Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Chia tay - 8

Cập nhật lúc: 2024-11-17 18:59:11
Lượt xem: 1,906

  17

 

Sau khi chia tay Tần Nguyễn, tôi liên lạc với Bùi Úc. Hắn tới rất nhanh.

 

Tôi tựa vào xe nhìn Bùi Úc chạy tới, trên đường hắn tới còn không quên mang theo một túi hạt dẻ rang đường.

 

“Loại đồ ăn này, tôi đã không thích từ lâu rồi.”

 

Bùi Úc ngẩn ra, tay cầm hạt dẻ rang đường cứng giữa không trung.

 

“Vậy sao?”

 

Tôi nói với Bùi Úc, nếu thật sự muốn bồi thường, thì không nên dùng thủ đoạn không đau không ngứa này.

 

Tay Bùi Úc cầm giấy gói hơi siết chặt.

 

🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của team Nhân Trí
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận tốt để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺

Tôi hỏi hắn có nhớ chiếc đồng hồ tôi tặng hắn vào sinh nhật năm ngoái không? Vì chiếc đồng hồ này tôi đã tốn biết bao nhiêu tâm tư đặt làm cho Bùi Úc.

 

Bùi Úc đứng tại chỗ trầm mặc.

 

Hắn làm sao có thể không nhớ rõ, nhưng khi đó Tần Nguyễn cần dùng tiền gấp, hắn đã sớm chuyển cho Tần Nguyễn.

 

“Anh hẳn là rõ ràng hơn ai hết, giữa chúng ta bởi vì ai xuất hiện vết nứt. Quà tôi tặng anh, anh không ngoại lệ đều chuyển cho Tần Nguyễn. Bùi Úc, nếu như anh thật sự cảm thấy thẹn với tôi, hãy đi tìm quà tôi tặng anh đi. Cái đồng hồ đó tôi đã chọn rất lâu.”

 

“Nếu... anh thật sự tìm lại được đồng hồ,” Bùi Úc giương mắt, nhẹ giọng hỏi tôi: “Em sẽ cho anh một cơ hội sao?”

 

“Ai biết được?” Tôi xoay người trở về: “Có lẽ vậy.”

 

  18

 

Chờ Bùi Úc đi rồi, tôi lại đứng bên cạnh xe một hồi. Bùi Úc không có khả năng tìm lại được đồng hồ, bởi vì mấy ngày trước đã bị tôi mua lại.

 

Bùi Úc và Tần Nguyễn tình cảm kiên định hơn vàng, tôi càng muốn xem dáng vẻ chó cắn chó của bọn họ. Bùi Úc muốn lấy lòng tôi, nhất định phải nhẫn tâm với Tần Nguyễn. Tần Nguyễn muốn thoát khỏi cảnh khốn cùng, phải c.h.ế.t đi sống lại với Bùi Úc. Tôi rất mong chờ điều đó.

 

Vì có thể làm cho ngày này đến sớm một chút, tôi làm một chút thủ đoạn.

 

Hai người gần như động thủ cùng một ngày. Sự ăn ý khiến tôi muốn cười.

 

Sau sự kiện trên, Tần Nguyễn vẫn chủ động ra mặt trên mạng. Nhưng cô ta không biện giải cho mình, cũng không chửi bới tôi nữa mà cung cấp thêm nhiều thông tin về Bùi Úc hơn, khiến hắn không đứng gượng dậy nổi nữa. Có những điều tôi biết và những điều tôi chưa biết, đều được viết ra một cách chi tiết.

 

Không chỉ trên mạng, Tần Nguyễn còn tuyên truyền rộng rãi hành động của Bùi Úc trong hiện thực, trong công ty, trong trường học.

 

Thanh danh Bùi Úc xuống dốc không phanh, người bên cạnh nghe đến tên của hắn đều phải nhượng bộ lui binh.

