Chọn Chó Thay Chồng - Phần 5
Cập nhật lúc: 2024-10-24 22:30:51
Lượt xem: 337
Tôi cũng gào khóc ầm ĩ.
Tro cốt của người chồng yêu quý nhất bị robot hút mất, mất hết hài cốt, tôi biết tìm ai nói lý đây?!
Có ai quản không vậy?!
Nhưng khóc cũng không ngăn được tôi làm chính sự, tôi lấy ra biên bản xác nhận của cảnh sát giao thông và pháp y đưa cho cảnh sát kiểm tra: "Đồng chí, tuần trước chồng tôi đưa tôi đi du lịch tự túc, xe gặp tai nạn trên đường, anh ấy c.h.ế.t ngay tại chỗ, đây là biên bản xác nhận tai nạn."
Hai vị cảnh sát kiểm tra biên bản rất kỹ lưỡng.
📍 Nếu thấy hay đừng ngại cho bọn mình một lượt theo dõi nhé!
📍 Ngoài ra, các bạn có thể theo dõi bọn mình trên FB: Cá Chép Ngắm Mưa • 鯉魚望雨 để không không bỏ lỡ những bộ truyện hấp dẫn!
Nguyên nhân tai nạn, thời gian tử vong, con dấu đều rõ ràng, hoàn toàn không thể làm giả.
Sau khi kiểm tra xong tài liệu, họ cũng hỗ trợ giải thích: "Tư liệu viết rất rõ ràng, đúng là c.h.ế.t vì tai nạn bất ngờ, chúng tôi có thể hiểu tâm trạng của người nhà, nhưng cũng không thể vô căn cứ vu khống người khác."
Lý Quế Hương lập tức nổi điên: "Vu khống cái con khỉ! Chính nó làm! Tôi dám lấy mạng mình ra đảm bảo!"
Tôi nhìn bà ta với đôi mắt đẫm lệ, giọng đầy ấm ức: "Mẹ, tai nạn xe thật sự là ngoài ý muốn, con yêu Hữu Ninh như vậy, vô duyên vô cớ sao lại g.i.ế.c anh ấy? Mẹ nói cho con biết con có lý do gì để g.i.ế.c anh ấy chứ?"
Cảnh sát hừ lạnh một tiếng: "Đúng vậy, nếu bà nghi ngờ con dâu g.i.ế.c con trai mình, vậy động cơ g.i.ế.c người của cô ấy là gì?"
Lý Quế Hương bị hỏi đến ngớ người, ấp úng nửa ngày không nói nên lời.
Bà ta có thể nói gì?
Vì con trai muốn g.i.ế.c con dâu nên con dâu g.i.ế.c ngược lại con trai, đó chính là động cơ g.i.ế.c người?
Cảnh sát đã từng gặp đủ loại người, từng xử lý đủ loại vụ án, nhìn dáng vẻ Lý Quế Hương là biết bà ta hoàn toàn không nói được lý do gì, thuần túy chỉ là gây rối.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/chon-cho-thay-chong/phan-5.html.]
Hàng xóm nghe từ đầu đến cuối, cuối cùng cũng hiểu được sự tình, bắt đầu nói chen vào.
"Con trai bà ấy thì tôi biết thừa, anh Lâm gì đó phải không, chẳng phải là cái loại ăn bám vợ sao."
"Đúng vậy, tôi chỉ nghe nói g.i.ế.c người cướp của thôi, con trai bà nghèo rớt mồng tơi, sống bám váy vợ, người ta g.i.ế.c anh ta để lấy cái gì?"
Còn có người nói với tôi: "Tiểu Chu này, dì cũng quen biết ba mẹ cháu lâu rồi, hôm nay dì khuyên cháu một câu, sau này tìm người yêu phải mở to mắt ra mà nhìn, tốt nhất là tìm người môn đăng hộ đối, không thì chỉ tự chuốc lấy phiền phức thôi."
6
Lâm Hữu Ninh bị mọi người nói đến vừa xấu hổ vừa tức giận, quỷ khí âm trầm.
Lý Quế Hương cũng bị chọc tức gần chết, cả đời bà ta sống ở nông thôn, chưa từng đi học nhưng lại không ngu, biết tình thế lúc này không có lợi cho mình, đành phải tung ra đòn sát thủ.
Bà ta thuận thế ngã xuống đất, lăn lộn khóc lóc om sòm, gào thét như heo bị chọc tiết: "Tôi không quan tâm!! Dù sao nó cũng phải đền mạng cho con trai tôi! Không đền mạng tức là các người bao che! Tức là không có vương pháp!"
Lâm Uyển Như bắt chước y chang, cũng ngã xuống đất lăn qua lăn lại như cái máy giặt: "Anh trai cao một mét tám của tôi đi du lịch một chuyến, về lại bị nhét vào cái hộp, chắc chắn là bị con đàn bà này hại chết!"
Lâm Hữu Ninh lơ lửng trên không, cảm động đến rơi nước mắt: "Quả nhiên chỉ có mẹ là thương mình, sẽ đòi lại công bằng cho mình!"
Nói xong, anh ta lại vuốt ve khuôn mặt Lâm Uyển Như, vô cùng thâm tình: "Uyển Như, đừng khóc nữa, sinh đứa trẻ này ra thật tốt, đó là sự tiếp nối của cuộc đời anh, con sẽ thay anh ở bên cạnh và chăm sóc em..."
Đồng chí cảnh sát tức giận quát một tiếng: "Nếu các người còn làm loạn nữa thì theo chúng tôi về đồn cảnh sát nói chuyện cho rõ ràng!"
Câu nói đó tạm thời đã trấn áp được Lý Quế Hương. Hai mẹ con dạ dạ vâng vâng, không dám gào thét nữa.
Sau khi cảnh sát rời đi, hàng xóm cũng đã giải tán, cuộc náo loạn này cuối cùng cũng kết thúc.