia tộc nhà họ Trịnh vừa mới khởi sắc chút lại bắt đầu suy tàn.
Trịnh Mộ Hi vì để sống sót lại lần nữa tới phủ nhà ta cầu ta xin cứu. Lúc này có lẽ nàng ta đã đến bước đường cùng nên giọng điệu nàng ta không còn hống hách kiêu ngạo như trước nhưng ánh mắt nàng ta đầy ghen ghét và thù hận.
Nàng ta không ngờ rằng ngày hôm đó nàng tới phủ nhà ta giống như con mồi tự dâng mạng mình.
Ta không chỉ trả được thù hận mà Nghị Thành cũng không phải tốn công tốn sức dẫn người tới tóm nàng ta.
Nhờ nàng ta, ngày hôm đó ta đã có được một vài thành phần quan trọng làm kem dưỡng da tay. Kết hợp với kiến thức y dược của mình mà ta lén lút lập nên một thương hiệu mới.
Cạnh tranh với nàng ta.
Cô ta đang được tận hưởng cuộc sống bên ngoài, ít nhất cũng đỡ hơn là ở trong hầm ngục tối tăm. Nhưng cũng không được lâu vì kem dưỡng tay của ta tốt hơn của nàng ta.
Muối tinh luyện thì cũng có xưởng sản xuất.
Dường như nàng ta cũng hết giá trị. Liền bị nhốt vào trong hầm ngục tiếp.
Vốn dĩ nàng ta sẽ bị tử hình nhưng ta lại không muốn vì nàng ta c.h.ế.t như vậy quá dễ dàng. Chi bằng để nàng ta cứ sống như vậy trong hầm ngục nốt quãng đời còn lại.
Phu quân ta nghe ta nói vậy liền thấy hợp lý, và xin hoàng thượng ban lệnh và được hoàng thượng chấp nhận phê duyệt