CHÍNH EM KHÔNG GIỐNG LỜI ĐỒN - Chap1
Cập nhật lúc: 2024-07-29 02:09:16
Lượt xem: 88
Ngoài trời mưa rơi lã chã mây đen kéo đến âm u cả một vùng trời,tiếng mua lách tách rơi tạo ra nhiều thứ âm thanh khác nhau còn cả tiếng sấm lớn nhưng cũng kh lớn bằng những cuộc cãi vã đánh đập bên trong căn nhà cấp 4
Tiếng ly chén vỡ tiếng la hét thất thanh của người phụ nữ tiếng mắng chửi của người đàn ông
-"Mày là cái thứ vô dụng tao đi làm cực khổ về mệt nhậu có một chút mà mày cũng cằn nhằn ở đuoc thì ở không ở được thì biến đi!!"
Người phụ nữ không kém cạnh cũng đôi co rất lâu với người đàn ông
-"Ông đi làm nghe lời bạn bè về nói vợ con không ra gì ông nghĩ con Thanh nó mới có 8-9 tuổi thì nghe được sẽ nó sẽ nghĩ gì hả!!??"
Cùng lúc đó trên lầu trong căn phòng nhỏ nằm trong góc nhà có cô bé tên Tô Phương Thanh tầm khoản 8-9 tuổi nằm trong gốc nhà ôm thân sát nhỏ bé của bản thân mình mà rung rẩy, tiếng mưa dù lớn tới đâu cũng không lấn ác được tiếng cãi vã ác liệt ở dưới nhà.
Chuyện này đối với cô bé quá dỗi bình thường xảy ra như cơm bữa lần này còn nhẹ mấy lần trước người đàn ông ấy lấy d.a.o rượt bà ấy để đánh có khi người đàn bà ấy đi làm về trễ Tô Phương Thanh đang ở dưới bà nội, bà ấy tới đón cô về thì phát hiện cửa nhà không vô được thế là Tô Phương Thanh và mẹ bị nhốt ở ngoài tới tận tối muộn mới được vô nhà mọi chuyện cứ xảy ra liên tiếp như thế khi cô vừa lên lớp 4 mẹ cô bỏ đi bỏ cô ở lại với ba, cuộc sống không có mẹ rất khó khăn nhưng khi không có mẹ, ba cô đã khác rất nhiều nhưng cũng không thay đổi mấy chỉ là ba cô không bao giờ đánh cô thôi ,
Nhưng mỗi lần nhìn ông ấy say rượu cô lại sợ núp vô phòng hoặc chạy xuống nội vì những lời ông ấy nói cô rất đau lòng ,khi mẹ đi cô không đêm nào là không khóc cô ghen tị với gia đình người khác nhưng cô không dám nói cho ai biết cô cũng rất buồn nhưng cô sợ họ cảm thấy phiền có những lời nói khó nghe và không hay về cô và mẹ cả ba cô nữa tất cả điều xuất phát từ dòng họ những lời nói sắc nhọn đó đ.â.m sau vào tim cô nhưng chỉ mình cô biết được vì cô không muốn ba nghe thấy vì sợ ông ấy buồn
Tới năm cô 15 mẹ cô về rước cô theo nhưng cô không nỡ đi vì sợ ba cô đơn rồi lại nghỉ quẩn vì cô từng lén nhìn ba suy sụp rất nhiều lần
Khi theo mẹ cô thấy cuộc sống mình tốt hơn nhưng do ám ảnh lúc nhỏ cô luôn sợ hãi mẹ cô vẫn vậy vẫn luôn chửi rủa cô bất chấp cô dần hiểu ra được gì đó rồi lại thôi
Lâu lâu cô sẽ được về ba nhưng rất hiếm lên mẹ được không lâu nghe tin bà nội người luôn yêu thương và bên cô mất , nhưng cô không được về mẹ cô không cho cô về cả đám giỗ cũng không được về
Tới nay cũng được 9năm rồi năm nay cô 23 tuổi làm công việc phong dịch viên mà mẹ cô lựa chọn cô đã dọn ra ở riêng vì cô thấy sống với mẹ quá ngột nghẹt
Nay trong lúc đi làm đồng nghiệp bằng tuổi có giới thiệu cho tôi một số bộ truyện khác nhau vì thấy tôi không hứng thú gì khác
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/chinh-em-khong-giong-loi-don/chap1.html.]
-" Phương Thanh tôi thấy cô vừa vô làm không lâu mà như sát c.h.ế.t vậy không hẹn hò à"-
Cô lắc đầu
-" Không đó giờ chuyện yêu đương tôi không có kinh nghiệm sợ yêu vô người ta chán thì tệ lắm"
Cô đồng nghiệp vẫn cứ riếu ra riếu rích bên tai rằng yêu đương đi vui lắm và cô ấy có bảo rằng
-" À nếu cô sợ không có kinh nghiệm yêu đương á thì tôi giới thiệu cho cô vài bộ chuyện
Cô nhìn cô xem cũng xinh xắn biết phấn son còn vừa tốt nghiệp nữa đã có công việc ổn định rồi không yêu đương thì hơi phí đấy!!"
Cô chỉ biết cười trừ thôi chứ có phải cô không muốn yêu đương đâu nhưng tình duyên của cô lạ lắm cô đồng nghiệp còn nói thêm
-"Có bộ này hay cực đang hot tình yêu thanh xuân luôn nè rất hay luôn nữ phụ tôi thâý cũng tên Thanh giống cô mà hơi ấy chút nhưng hay cô đọc đi nháaa!!"
Nhờ sự rù quyến từ chỗ làm tới khi về nhà cô ấy cũng nhắn tin nhắc nhở cô phải đọc làm cô cũng cảm thấy tò mò
Cô lọ mọ mở trang web rồi tìm tên chuyện công nhận đọc rất cuốn đồng nghiệp không làm cô thất vọng mà , cứ mỗi khi đi làm về cô nhanh chóng làm xg việc riêng rồi đọc bộ truyện này vừa đúng lúc công ty cô cho nghỉ lễ một tuần cô có thời gian ở nhà đọc truyện
Cô đọc bộ truyện tới quên ăn quên uống đến khi đọc tới đoạn kết cô mãn nguyện ngất hồi nào không hay .
_còn tiếp
Ri chỉ là một cục bông nhỏ