Chức Nữ Vá Mệnh - Phiên Ngoại (1)
Cập nhật lúc: 2024-03-26 19:17:25
Lượt xem: 724
Năm tôi ba tuổi, mẹ đã sinh cho tôi một cô em gái. Em gái trắng bóc giống như tôi, lúc vừa ra đời đã mũm mĩm hồng hồng, khóc ré lên như bé mèo con.
Tôi ôm em đặt xuống bên cạnh mẹ, muốn để bà cho em ấy b.ú sữa nhưng mẹ tôi lại trực tiếp bỏ em tôi vào trong chậu nước. Tôi khóc lóc muốn nhào tới giành lại nhưng lại bị bà tát cho văng thật xa. Tôi nhìn thấy chân của em gái chỉ kịp quẫy hai lần liền không nhúc nhích trong chậu nước nữa…
Về sau, mẹ tôi lại lần lượt sinh thêm hai đứa em nữa nhưng đáng tiếc đều là con gái. Một bị ném xuống hố phân còn đứa kia thì bị đem đi cho heo ăn.
Vất vả mãi, mẹ tôi cuối cùng mới sinh ra em trai tôi. Bà xem nó như bảo bối nhưng đáng tiếc đứa em này lại là người câm.
Vì để chữa bệnh cho em trai mà cha tôi đi sớm về trễ. Tiền trong nhà đều đổi hết lấy thuốc thang cho em, khiến cho ngay đến tiền để mua một đôi giày cũng không có.
Giữa mùa đông, tôi chỉ có thể vác đôi chân trần, trên chân toàn là vết nứt nẻ.
Lúc tôi năm tuổi đã quen được với một vị tú nương bèn theo bà học thêu hoa. Thời gian dần trôi, thứ tôi thêu rốt cuộc cũng kiếm được tiền. Đời sống sinh hoạt trong nhà cũng dần dần khấm khá hơn nhưng cha lại vì muốn đi săn một chiếc áo da cho mẹ mà bị té liệt chân.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/chuc-nu-va-menh/phien-ngoai-1.html.]
Vào cái ngày mà ông bị liệt chân ấy, trời đất như đổ sập xuống nhà tôi. Mẹ chỉ biết ôm lấy em bật khóc. Mãi đến khi thôn trưởng đưa cho nửa túi gạo thì bà mới xem như buông lỏng chút.
Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD
Từ đấy về sau, thôn trưởng thường sẽ đến nhà tôi giúp đỡ, chẳng được mấy ngày liền cũng giúp tới trên giường luôn.
Bọn họ cứ như thế mà cấu kết với nhau suốt ba năm.
Tôi cứ nghĩ mẹ sẽ day dứt trong lòng nhưng hoá ra là không. Bà bắt đầu ghét bỏ cha tôi, còn tiêu hết số tiền mà tôi tích lũy để chữa chân cho cha mình. Đến một ngày, tôi nghe được thôn trưởng nói với mẹ rằng muốn cho tôi đến từ đường làm Chức Nữ.
Tôi không hiểu Chức Nữ nghĩa là làm gì nhưng thấy mẹ vui liền biết là có thể đổi tiền cho nhà. Nhưng tôi thật sự không ngờ làm Chức Nữ có thể khổ như vậy!
Mẹ tôi vì tư lợi của bản thân mà không còn coi tôi là người. Đã như vậy thì tôi cũng không cần người làm mẹ như bà ta nữa…
Ngày từ đường bốc cháy, hơn phân nửa dân làng cũng bị ch.ết trong đó. Những người còn sót lại thì đêm đó về nhà uống nước giếng xong cũng hồn về tây thiên.