Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

CHUỘC TỘI - CHƯƠNG 13

Cập nhật lúc: 2024-11-04 23:58:56
Lượt xem: 1,333

13

 

Tôi vừa muốn khóc, vừa muốn cười.

 

Trong vô số khoảnh khắc bị sỉ nhục và bắt nạt, tôi từng tưởng tượng rằng sẽ có ai đó xuất hiện, đứng chắn trước mặt tôi, cứu tôi khỏi cảnh hiểm nguy.

 

Giờ đây, điều đó thực sự xảy ra.

 

Nhưng người ấy không phải là Kỷ Nguyên mà tôi từng ngây thơ tưởng tượng.

 

Mà là những người xa lạ chưa từng gặp mặt.

 

Tôi lên xe rời đi, vào siêu thị mua đồ, và khi quay về, Kỷ Nguyên đã không còn ở đó.

 

Nhưng anh ta bắt đầu gửi cho tôi những tin nhắn, hết lần này đến lần khác xin lỗi, nói rằng Giang Kha là bạn chơi từ nhỏ của anh ta, là thanh mai trúc mã.

 

Sau này khi dọn nhà, hai gia đình không gặp nhau trong nhiều năm.

 

Và vì quan hệ làm ăn giữa hai nhà, anh ta và Giang Kha đã đính hôn.

 

Khi gặp lại, Giang Kha rưng rưng nước mắt kể với anh rằng, ở trường cô ấy có một nữ sinh bề ngoài trông hiền lành, nhưng bên trong đầy thủ đoạn, vì ghen tuông mà kéo bạn cùng lớp bài xích cô, đẩy cô xuống nước. Sau đó, vì sợ bị lộ, cô ta đã chọn cách chuyển trường.

 

"Cô ấy nói em vừa hay chuyển đến trường mình, nên anh đồng ý thay cô ấy báo thù. Cô ấy còn nói em rất giỏi bịa chuyện, luôn tẩy trắng mình, bảo anh đừng bao giờ nói sự thật cho em biết, nếu không sẽ bị em tẩy não… Vì tình bạn từ nhỏ đến lớn, anh đã tin cô ấy."

 

Thật là nực cười.

 

Anh ta yêu Giang Kha đến mức nào mà sẵn sàng hy sinh bản thân, giả vờ yêu tôi - kẻ thù của cô ta - để giúp cô ta báo thù?

 

Tôi nhếch môi cười, lần đầu tiên trả lời tin nhắn của Kỷ Nguyên.

 

"Vậy cậu nghĩ rằng tôi đã chuộc hết tội chưa?"

 

Tôi không rõ câu hỏi này đã đánh gục niềm tin của Kỷ Nguyên vào "chính nghĩa" hay phá hủy chính tín niệm trong lòng anh ta.

 

Hôm sau, anh ta lại đứng đợi ở đầu ngõ nhà tôi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/chuoc-toi-sfpo/chuong-13.html.]

 

Quần áo và từng tấc da thịt để lộ đều bị viết kín những lời lăng mạ ghê tởm, giống như chiếc bàn "được thiết kế riêng cho tôi" ngày trước.

 

Kỷ Nguyên đứng ở đó, và vì mọi người đều biết những gì anh ta đã làm, một ông cụ đi ngang qua nhổ nước bọt lên người anh ta, một bà cụ mở cửa và hắt một chậu nước bẩn vào người anh.

 

Tôi đứng bên cạnh, cười phá lên.

 

Thật sự rất buồn cười.

 

Kỷ Nguyên mím môi, nhìn tôi cười bước tới gần anh ta và khẽ nói: "Cậu đứng đây… có ích gì?"

 

"Nếu muốn xin lỗi, thì dẫn bạn gái của cậu đến đây cùng. Hoặc," tôi mỉm cười, "cậu cũng có thể tiểu tiện lên mặt cô ấy, rồi hỏi xem cô ấy có thích thú không?"

 

Kỷ Nguyên nhìn tôi đầy đau khổ, như thể người đã trải qua tất cả chuyện này là anh ta.

 

"Đừng nói nữa, Yên Yên, đừng để mình bị ám ảnh bởi những ký ức đó nữa…"

 

Tôi giơ tay và tát anh ta hai cái.

 

"Do tôi muốn nhớ, hay là do cậu và cô ả không chịu buông tha tôi?"

 

Hôm đó, một chiếc xe limousine màu đen đến đón Kỷ Nguyên.

 

Không lâu sau, trên mạng lan truyền tin tức rằng anh ta và Giang Kha đã hủy hôn ước, và hợp tác làm ăn giữa hai nhà cũng chấm dứt.

 

Cha của Kỷ Nguyên tổ chức họp báo, tuyên bố rằng anh ta vẫn còn là một đứa trẻ, bị người khác lừa dối nên mới làm những việc sai trái, và hứa sẽ quản lý con mình cẩn thận hơn.

 

Ông còn thành lập một quỹ hỗ trợ chống lại bạo lực học đường, nói rằng nếu có ai gặp phải hoàn cảnh tương tự, họ sẽ được giúp đỡ.

 

Ông dẫn theo một nhóm người và phóng viên đến nhà tôi xin lỗi công khai, đứng ở cửa nói đầy cảm xúc, và còn đề nghị giúp mẹ tôi tìm một công việc lương cao để có thể nuôi tôi tốt hơn.

 

Dù mẹ tôi không mở cửa từ đầu đến cuối, ông vẫn để lại một thùng tiền ngay trước cửa.

 

Tất cả những điều này đã giúp gia đình họ khôi phục lại uy tín sau khủng hoảng.

 

Loading...