CÔ DÂU MA - Chương 1
Cập nhật lúc: 2024-11-29 15:54:01
Lượt xem: 265
1.
Ở vùng chúng tôi, con cái chưa lập gia đình c.h.ế.t sớm là điều rất xui xẻo, nhất định phải có kết minh hôn, nếu không gia đình sẽ gặp tai họa đẫm máu, mà bát tự của tôi rất phù hợp, vì mức thù lao 10 vạn tôi đã đồng ý một cuộc mình hôn với con gái của một gia đình giàu có ở thôn bên cạnh.
Đêm tân hôn, người làm mối là chú Trương đưa tôi vào phòng, bên trong có một chiếc quan tài, người phụ nữ nằm trong đó tên là Lưu Kiều, thất tình nên đã tự sát bằng cách uống thuốc trừ sâu.
Chẳng bao lâu, chú Trương tắt đèn, thắp nến xung quanh và nhờ tôi đỡ Lưu Kiều dậy.
Tôi bước tới quan tài, nhìn Lưu Kiều, cô ấy rất xinh đẹp, trên người không có mùi gì đặc biệt, rõ ràng là người chết, nhưng cũng không có gì đáng sợ.
Tôi đỡ Lưu Kiều đứng dậy, cô ấy khá nặng, đầu cô ấy tựa vào vai tôi một cách yếu ớt.
Chú Trương nói bước đầu tiên là cử hành hôn lễ. Người c.h.ế.t không thể đứng được nên một chiếc móc treo bằng gỗ liễu phải được luồn qua phía sau để giúp người c.h.ế.t đứng dậy và trông giống như người sống.
Tôi gật đầu, giúp chú Trương xỏ móc quần áo vào rồi buông ra, quả nhiên Lưu Kiều đứng như người sống, đầu cúi xuống, mái tóc đen dài che kín khuôn mặt, trông vô cùng kỳ lạ.
Chú Trương thuần thục làm lễ kết hôn, nói bát tự của tôi và Lưu Kiều, đồng thời lấy tay tôi và Lưu Kiều đặt lên nhau, thế là hoàn thành nghi thức chứng hôn.
Chú ấy nói rằng nhiệm vụ của mình đã hoàn thành, sau đó giao lại cho tôi và cho tôi biết một số thông tin, lúc này liền vội vàng rời đi, căn phòng to như vậy chỉ còn lại tôi và Lưu Kiều.
Đây là lần đầu tiên tôi làm loại việc này nên tôi khá căng thẳng, chú Trương nói với tôi rằng chỉ cần tôi cởi móc quần áo ra, bế Lưu Kiều lên giường, nằm cạnh cô ấy cả đêm là được coi như đã động phòng, khi bình minh lên thì tôi có thể rời đi.
Tôi làm theo hướng dẫn của chú Trương, muốn thử tháo móc treo quần áo của Lưu Kiều, tuy nhiên, thứ này đeo vào thì dễ nhưng tháo ra lại khá cồng kềnh.
Tôi không còn cách nào khác ngoài đặt Lưu Kiều xuống trước, định cởi áo khoác và bế cô ấy lên.
Truyện do Mễ Mễ-Nhân Sinh Trong Một Kiếp Người edit, chỉ đăng tại Fb và MonkeyD.
Không ngờ, vừa đặt cô ấy xuống đất, tôi nhìn thấy một cảnh tượng vô cùng kinh hoàng, sắc mặt tôi lập tức tái nhợt, ớn lạnh sống lưng, toàn thân nổi da gà, Lưu Kiều mở mắt ra.
2.
Đôi mắt của Lưu Kiều xám xịt, không có chút sức sống nào, cô ấy nhìn chằm chằm vào tôi.
Làm sao người c.h.ế.t có thể mở mắt được?
Tôi sợ đến mức vội vàng đẩy Lưu Kiều ra, lùi lại vài bước, may mà cô ấy vẫn không phản ứng gì, vẫn nằm thẳng trên mặt đất không nhúc nhích.
Tôi bình tĩnh lại, cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/co-dau-ma/chuong-1.html.]
Tôi nhớ lại những gì chú Trương đã nói với tôi trước khi chú ấy rời đi, chú ấy nói rằng nếu tôi gặp t.h.i t.h.ể mở mắt, tôi không được sợ hãi, có thể thử khép mắt thì thể lại, nếu vài lần đều không nhắm được, có thể nói nhà gái không vừa lòng với cuộc hôn nhân này.
Thành thật mà nói, tôi không muốn làm nữa, nhưng 10 vạn không phải là số tiền nhỏ, dù không cứu được mạng sống của mẹ tôi nhưng cũng có thể giúp bà sống sót trong một thời gian.
Bà ấy đã khổ cả đời, chưa được hưởng phúc gì cả, đây là tôi nợ bà ấy.
Tôi hít một hơi thật sâu, đi đến chỗ Lưu Kiều, cố gắng khép mắt cô ấy lại, dù có cố gắng bao nhiêu lần cũng không thể khép mắt được.
Ha ha, một người nghèo như vậy, liền gả một người đã c.h.ế.t cũng không nguyện ý.
Chú Trương vừa nói với tôi rằng nếu gặp phải tình huống này thì tốt nhất không nên tiếp tục, trực tiếp ra ngoài tìm chú ấy hủy hôn để tránh gặp rắc rối.
Tôi cũng muốn hủy hôn nhưng tôi cần thêm 10 vạn.
Tôi bước ra cửa kể lại sự việc cho chú Trương, chú Trương khá ngạc nhiên, chú ấy nói nếu tôi nhất định muốn làm tiếp, hãy nhét một số vật bằng vàng vào miệng Lưu Kiều.
Tiền có thể giao tiếp với thần linh, một khi Lưu Kiều bằng lòng tiếp nhận, cô sẽ nhắm mắt lại.
Tôi không có đồ gì bằng vàng trong tay nên chú Trương đã đưa cho tôi chiếc nhẫn vàng của chú ấy, còn nói rằng giao dịch này lỗ lớn chú ấy còn mất một chiếc nhẫn vàng vào đó.
Tôi lại bước đến gần Lưu Kiều, vừa nhìn vào mắt cô ấy, tay tôi không khỏi run rẩy, lấy hết can đảm mở miệng, căng thẳng đưa chiếc nhẫn vàng vào miệng cô ấy.
Đừng nói, còn mẹ nó thật sự linh nghiệm, Lưu Kiều thực sự đã tự mình nhắm mắt lại, tôi thở phào nhẹ nhõm, chắc Lưu Kiều đã đồng ý.
Tôi tháo móc treo quần áo ra, cẩn thận bế Lưu Kiều lên giường, suốt quá trình tôi thậm chí không dám thở một hơi, sợ xảy ra chuyện gì.
Cũng may, Lưu Kiều đang nằm yên lặng trên giường, không cử động, khiến tôi thấy yên tâm hơn nhiều.
Tôi hít một hơi thật sâu, nằm xuống bên cạnh Lưu Kiều, theo lời dặn của chú Trương, giới thiệu chính mình, tôi nói tên mình là Vương Thần, người ở thôn bên cạnh, hôm nay có thể cưới được Lưu Kiều là tôi trèo cao, hy vọng cô ấy ở dưới không bị bắt nạt, cũng hy vọng cô ấy có thể phù hộ được mẹ chồng mình bình an.
Tôi vừa mới giới thiệu bản thân thì một cơn gió lạnh chợt thổi vào phòng, những ngọn nến xung quanh tôi bị thổi tắt, chợt chìm vào bóng tối, không thể nhìn thấy ngón tay của mình.
Meo! Meo!