Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Chồng chưa cưới mất trí nhớ - 1

Cập nhật lúc: 2025-01-20 14:04:42
Lượt xem: 493

CHỒNG CHƯA CƯỚI MẤT TRÍ NHỚ [FULL]

 

 

Tác giả: 小柒崽子

Nguồn: Zhihu

Raw: Deĩng

Edit: Nhân Trí

 

-----

 

Hôm đăng ký kết hôn, tôi nhận được tin Lục Triều An đã mất trí nhớ.

 

Lúc vội vã chạy đến bệnh viện, tôi nghe Lục Triều An nói: "Lục Triều An 28 tuổi thích nữ thư ký tấm thường, nhưng Lục Triều An 18 tuổi lại luôn thích Lê Nguyện."

 

Lê Nguyện rúc vào trong n.g.ự.c hắn, hốc mắt đỏ bừng: "Nhưng cô ta đã theo đuổi anh tám năm rồi, anh đã đồng ý cưới cô ta."

 

Lục Triều An sững sờ một lúc rồi ôm cô ta vào lòng: “Yên tâm, anh không điều trị nữa, tên khốn kia sẽ không về được.”

 

🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của team Nhân Trí
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận tốt để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺

1

 

Lúc tôi chạy vào bệnh viện, trên đầu gối còn dính bùn cát. Trận mưa lớn làm tôi ướt sũng đến nhếch nhác.

 

Trên di động là tin nhắn bạn Lục Triều An gửi tới: [Khương Đường, không thể nhận diấy chứng nhận được rồi, anh Lục bị tai nạn xe, nằm ở bệnh viện. Đến đây nhanh lên.]

 

Bởi vì sốt ruột, trên đường tới tôi bị ngã, m.á.u dính trên chiếc váy mới loang lổ khắp nơi.

 

Tôi lại bất chấp đau đớn, sau khi hỏi rõ số phòng, khập khiễng xông về phía phòng bệnh.

 

Bạn của Lục Triều An ngăn tôi lại, thở dài: "Chị dâu, cô phải chuẩn bị tinh thần nhé. Cậu ấy bị mất trí nhớ và không nhớ gì về cô cả."

 

Vừa dứt lời, một tiếng ly thủy tinh đập vào cửa, giọng nói lạnh lùng của Lục Triều An truyền ra, hoàn toàn mất đi sự trầm ổn trước đây: "Không đời nào anh lại bỏ em để kết hôn với một cô thư ký tầm thường. Lê Nguyện, đừng lừa anh."

 

Tôi cứng đờ tại chỗ, cảm thấy như bị sét đánh. Một nữ thư ký tầm thường, mấy từ này như lưỡi d.a.o sắc nhọn đ.â.m thẳng vào n.g.ự.c tôi, làm cho tôi không thở nổi.

 

Lục Triều An từng dùng những cái tên "Đường Đường, Tiểu Đường, ngoan, bảo bối" để gọi tôi, nhưng chưa bao giờ gọi tôi là “nữ thư ký tầm thường”.

 

Nước mắt cứ thế tuôn rơi không kiểm soát được. Tôi gần như tự ngược đẩy cửa ra, nhìn thấy Lục Triều An nắm mạnh vai mối tình đầu.

 

Đôi mắt của Lê Nguyện đỏ hoe, giống như một chú thỏ nhỏ bị oan ức: "Nhưng anh thực sự yêu cô ta. Sau tám năm cô ta theo đuổi anh," giọng nói của Lê Nguyện nghẹn ngào vì tuyệt vọng: "Anh đã bỏ rơi em."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/chong-chua-cuoi-mat-tri-nho/1.html.]

 

Căn phòng trở nên im lặng, chỉ còn lại tiếng thở đau đớn của Lục Triều An và Lê Nguyện nghẹn ngào khóc than.

