Chồng Chưa Cưới Đẩy Tôi Vào Miệng Lũ Quái Vật Ăn Thịt (Hoàn) - chương 8

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2025-02-11 12:27:39
Lượt xem: 162

Chương 8

 

Năm tháng sau, cô nắm chặt bó hoa trên tay, chiếc váy cưới trắng tinh khôi, nhìn mình trong gương cười hạnh phúc.

 

“Đẹp quá, con gái mẹ mặc thế này nhìn như công chúa vậy”

 

 “Đúng, con gái ba giờ không khác công chúa là bao”

 

Ba mẹ cô khen đến mức làm cô  ngượng chín mặt, mẹ cô bon mồm nói tiếp.

 

“May sao con không lấy thằng Tô Chí Bảo, đúng là loại rác rưởi, con không biết đâu, nghe hủy hôn cái bọn nhà đó trở mặt ngay, nhìn chúng ta coi như không quen biết”

 

“Giờ thì hay rồi bọn chúng rước được đứa con dâu trời đánh kia về, đúng là quả báo mà”

 

 Ba cô lên tiếng ngắt lời mẹ cô “Này bà, ngày vui của con đừng nói mấy chuyện này”

 

Mẹ cô vội đồng ý không nói thêm tiếng nào nữa, nhìn cô vẫn vui vẻ, bà thở phào, tiếng phù dâu vang lên.

 

“Này chuẩn bị ra thôi, ba mẹ cô dâu mau mau đưa cô dâu ra nào”

 

Gác Xép Của Tiếu Tiếu

Cô hít một hơi thật sau, khoác tay ba mình tiến vào lễ đường, nhìn từ xa Lương Minh Thành đứng ở phía cuối con đường, anh đang vô cùng căng thẳng, gần đến nơi ba cô trao tay cô cho anh nắm.

 

Anh đưa cô lên đứng đối diện mình.

 

“Em đẹp quá”

 

 Anh thì thầm gần tai cô, cô khẽ dùng tay đẩy anh lại ngượng ngùng cười, bỗng phía cửa xôn xao, có tiếng ai đó gào lên.

 

“Đừng, Thư Thư anh xin em, đừng lấy anh ta, anh van em đấy”

 

Là giọng của Tô Chí Bảo, anh ta kêu lên đòi vào gặp cô, bảo vệ thấy anh ta đến đòi phá hủy hôn lễ, vội kéo anh ta xuống, anh ta vùng vẫy không bỏ cuộc.

 

“Anh nhớ ra rồi, anh có lỗi với em, anh xin em cho anh cơ hội, anh ân hận rồi, Thư Thư đừng lấy anh ta mà….”

 

Tiếng anh ta nhỏ dần, cô ra hiệu chủ hôn tiếp tục thực hiện hôn lễ, mọi người cũng mặc kệ sự náo loạn vừa rồi, tập chung chúc phúc cho đôi uyên ương.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/chong-chua-cuoi-day-toi-vao-mieng-lu-quai-vat-an-thit-hoan/chuong-8.html.]

Cô nhìn Lương Minh Thành trao nhẫn vào tay mình, anh lại thì thầm nói yêu cô, cô kiễng chân lên hôn anh, anh ôm cô ngả người xuống cả hai hôn nhau nồng cháy.

 

Tiếng vỗ tay vang lên khắp gian phòng, cô hạnh phúc nắm tay anh, cả hai sẽ có một hành trình mới đầy ngọt ngào.

 

PN Tô Chí Bảo

 

Tôi đã chia tay Thư Thư và lấy Ngô Thủy Linh sau đó, sau một tháng kết hôn với cô ta, tôi chợt nhận ra cô ta không hề thích hợp làm một người vợ, cô ta chỉ chăm chăm tiêu tiền cho những món đồ quần áo.

 

Cô ta còn coi thường cả ba mẹ của tôi, cô ta chê họ quê mùa bảo thủ, ba mẹ tôi tức giận nhưng không muốn mất mặt với mọi người, nên vẫn ra ngoài nói tốt về cô ta.

 

Tôi phải tăng ca thường xuyên mới đủ tiền sinh hoạt, đem hết tiền bạc và những thứ quý giá cho cô ta nhưng vẫn chưa đủ, cô ta tiêu như thùng không đáy vậy.

 

Sau 5 tháng lấy nhau, nhà tôi ngày càng xơ xác tiêu điều, cô ta dường như nhận ra tôi không kiếm được mấy, lại còn do bận kiếm tiền nên bỏ bê cô ta, cô ta liền ra ngoài ngủ với người khác để kiếm thêm chút tiền, không ngờ bị vợ người ta bắt gian đánh cho một trận.

 

Còn bị người vợ đó tung clip lên mạng, làm tôi cũng bị mang tiếng, nhục nhã quá tôi đã đánh nhau với cô ta, nhưng do sức khỏe đã yếu nên bị đẩy ngã bất tỉnh.

 

Trong hôn mê, tôi nhớ lại tất cả mọi thứ, Thư Thư đã không vì sự khốn nạn của tôi mà đóng cửa đó lại, cô ấy vẫn cứu tôi.

 

 Ngược lại Ngô Thủy Linh người tôi nhất tâm cứu, lại độc ác hại c.h.ế.t tôi.

 

Tôi tỉnh lại nghe tin cô ấy làm lễ cưới hôm nay, tôi đã lao như điên đến ngăn cản hôn lễ của cô ấy, cô ấy chắc chắn còn yêu tôi, tôi cần giải thích cho cô ấy biết tất cả mọi thứ.

 

Nhưng cô ấy không thèm nghe, không, cô ấy không muốn nghe, không muốn nhìn thấy bản mặt của tôi, tôi đau khổ quỳ gối sau cánh cửa hôn lễ, tôi đã đến muộn mất rồi.

 

Tôi quyết định ly hôn Ngô Thủy Linh, cô ta giờ đã bị hủy dung nên bấu lấy tôi không buông tha, cô ta nói đã mang thai con của tôi, tôi không tin nhưng khi xét nghiệm đúng là con của tôi thật.

 

Ba mẹ tôi nghe tin thì không cho tôi ly hôn, tôi cay đắng đành phải tiếp tục sống với người phụ nữ đó.

 

 Thỉnh thoảng tôi vẫn nghe ngóng được tin tức về Thư Thư, cô ấy đã có con, hai vợ chồng thường đi du lịch, sau đó cô lại có thêm em bé tiếp, họ rất hạnh phúc.

 

Còn tôi thì càng cay đắng hơn nữa, khi đứa con lên 6 tuổi càng nhìn càng không giống tôi, tôi đem đi xét nghiệm thì nhận ra đó không phải con mình, cô ta biết tin tôi đem đứa bé đi xét nghiệm vội ôm con bỏ chạy.

 

Tôi chưa kịp làm gì thì cô ta đã ôm của cải bỏ trốn, đau khổ nhìn mọi thứ trong nhà không còn gì, tôi gục xuống giữa nhà khóc, dưới đất không chỉ có tờ giấy xét nghiệm huyết thống, mà còn có tờ giấy xét nghiệm khác, tôi đã mắc bệnh ung thư.

 

Tất cả những thứ này đều là quả báo của tôi.

 

Loading...