Chích Dã - 16+17
Cập nhật lúc: 2024-03-13 19:05:53
Lượt xem: 3,588
16
Cách hôn lễ chỉ còn ba ngày.
Tôi kéo Kỳ Dã đi đăng ký kết hôn.
Nhìn dấu in nổi giữa bức ảnh của hai người chúng tôi, tôi cười xong lại khóc.
Kỳ Dã luống cuống tay chân lau nước mắt cho tôi: "Xin lỗi, xin lỗi, tại anh đến muộn."
Tôi khẽ lắc đầu, lau đi những giọt nước mắt hạnh phúc: "Chỉ cần là anh, dù có muộn hơn nữa cũng không sao."
Cùng lúc đó, trong giới đột nhiên lan truyền một bức ảnh.
Trên xe moto, một bàn tay mảnh khảnh trắng nõn đặt lên n.g.ự.c của vị quán quân đua xe đang cực kỳ hot.
Mà cánh tay nổi gân xanh xăm kín của anh ôm chặt vòng eo cô gái.
Nội tiết tố như tràn ra ngoài bức ảnh.
Đó là bức ảnh đám A Côn chụp ngay tại sân cho chúng tôi sau khi thi đấu kết thúc.
Không biết vì sao bức ảnh này lại bị lộ ra ngoài.
Đến cả người trong giới bọn tôi đều thấy được.
Trong nhóm chat, có người vừa chia sẻ bức ảnh này, lập tức dẫn tới những tiếng bàn tán xôn xao:
"Sao cô nàng này trông giống Thích Uyển Ninh thế?"
"Không phải chứ? Không phải Thích Uyển Ninh có mái tóc suôn dài đen mượt với hay mặc váy nữ ư? Sao thành tóc ngắn màu lam mặc áo hai dây quần ngắn thế kia?"
"Trông giống hệt Thích Uyển Ninh của hồi trước lâu lắm rồi."
"Anh chàng trong hình sao có vẻ giống anh Cố thế nhỉ? Đệt, anh Cố chơi motor từ lúc nào vậy?"
"Không phải Cố Hoài Cảnh... Hình như là một tay đua nước ngoài, mà nói ra thì hai người này trông xứng đôi đấy."
"Nhưng hôm qua không phải anh Cố còn uống rượu nói với chúng ta là trước ngày kết hôn Thích Uyển Ninh chắc chắn sẽ hối hận, sẽ về tìm anh ấy để kết hôn còn gì?"
"... Ừm, cho nên Cố Hoài Cảnh tưởng Thích Uyển Ninh không có anh ta thì sẽ chết, nhưng không ngờ kết quả người ta coi anh ta là kẻ thay thế."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/chich-da/1617.html.]
...
Tôi thử váy cưới mà Kỳ Dã đã đặt may riêng rồi dùng máy bay chuyên chở về ngay trong phòng cưới.
Lúc này lại nhận được cuộc gọi Cố Hoài Cảnh gọi cho tôi: "Thích Uyển Ninh, anh ta là ai?"
Tôi đang chỉnh lại làn váy, Kỳ Dã nghe máy giúp tôi.
Anh nhìn tôi, cúi đầu cười tản mạn, giọng trầm khàn biếng nhác: "Chào anh người yêu cũ nhé, xin giới thiệu với anh, tôi là chồng hợp pháp của cô ấy."
17
Tôi và Kỳ Dã hẹn mọi người đi chơi, địa điểm hẹn là đường Bàn Sơn.
Cùng điều khiển ái tướng của mình phóng lên đỉnh núi.
Mọi người vừa khóc vừa cười.
Kỳ Dã theo sát phía sau nắm c.h.ặ.t t.a.y tôi.
Dường như chúng tôi trở lại mùa hè năm mười tám tuổi.
"Ớt nhỏ, muốn bỏ trốn với anh không?"
Tôi rưng rưng nước mắt.
Lần này tôi nắm lấy tay anh, kéo nhau chạy giữa buổi tối mùa hè.
Tôi nhón chân lên hôn khóe môi anh.
Lại bị anh đảo khách thành chủ, siết chặt eo tôi, cúi người tặng tôi một nụ hôn dài.
Cảm giác mềm mại quen thuộc và điên cuồng đều không sánh được niềm vui bất ngờ khi mất mà lấy lại được.
Có thể bù đắp cho thanh xuân sôi trào, nóng bỏng, hồn nhiên và tan vỡ không kết quả của chúng tôi.
Tôi không biết chúng tôi có được coi là cứu rỗi lẫn nhau không.
Nhưng tôi biết một điều, trong mỗi một lần xông lên, tình yêu luôn là mệnh đề đúng đắn vĩ đại nhất.