Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Cô dâu của xà chủ - 1

Cập nhật lúc: 2025-01-29 15:35:14
Lượt xem: 266

CÔ DÂU CỦA XÀ CHỦ [full]

 

Tác giả: 阿糖阿糖

Nguồn: Zhihu

Raw: Deĩng

Edit: Nhân Trí

 

-----

 

Trúc mã là một người yêu thích thể thao mạo hiểm, anh ta đi xuyên qua dãy núi dài 300 km, leo lên những ngọn núi phủ tuyết cực lạnh và ghé thăm những sa mạc vô tận ở những vùng không có người ở.

 

Sau khi lên đại học, anh ta kết bạn với cô gái cùng chung chí hướng Dư Thanh Thanh, muốn chia tay với tôi.

 

“Nếu em không thể bước vào thế giới của anh thì chúng ta chia tay.”

 

Lần này anh ta và bạn bè chuẩn bị sinh tồn trên đảo hoang trong bảy ngày. Để cứu vãn mối quan hệ, tôi đã chọn cùng anh ta bước vào hành trình này.

 

Nhưng đêm đầu tiên trên đảo hoang, một cái đuôi rắn khổng lồ quấn quanh eo tôi.

 

1

 

Tôi ngồi trước lều, nhìn về phía Cổ Trì và đội của anh ta cách đó không xa.

 

Cố Trì đang nướng cá, không biết cô gái tóc ngắn đối diện nói gì, cười nghiêng người ngã xuống người anh ta.

 

Đồ đạc bọn họ mang theo khá đa dạng. Ngoài đồ dùng ngoài trời, còn mang theo một lò nướng thịt, một lưới đánh cá và một ít gia vị.

 

Người đối diện hát ca, tôi cảm thấy cực kỳ hâm mộ và cô đơn.

 

Ba người đàn ông và một người phụ nữ đang ngồi quanh đống lửa trại là thành viên của đội thám hiểm, họ là những người bạn cùng chí hướng mà Cổ Trì đã nhắc đến.

 

Bầu không khí náo nhiệt ngăn cách tôi, Cố Trì thấy thế, bưng một chậu xiên nướng ngồi xuống bên cạnh tôi.

 

“Sao em không đi hát?”

 

Tôi lắc đầu, muốn nói điều gì đó nhưng cuối cùng lại đưa mắt nhìn đi nơi khác.

 

Bạn bè anh ta không thích tôi ở đây, nhưng có lẽ trong mắt anh ta, chỉ là vì chúng tôi không quen nhau, cho nên cũng không thân thiện.

🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của team Nhân Trí
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận tốt để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺

 

Khu rừng rậm rạp phía sau tôi như thú dữ giương nanh múa vuốt, trong đêm tối, dường như có một đôi mắt âm thầm nhìn trộm.

 

“Tiểu Ý, em sẽ thích thế giới của anh.” Cố Trì đứng bên cạnh đưa cho tôi món thịt nướng trong tay, mỉm cười hỏi: “Muốn thử không?”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/co-dau-cua-xa-chu/1.html.]

Sau khi vào đại học, Cố Trì đột nhiên hứng thú với loại hình thể thao mạo hiểm này, anh ta nói chỉ có lúc này anh ta mới được tự do.

 

Cố Trì là blogger thám hiểm có chút danh tiếng trên trạm Q, cùng thành viên đội thám hiểm có được một lượng lớn fan hâm mộ, trong đó còn có không ít fan CP của anh ta và Dư Thanh Thanh.

 

Tôi lo lắng mỗi khi anh ta tự đẩy mình vào hoàn cảnh nguy hiểm, lúc xem video của anh ta luôn khó chịu đến rơi nước mắt, cho đến một ngày khi anh ta đạp xe qua một dãy núi, thân thể mất nhiệt, thiếu chút nữa c.h.ế.t ở đó.

 

Tôi khuyên Cố Trì đừng làm những việc nguy hiểm như vậy nữa và cãi nhau với anh ta. Anh ta liên tục nói về sự tự do và hạnh phúc của mình, tôi cũng liên tục kể với anh ta về nỗi lo lắng, hoảng loạn và bất lực của tôi khi không thể liên lạc với anh ta trong nhiều ngày khi anh ta ra ngoài.

 

“Em không liên lạc được với anh, em rất sợ, em sợ có phải anh đã xảy ra chuyện hay không, hoặc là gặp phải bất trắc gì, thấy anh được khiêng xuống, em lo lắng sẽ không bao giờ gặp lại anh, vì sao anh không thể hiểu em một chút.”

