CÔ ẤY BIẾN MẤT - Hệ liệt Vũ Liên Thiên Tôn - Chương 2
Cập nhật lúc: 2024-10-23 20:00:31
Lượt xem: 237
4.
Ánh mắt tôi nhìn về phía “Chanh không chua” nói: “Em gái cô có thân hình đầy đặn, mái đất tròn, cổ rắn chắc, thái dương cao, có tướng mạo của một Trạng Nguyên.”
Chanh không chua nghe xong liền gật đầu: “Đúng vậy, em gái tôi có thành tích tốt, luôn đứng đầu trong kỳ thi tuyển sinh chung của thành phố. Dù gặp phải biến cố này, em ấy cũng không muốn nghỉ học hay bỏ học.”
Tôi tiếp tục nói: "Nhưng diện mạo của em gái cô gần đây đã lặng lẽ thay đổi. Bây giờ, gò má cao lên, khuôn mặt không có thịt, sống mũi hóp và lỗ mũi lộ ra."
“Không sai! Tuy tôi không hiểu việc xem tướng mạo, nhưng em gái tôi trước đây tuy hơi béo nhưng mặt nhìn rất có cảm tình, còn bây giờ khuôn mặt của em ấy trông rất kỳ lạ…”
“Tất nhiên là sẽ lạ rồi, vì đây là khuôn mặt của một người đàn ông sắp c.h.ế.t đói! Cứ tiếp tục như thế đi, em gái cô sẽ càng ăn càng đói, đến mức ch. ế. t đói…”
Chanh không chua kinh ngạc: “Chủ phòng, xin hãy cứu em gái tôi!”
Tôi nhẹ nhàng nhìn Chanh không chua: “Đừng lo lắng. Trước tiên cô hướng camera về phía phòng khách, tôi muốn nhìn xem phong thủy trong nhà cô."
Nghe vậy, “Chanh không chua” chuyển sang camera sau, quay khắp nhà. Đây là dãy nhà ngói ba gian cổ xưa, tường trắng lốm đốm.
Nhà ngói được làm bằng xà và ván gỗ, sau đó lợp ngói đỏ. Khi máy quay lia đến xà gỗ trên mái nhà, tôi thì thầm: “Đợi một chút, chính là nơi này!”
Tôi yêu cầu “Chanh không chua” hướng máy ảnh vào xà nhà: “Gần đây có ai ở trên xà gỗ này không?"
Chanh không chua suy nghĩ một lúc: "Ừ, mấy hôm trước trời mưa, mái nhà bị dột. Chú hàng xóm đến sửa giúp nhà tôi..."
"Nhà cô có thang không? Câu trả lời cô muốn biết là ở trên xà gỗ.”
Chanh không chua nhanh chóng ra sân lấy thang tre bắc lên xà gỗ.
Cô một tay cầm điện thoại, tay kia cầm thang, từ từ leo lên.
Trên mái nhà là những thanh xà gỗ dày và thẳng đan chéo nhau.
Ống kính chanh chậm rãi quét qua, cuối cùng cũng phát hiện được vài thứ ở điểm mù của xà gỗ…
5.
Chờ “Chanh không chua” đem đồ vật ra và đặt trước ống kính, khán giả mới nhìn rõ những gì trên xà gỗ.
Một chiếc bát vỡ mất một góc, một đôi đũa và một mảnh giấy trắng có chữ đen trên đó.
Thấy vậy, khán giả trong phòng phát sóng trực tiếp cũng bắt đầu thảo luận.
[Có lẽ nào là chú hàng xóm giở trò quỷ?]
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/co-ay-bien-mat-he-liet-vu-lien-thien-ton/chuong-2.html.]
[Chanh, trước tiên hãy nhìn những gì viết trên tờ giấy trắng! Có phải đó là một loại lời nguyền?]
Mắt tôi nhìn vào tờ giấy trong bát qua màn hình.
“Những gì viết trên tờ giấy không phải là lời nguyền mà là sinh thần bát tự của em gái Chanh. Đặt một cái bát vỡ và một đôi đũa lên xà nhà là để thu hút quỷ đói. Đặt sinh thần bát tự của em gái cô vào bát là muốn quỷ đói ăn thịt luôn em gái của cô. Đây là Yếm thắng chi thuật trong truyền thuyết, được truyền miệng từ những người thợ mộc thời cổ đại."