 

Tần Nguyễn cũng bị Bùi Úc uy hiếp. Tất cả những thứ trước đây tặng cho Tần Nguyễn, hắn đều yêu cầu Tần Nguyễn trả lại. Trong tay hắn cũng có không ít tư liệu đen của Tần Nguyễn, vừa tung ra, không thể nghi ngờ lại là một tin tức lớn.

 

Trận cắn xé này, so với trong tưởng tượng của tôi còn kịch liệt hơn.

 

  19

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/chia-tay/8.html.]

Thanh danh của Bùi Úc  hỗn độn, Tần Nguyễn bị tung ra thông tin thiếu nợ không ít, chạy trốn chật vật vô cùng. Cuối cùng khi có thời gian nghỉ ngơi, Tần Nguyễn tìm tới nhà tôi.

 

“Tôi làm được rồi, cô cũng nên thực hiện lời hứa.”

 

Tôi không nhanh không chậm uống một ngụm trà, giương mắt hỏi cô ta: “Cô muốn cái gì?”

 

“Cho tôi một khoản tiền, để tôi bình an rời khỏi nơi này.”

 

Dáng vẻ khẩn trương này của cô ta lấy lòng tôi.

 

“Thật khó tin, Bùi Úc có thể ép cô đến nước này.”

 

Bùi Úc không phải người dễ chọc. Trong khoảng thời gian này Tần Nguyễn có lẽ đã cảm nhận sâu sắc.

 

“Đừng dài dòng nữa,” Tần Nguyễn cảnh giác nhìn tôi: “Cô sẽ không đổi ý chứ?”

 

“Cho dù tôi thật sự đổi ý,” Tôi lười biếng tựa vào sô pha: “Cô có thể làm gì tôi chứ?”

 

Sắc mặt Tần Nguyễn tối sầm, không khống chế được cất cao giọng: “Tống Tình!”

 

“Đừng nóng vội, hiện giờ cho dù tôi muốn cho cô, cô cũng không có tâm trạng lấy đâu.”

 

“Ý cô là sao?”

 

Tôi giơ ngón tay chỉ phía sau.

 

Tần Nguyễn quay đầu một chút, thấy Bùi Úc đẩy cửa đi vào, giọng nói cũng không ổn định: “Bùi Úc?”

 

  20

 

Tất cả mọi chuyện của Bùi Úc bây giờ, có thể nói đều là do một tay Tần Nguyễn tiết lộ ra. Hiển nhiên lúc này cô ta không muốn tiếp xúc với Bùi Úc.

 

Bùi Úc không ngờ Tần Nguyễn cũng ở đây: “Thì ra cô ở đây.”

 

Sắc mặt Tần Nguyễn trong nháy mắt trắng bệch. Tần Nguyễn có không ít nợ nần, chỉ một cú điện thoại là Bùi Úc có thể bại lộ vị trí của Tần Nguyễn, để chủ nợ tìm tới cửa.

 

Tần Nguyễn không có tâm trạng lấy tiền, nhanh chóng rời đi.

 

Bùi Úc không đuổi theo cô ta, vẫn ở lại. Hắn lẳng lặng nhìn tôi hai giây, hỏi tôi: “Những chuyện này, đều là em sắp xếp phải không?”

 

Tôi cười đến bình tĩnh: “Các người chó cắn chó, liên quan gì đến tôi?”

 

Bùi Úc sắc mặt trắng bệch.

 

“A Tình,” Bùi Úc nhẹ giọng nói: “Em thật sự thay đổi rất nhiều.”

 

“Thay đổi hay không tôi không biết. Tôi chỉ biết là nhìn thấy bộ dạng này của các người, tôi rất vui vẻ.”

 

Tôi không để Bùi Úc đi vào, ý định ban đầu là muốn nhìn bọn họ xé nhau ngay tại chỗ. Nếu Tần Nguyễn đã đi rồi, Bùi Úc cũng không cần phải chướng mắt trước mặt tôi.

 

Trước khi tôi cho người đuổi hắn ra, hắn quay đầu lại giống như muốn có lời gì nói với tôi. Cuối cùng cái gì cũng không thể nói ra miệng.

Loading...