Cô em họ thảo mai - 7
Cập nhật lúc: 2024-07-07 08:27:49
Lượt xem: 3,705
“Chị họ, Triệu Nghiêu nói cuối tuần này cậu ấy đưa em ra ngoài chơi. Đây là buổi hẹn hò đầu tiên của bọn em”. Giản Hạnh nói cho tôi nghe với vẻ mặt ngọt ngào.
“Em không nhớ có bài kiểm tra vào thứ 2 tuần tới à?”. Tôi hỏi không phải để nhắc nhở nó mà để biết trong lòng nó Triệu Nghiêu quan trọng đến mức nào.
Giản Hạnh do dự, nhưng cuối cùng vẫn chọn Triệu Nghiêu: “Không phải chỉ là một bài kiểm tra tháng thôi sao? Có gì khó đâu? Chị họ, sau khi em đi chơi về chị giúp em ôn trọng tâm là được”.
Nó nói xong còn không thèm xem tôi có đồng ý hay không, liền cầm điện thoại trả lời tin nhắn.
Vào cuối tuần, nó thực sự đi hẹn hò vời Triệu Nghiêu, đi từ sáng sớm đến tối mịt mới về cùng nụ cười trên môi.
Tôi sẽ không cho nó có thời gian làm phiền tôi.
“Hạnh Hạnh, vài tuần nữa là đến sinh nhật Triệu Nghiêu rồi, em đã nghĩ ra món quà để tặng cậu ấy chưa?”
Giản Hạnh lập tức cảnh giác: “Sao chị lại biết? Chị lén lút tìm hiểu anh ấy sau lưng tôi à?”
“Chị chỉ muốn nhắc nhở em thôi”.
“Tôi không cần chị nhắc, tôi là bạn gái anh ấy, sao tôi có thể không biết được chứ?”
Sau khi tôi nhắc đến chuyện này, ngay ngày hôm sau Giản Hạnh đã ra ngoài chọn quà sinh nhật cho Triệu Nghiêu.
Trong đầu nó chỉ có Triệu Nghiêu, đi đến tận khuya mới về nhà và quên sạch những điều nó đã nói trước đó.
Mãi đến sáng hôm sau nó mới nhớ ra và bắt đầu hoảng loạn.
Nó nhờ tôi đánh dấu những kiến thức trọng tâm, tôi đã giúp nó, suốt tiết tự học buổi sáng nó cố nhồi nhét trong tâm trạng bối rối.
Làm sao nó có thể nhớ được nhiều kiến thức như thế chỉ với 20 phút tự học, kết quả là dù rất chật vật để ghi nhớ nhưng với 20 phút nó không thể nhớ được bất cứ cái gì.
Sau tiết tự học, cuộc thi bắt đầu.
Trong kỳ thi tháng này, thành tích của nó lại xếp gần cuối bảng, thậm chí còn là thành tích thấp nhất nó từng đạt được.
Tôi thấy nó cúi xuống bàn bật khóc.
Nó có vẻ muốn chăm chỉ học hành trở lại, nhưng mới được vài ngày, tâm tư của nó lại đặt lên Triệu Nghiêu.
Lớp chọn có một quy định, nếu ba lần thi tháng thành tích đều xếp gần cuối thì sẽ bị khuyên sang học lớp thường.
Theo lời giáo viên chủ nhiệm, tình huống như vậy chưa từng xảy ra, dù sao cũng phải là ba lần liên tiếp nhưng Giản Hạnh đã làm được, khi nó bị khuyên sang học lớp thường cả người đều mơ hồ.
Sau này tôi nghe kể rằng nó đã bị thím tát.
“Không phải chỉ là lớp chọn thôi sao? Con nhất định có thể dựa vào năng lực của mình để trở lại”. Đây là lời mà Giản Hạnh nói.
Nó chăm chỉ được một thời gian nhưng kết quả thu được không đáng kể, nó lại một lần nữa bỏ cuộc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/co-em-ho-thao-mai/7.html.]
Cái nó gọi là tình yêu đã kết thúc ở năm thứ hai khi lên cấp 3.
Việc Triệu Nghiêu chân giẫm nhiều thuyền vỡ lở khiến nhiều người kinh ngạc.
