Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Chiến thần ngôn ngữ - An Mạn - 19

Cập nhật lúc: 2024-12-01 20:42:15
Lượt xem: 4,550

Tôi chớp chớp mắt: “Không quá đáng đúng không?”

 

Mạnh Trúc Di một lời không nói hết, chỉ biết bất lực thở dài.

 

Tôi không nói thêm gì nữa, ngoan ngoãn ngồi trên sofa nhìn anh.

 

Nếu như hôm nay người xuất hiện trong bữa tiệc không phải đại tiểu thư An Mạn nhà họ Mạnh mà chỉ là một con bé nhà nghèo hay một cô gái nhát gan nào đó thì liệu kết cục nào sẽ chờ đợi người ấy?

 

Rặt một lũ ra vẻ đạo mạo, đắp lên người hàng hiệu cao cấp nhất nhưng mở mồm lại tuôn ra những lời nói thấp kém, dùng những suy đoán không chứng cớ để lăng mạ một cô gái, ỷ đông h.i.ế.p yếu bắt ép người ta xin lỗi, còn muốn chèn ép nhân cách của người ta. Đúng là một đám kinh tởm!

 

Tôi cụp mắt xuống, bây giờ mới cảm thấy ớn lạnh.

 

Cũng may cô gái đó là tôi, là An Mạn hư đốn, không sợ trời, không sợ đất này.

 

Sau khi Mạnh Trúc Di bình tĩnh lại, anh thông báo cho bộ phận quan hệ xã hội đẩy bài đính chính lên hot search.

 

Tôi gọi điện cho Tiểu Hòa báo mình vẫn ổn, cô ấy nghe tôi kể xong thì hưng phấn đến hú hét ầm ĩ:

 

“Chị Mạn Mạn ơi chị trâu bò quá đi mất. Chị chính là vị thần, là tiên nữ duy nhất trong lòng em!”

 

Khóe miệng tôi hơi cong lên, lời này hình như nghe thấy ở đâu rồi.

 

Tiểu Hòa lại bí mật gửi cho tôi mấy tấm ảnh chụp màn hình, tất cả đều đến từ chị em bạn dì quen biết của cô ấy, những người từng dính chưởng với Cố Tư Âm.

 

Tôi xuýt xoa trước những câu nói đầy mùi trà xanh trong ảnh, xoa tay hằm hè: “Có thứ tốt thế này sao không chia sẻ cho nhau sớm hơn chút hả?”

 

Cô ấy bất đắc dĩ đảo mắt: “Bọn em đấu không lại quân đoàn chó l.i.ế.m chân của cô ta!”

 

Tôi ngẫm lại thấy cũng đúng: “Hôm nay bạn trai của em cũng có mặt đúng không?”

 

Mặt cô ấy khẽ biến sắc: “Ừm… Xin lỗi chị nhé, em không cản anh ta được. Nhưng mà em sẽ say goodbye với anh ta!”

 

Gia cảnh của Tiểu Hòa chỉ bình thường thôi, tôi hiểu những lo ngại của cô ấy, tôi cũng không định lôi cô ấy vào chuyện này.

 

Nhìn vẻ mặt bồn chồn của cô ấy trên màn hình, tôi nửa đùa nửa thật nói: “Dù sao dại trai thì cuối cùng đều phải trả giá cả. Chị kệ xác mày.”

 

Lúc này Tiểu Hòa mới yên lòng cười theo:

 

“Trả giá thì trả giá, giá nào em cũng ăn vạ chị!”

 

27.

 

Làm sáng tỏ lời đồn, công khai thân phận, gửi liên tục mấy chục cái văn bản khởi kiện, lại thêm hành hung rất nhiều con cháu nhà giàu, các loại động tĩnh nối tiếp nhau rốt cục cũng đến tai Mạnh Hoài. Ông ấy chống giá truyền dịch đi về nhà cũ ngay trong đêm.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/chien-than-ngon-ngu-an-man/19.html.]

Khi ông ấy bước vào cửa thì Mạnh Trúc Di đang nói chuyện điện thoại với nhà họ Cố.