Chanh không chua nhìn chằm chằm, vẻ mặt hoài nghi.
“Người chú lần trước đến nhà tôi sửa mái nhà chính là thợ mộc, chẳng lẽ thật sự hại em gái tôi sao?”
Tôi chậm rãi gật đầu: “Chính là ông ấy! Cung hình quan lộc của em cô tối tăm, nghĩa là kẻ ác hãm hại cô ấy là vì việc học.”
Truyện do Mễ Mễ-Nhân Sinh Trong Một Kiếp Người edit, chỉ đăng tại Fb và MonkeyD.
Hắn ghi hận việc em gái cô học giỏi hơn con trai mình, khiến hắn ở trong thôn xấu hổ.”
Mặt “Chanh không chua” đỏ bừng vì tức giận: “Điểm của con trai ông ấy rất kém. Bởi vì cha mẹ tôi mất sớm, chỉ còn lại chị em tôi nương tựa vào nhau. Thấy hai chị em bơ vơ, chú hàng xóm thường xuyên giúp đỡ chúng tôi. Vì thế, em gái tôi còn thường xuyên kèm cho con trai ông ấy học, nhưng con trai ông ấy lại không có tài, không chịu khó học nên điểm số của cậu ấy rất kém. Không có sự cải thiện nào cả."
[Điều này quá ác độc! ! ! Chỉ vì em gái Chanh học giỏi hơn con trai hắn, khiến hắn mất mặt trong thôn mà hắn định g.i.ế.c cô ấy sao? ? ?]
[Điển hình của mày không thể tốt hơn con tôi! Nếu không tôi sẽ tiêu diệt ngươi!]
[Mặc dù tôi không phân biệt đối xử với người dân quê, nhưng một số người dân quê thực sự không tôn trọng sự sống!]
[Lầu trên, đừng kỳ thị nông thôn…]
[Đừng xem thường dân quê! Hắn chỉ thấy nhà Chanh không có người lớn chống lưng nên cho dù có phát hiện ra thì cũng không thể làm gì được hắn! Hơn nữa những thứ này không thể được sử dụng làm bằng chứng g.i.ế.c người!]
"Chủ phòng, bây giờ tôi phải làm sao?"
Tôi nhìn đồng hồ treo trên tường: "Bây giờ là 12 giờ trưa, dương khí rất mạnh. Cô bưng bát ra sân đập vỡ, làm gãy đũa rồi đốt một ít tiền giấy cùng nhau vứt đi. Còn mảnh giấy trắng có viết sinh thần bát tự của em gái cô không thể dễ dàng vứt bỏ. Chờ sau khi livestream kết thúc, tôi sẽ viết một lá bùa dưỡng thần gửi nó cho cô. Sau khi nhận được, cô đặt bùa dưỡng thần và tờ giấy trắng dưới gối của em gái cô, ngủ trong ba tháng là được.
"Về phần thợ mộc, sau khi lời nguyền Yếm thắng chi thuật thất bại hắn ta sẽ gặp phản phệ dữ dội, chỉ cần đợi một lát.”
Quả nhiên, không đến 10 phút sau bên ngoài “Chanh không chua” vang lên tiếng xe cấp cứu. “Chanh không chua” cầm điện thoại di động bước ra ngoài, hơn chục người dân tụ tập quanh nhà hàng xóm của cô, nhìn người đàn ông trung niên được khiêng lên xe cấp cứu.
Sau khi nói chuyện vài câu với dân làng bằng tiếng địa phương, niềm vui trên mặt “Chanh không chua” khó có thể che giấu được.
Hóa ra người được đưa lên xe cứu thương chính là người thợ mộc. Vừa rồi hắn ta bị ngã khi đang sửa mái nhà và đập đầu vào sau gáy!
Tôi đếm ngón tay: “Họa phúc không cửa, chỉ có con người tự chuốc lấy. Thiện ác chi báo, như hình với bóng. Trường hợp xấu nhất là tê liệt toàn thân…”
Sau khi nhận được địa chỉ của "Chanh không chua", tôi kết thúc cuộc gọi với cô ấy.