Có lẽ bị Triệu Nghiêu tẩy não hoàn toàn, đến tận lúc đó nó vẫn không chịu tin Triệu Nghiêu sai, tất cả là lỗi của người khác.
Phải đợi đến khi bộ mặt của Triệu Nghiêu bị vạch trần hoàn toàn, nó mới phát hiện ra cậu ta không hề thích nó, chỉ thích tiền của nó cùng với việc nó đối xử quá tốt với cậu ta. Giản Hạnh phải mất mấy tháng mới tỉnh ngộ.
Triệu Nghiêu bị khuyên tự thôi học, Giản Hạnh bởi vì yêu sớm nên bị giáo viên mời đi uống trà, còn gọi phụ huynh đến.
Thật tiếc lúc đó tôi đang đi học không được chứng kiến hiện trường, lúc tan học thì Giản Hạnh đã bị thím lôi cổ về nhà.
“Ninh Ninh, nhờ con để ý quan tâm em gái con, con xem bây giờ nó thành cái gì rồi, còn dám yêu sớm, thật không biết xấu hổ!”
Tôi tỏ ra bất lực, “Thím, chủ yếu là do Hạnh Hạnh không chịu nghe lời con, hơn nữa bây giờ chúng con còn không học cùng một lớp”.
9
Tôi bị đồng hồ báo thức gọi dậy lúc 7h sáng.
Sau khi thức dậy, tắt báo thức, tôi nằm trên giường một lúc mới nhận ra mình lại nằm mơ.
🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của team Nhân Trí
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận tốt để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺
Lần này tôi đã mơ về từng chuyện trong quá khứ, rất rõ ràng.
Đêm qua đã đồng ý với xử lý của mẹ, 10h xe mới tới, cũng chưa vội vàng lắm.
Tôi rời giường, rửa mặt trang điểm, thay một chiếc váy, lại xử lý nốt công việc ngày hôm qua rồi mới xuất phát.
Giản Hạnh kết hôn sớm, vẫn là kiểu bác sĩ bảo cưới.
Người nó kết hôn là học trưởng Hạ Vĩ cùng trường đại học với tôi.
Giản Hạnh thi đại học không tốt, có nhờ mối quan hệ của mẹ tôi cũng vô ích. Nó với thím cãi nhau một trận rất to, suýt vì giận dỗi mà bỏ học. Cuối cùng, nó học ở một trường đại học hạng ba và dành phần lớn thời gian để chơi bời lêu lổng.
Nó và Hạ Vĩ có thể quen biết, vẫn là công lao của tôi.
Khác với học sinh cấp 3 Triệu Nghiêu, Hạ Vĩ rất giàu có và hào phóng. Thường xuyên mời khách, với bạn bè bình thường cũng có thể tặng một món quà có giá hàng chục vạn.
Một người như vậy trông có vẻ rất hoàn hảo nhưng tôi đã phát hiện ra mặt âm u của anh ta, anh ta là một người có khuynh hướng bạo lực nghiêm trọng.
Ban đầu tôi chỉ giới thiệu cho hai người quen biết nhau, chưa từng nghĩ tới bọn họ lại có thể kết hôn, Giản Hạnh thậm chí còn mang thai trước khi cưới.
Nhưng chính xác mọi chuyện đã diễn ra như vậy, sau này thông qua người thân tôi mới biết được Giản Hạnh muốn kết hôn với Hạ Vĩ nhưng gặp quá nhiều sự phản đối, hai người suýt nữa thì chia tay, mãi đến khi Giản Hạnh mang thai, nhờ thế hai người mới được lấy nhau.
Chẳng qua kết hôn không được bao lâu thì đứa bé bị sả..y mất. Tôi không đến bệnh viện thăm nhưng nghe nói trên người Giản Hạnh có không ít vết thương, hẳn là do Hạ Vĩ động tay.
Sau khi tốt nghiệp đại học, tôi muốn học tiếp lên cao học, còn Giản Hạnh dù đã kết hôn vẫn luôn chú ý đến tôi và không ngừng đặt điều nói xấu tôi sau lưng nhưng không còn ai muốn nghe nó nữa cả.
Lần này trở về, tính ra cũng đã gần 2 năm tôi chưa gặp bố mẹ cũng như Giản Hạnh, người hiện đang nằm trong bệnh viện.