 

Lục Triều An ghé đầu vào vai cô ta, giọng khàn khàn "Tiểu Nguyện, anh tuyệt đối có thể khẳng định rằng giờ phút này anh yêu em. Lục Triều An 28 tuổi thích nữ thư ký tầm thường, nhưng Lục Triều An 18 tuổi luôn yêu Lê Nguyện say đắm. Anh sẽ không điều trị bệnh mất trí nhớ, Lục Triều An làm tổn thương em, sẽ không thể quay về nữa.”

 

Họ ôm chầm lấy nhau nồng nhiệt, giống như những người yêu nhau đoàn tụ sau thời gian dài xa cách.

 

Tôi kích động đẩy cửa ra, cánh cửa đập vào tường với một tiếng động lớn.

 

Lục Triều An nghe thấy tiếng động, quay đầu lại nhìn. Đôi mắt dịu dàng xinh đẹp tràn ngập sự lạnh lùng và khó chịu khi bị làm phiền. Hắn thực sự không còn nhận ra tôi nữa.

 

Người đàn ông từng che chở tôi khỏi mưa gió giờ đây lại che chở cho một người phụ nữ khác phía sau.

 

"Lục Triều An, anh đang làm gì vậy?" Tôi bước tới trước và cố nắm lấy tay hắn. Tôi muốn nói với hắn rằng mọi chuyện không phải như vậy, Lê Nguyện là quá khứ của Lục Triều An. Tôi không phải là người tầm thường, cũng không làm hỏng cảm xúc của bất cứ ai.

 

Trước khi tôi kịp mở miệng, Lê Nguyện đã thoát khỏi vòng tay của Lục Triều An, ánh mắt kiên quyết :"Cô ta là bạn gái của anh... Em nên rời đi.”

 

Lục Triều An trở tay cầm cổ tay Lê Nguyện, dùng ánh mắt bình tĩnh, không thể xen vào nhìn tôi: "Cô ta mới là người nên rời đi chứ không phải em."

 

Cùng với lời nói của hắn có tiếng leng keng vang lên. Chiếc nhẫn đính hôn của chúng tôi đã bị Lục Triều An tháo ra và ném vào thùng rác.

 

2

Lục Triều An đưa Lê Nguyện rời khỏi bệnh viện. Tôi ngã gục xuống ghế và khóc nức nở.

 

Bạn thân của tôi vội chạy tới, cô ấy mắng: "Lục Triều An điên rồi sao? Bao nhiêu đau khổ cậu phải chịu đựng suốt những năm qua, anh ta quên hết rồi sao?"

 

Cuối cùng, tôi ngây ngốc được bạn thân mang về nhà chăm sóc. Đêm đó, mọi người đều biết Lê Nguyện và Lục Triều An đã hợp lại. Lê Nguyện đã đăng một bức ảnh chụp chung trên vòng bạn bè.

 

Trong ảnh, Lục Triều An đang ngủ say trong xe. Cô ta tựa vào vai hắn, mặt đỏ bừng, dòng chú thích có nội dung: [Anh đã từ chối em vô số lần, nhưng cuối cùng, vẫn để em rơi vào vòng tay anh.]

 

Đúng vậy, trước khi Lục Triều An mất trí nhớ, hắn đã từng từ chối Lê Nguyện không chỉ một lần. Hắn nói: "Tôi sẽ không bao giờ chờ đợi ai đó ở cùng một nơi".

 

Sau đó, Lê Nguyện đã nhiều lần quấy rối Lục Triều An, lần gần đây nhất là vào tháng trước. Lê Nguyện ngất xỉu trong chùa do hạ đường huyết, trong tay vẫn nắm chặt sợi tơ nhân duyên của cô ta và Lục Triều An.

 

Cũng không biết là chùa miếu ở đâu lại linh như vậy. Lần này, cuối cùng cô ta cũng đạt được mong muốn của mình, được ở bên Lục Triều An.

 

Nhìn vào vòng bạn bè này, tôi đột nhiên cảm thấy không cam lòng. Tại sao tôi phải rời đi mà không có lời giải thích rõ ràng chỉ vì bệnh mất trí nhớ của hắn?

 

 

Loading...