 

Nhờ phúc của tôi mà từ chiều đến giờ điện thoại anh ấy cháy máy với các cuộc gọi kể tội.

 

Mạnh Hoài ngồi xuống đối diện tôi, mặt nhăn nhó như đang bị táo bón.

 

Tôi không rảnh để ý ông ấy, mắt dán vào kệ TV nhưng tai lại lặng lẽ dỏng lên, lén lút áp sát vào gần Mạnh Trúc Di.

 

Anh liếc tôi một cái, im ỉm ấn mở loa ngoài.

 

Giọng chỉ trích của mẹ Cố truyền ra từ trong điện thoại: “Tôi không quan tâm nhà họ Mạnh các cậu từ đâu lòi ra một đứa con hoang. Cô ta nhất định phải xin lỗi Âm Âm, sao lại có thể ra tay đánh người chứ?”

 

Mạnh Trúc Di trầm giọng nói: “Là con gái cô chen chân vào tình cảm của em gái cháu trước, sau đó lại còn vu oan cho con bé. Em gái cháu làm tất cả chỉ là để tự vệ thôi.”

 

Mẹ Cố hoảng sợ thét lên: “Cậu gọi đánh tất cả mọi người là tự vệ ấy hả?”

 

Mạnh Trúc Di nhíu mày, nhịn cười đến là vất vả: “Dì Cố, con bé tự vệ và mọi người không ai đánh lại nó là hai chuyện khác nhau.”

 

Tôi quay người, cũng vất vả nhịn cười.

 

Nếu tôi là đám công tử tiểu thư kia thì tôi đảm bảo không dám hé nửa chữ với ai, quê bỏ xừ ra.

 

Mẹ Cố hùng hùng hổ hổ, hoàn toàn mất hết hình tượng.

 

Bà ta khóc lóc om sòm, dùng từ ngữ không khác gì lưu manh, nói cái gì cũng đòi tôi đến tận nhà quỳ xin lỗi.

 

Mạnh Trúc Di không hề nao núng, đánh đủ chiêu Thái Cực* với bà ta.

 

(*đánh Thái Cực: không trực tiếp trả lời hay đồng ý vấn đề gì mà chuyền qua chuyền lại như động tác trong môn Thái Cực)

 

Mẹ Cố nói tôi không có giáo dưỡng, anh ấy đáp nhà họ Mạnh đúng là không dạy tôi làm con giáp thứ mười ba.

 

Mẹ Cố nói tôi là rùa rụt cổ*, anh ấy lập tức giận dữ lên án bà ta kỳ thị giống loài, còn bảo làm rùa rụt cổ còn hơn làm con giáp thứ mười ba.

 

(*đồng âm với khốn nạn)

 

Mẹ Cố nói tôi hút thuốc uống rượu đủ mọi tệ nạn xã hội, anh ấy kể chẳng những tôi biết đốt thuốc còn biết đốt lên ngọn lửa nhiệt huyết đánh kẻ bội bạc và con giáp thứ mười ba.

 

Mẹ Cố nói tôi mắng người quá ác độc quá khó nghe, anh... Anh ấy không phản bác được, thở dài nói đúng vậy, tôi mà mắng con giáp thứ mười ba còn ác hơn, khó nghe hơn nhiều.

 

Hãy để lại bình luận cho team Gia Môn Bất Hạnh hoặc nhấn yêu thích nếu bạn hài lòng với truyện nha, mãi yêu ❤

Tôi nghi ngờ người nhà họ Cố có chỉ số IQ đều như nhau, đến bây giờ mẹ Cố vẫn chưa nhận ra dù bà ta có nói cái gì thì anh trai tốt nhà tôi cũng sẽ cắt câu lấy chữ để đập ngược lên đầu con gái cưng của bà.

 

Tôi thấy chán đang định đi thì tai lại nghe được tiếng thút thít của Cố Tư Âm trong điện thoại.

 

Bị gợi lên hứng thú, tôi đi tới chào hỏi: “Em Cố xin nén bi thương.”

Loading...