 

Cuối cuộc tranh luận, anh ta lẳng lặng nhìn tôi như thể đã chán tranh luận với tôi rồi, nhẹ giọng mở miệng: “Tiểu Ý, có lẽ em không hiểu anh chút nào. Cuộc sống ngắn ngủi, anh không muốn lãng phí nó. Nếu em không thể bước vào thế giới của anh, vậy thì chúng ta nên chia tay.”

 

Giọng điệu anh ta bình thản, như là nói ra một chuyện không quan trọng.

 

Tôi nghĩ đến cô gái có nụ cười rạng rỡ và tươi vui trong video của Cố Trì, đột nhiên tôi cảm thấy sợ mất anh ta. Nếu tôi không thể bước vào thế giới của anh ta, thì người có thể bước vào thế giới của anh ta sẽ là ai? Sẽ là người bạn thân mà theo cư dân mạng đánh giá chính là người bạn tâm giao nhất của Cố Trì sao?

 

Đoạn video lan truyền rộng rãi là cảnh hai người bị lạc trong vùng núi tuyết, họ đã động viên nhau thoát khỏi vùng núi và cuối cùng sống sót. Lời bình luận nóng hổi lúc đó chính là, nếu Cố Trì bỏ lỡ cô ta, sẽ không tìm được người nào phù hợp với anh ta hơn Dư Thanh Thanh, cho dù là tình bạn hay tình yêu giữa bọn họ đều rất tốt.

 

Mặc dù Cố Trì đã giải thích rằng mình đã có bạn gái nhưng anh ta vẫn không thể cưỡng lại được việc cư dân mạng ghép đôi họ với nhau. Trên tình bạn, dưới tình yêu, trong đầu tôi không hiểu sao nhớ tới những lời này.

 

Có một sự im lặng kéo dài, cho đến khi nước mắt anh ta rơi xuống mu bàn tay tôi: “Chung Ý, nhưng anh không nỡ. “

 

Tôi ngẩng đầu, đối diện với đôi mắt đỏ bừng của anh ta, cánh môi anh ta rơi trên mặt tôi: “Anh không nỡ chia tay với em.”

 

Chúng tôi là thanh mai trúc mã và đã ở bên nhau hai mươi năm. Chúng tôi chưa bao giờ xa nhau một ngày nào trước khi vào đại học. Cố Trì nói rằng anh ta không muốn buông tay và thực tế là tôi cũng không muốn.

 

Chúng tôi nhìn nhau với đôi mắt đỏ hoe, cuối cùng quyết định mỗi người lùi lại một bước. Anh ta hứa với tôi rằng sẽ không bao giờ đến nơi có môi trường khắc nghiệt nữa.

 

“Cố Trì, lần sau nếu muốn đi nữa, có thể dẫn em đi cùng không?”

 

Tôi cũng muốn nhìn thấy thế giới trông như thế nào qua góc nhìn của Cố Trì, rồi sau đó suy nghĩ cẩn thận về mối quan hệ của chúng tôi. Có lẽ Cố Trì nói đúng, chúng tôi không hợp nhau.

 

Lều của anh ta ở bên cạnh tôi, nhiệt độ ban đêm trên đảo đột nhiên hạ xuống, tôi quấn chặt chăn, có lẽ vì là lần đầu tiên qua đêm ở bên ngoài, tôi ngủ rất không an ổn, trong mộng dường như có một con thú dữ đuổi theo tôi.

 

Bên tai truyền đến tiếng sột soạt, giống như có thứ gì đó quấn lấy tôi, một cảm giác mát lạnh trơn nhẵn rơi vào eo tôi, tôi muốn mở mắt ra, nhưng không mở được.

 

Tôi bừng tỉnh, cảm giác đau lưng và chóng mặt, hơn nữa vì lạ giường, tôi cũng không ngủ ngon. Là đại tiểu thư nhà họ Chung, tôi chưa từng ngủ trong điều kiện khắc nghiệt như vậy.

 

Lúc tỉnh dậy, trên người tôi xuất hiện một số vết đỏ không rõ nguyên nhân. Tôi không biết là do dị ứng hay do nguyên nhân nào khác, nhưng chúng trông đặc biệt đáng sợ trên làn da trắng trẻo của tôi.

 

Một cơn giận dữ không thể giải thích dâng trào trong lòng tôi, giận chính mình vì đã đến một nơi xa xôi như vậy vì một người đàn ông.

 

Tôi nhìn vết đỏ trên da thịt lộ ra trên người, càng nhìn càng tức, cầm thuốc mỡ bôi lên người mình. Có lẽ Cố Trì và tôi thật sự không phù hợp, bởi vì từ trước đến nay tôi không thích làm loại chuyện tự chuốc lấy cực khổ này.

 

Loading...