Chệch quỹ đạo - 1
Cập nhật lúc: 2025-01-12 14:05:46
Lượt xem: 429
CHỆCH QUỸ ĐẠO [FULL]
Tác giả: 听晨雪
Nguồn: Zhihu
Raw: Deĩng
Edit: Nhân Trí
Ngày tôi và Từ Ngạn Phong kết hôn, cô gái hắn yêu nhảy lầu tự tử.
Hắn nhìn cũng không thèm nhìn.
“Chỉ là một người ngoài không liên quan mà thôi, người anh yêu chính là em, người anh muốn cùng sống quãng đời còn lại cũng là em.”
Hắn đeo nhẫn kim cương cho tôi, khóe môi lộ ra nụ cười yếu ớt.
Cho đến khi cửa nát nhà tan tôi mới biết được, ngày cô ta c.h.ế.t, hắn liền hạ quyết tâm chôn tôi cùng cô ta.
1
Tôi đã có một giấc mơ hoang đường. Trong giấc mơ, chồng sắp cưới Từ Ngạn Phong của tôi yêu người phụ nữ khác, nhưng lại kiên trì kết hôn với tôi.
Vào ngày cưới, người phụ nữ đó đã nhảy lầu tại khách sạn nơi chúng tôi tổ chức đám cưới. Vô số khách khứa chạy tới xem náo nhiệt. Từ Ngạn Phong không nhúc nhích.
"Nghe nói bên kia có người c.h.ế.t, anh không đi xem sao?"
Tôi không rõ lý do gì hoảng hốt, ôm n.g.ự.c hỏi.
"Chỉ là một người ngoài không liên quan mà thôi, còn là một người ngay cả c.h.ế.t cũng không biết chọn ngày, xem cô ta làm cái gì? Kiều Uẩn, người anh yêu là em, hoàn thành hôn lễ cùng em là quan trọng nhất.”
Hắn đeo nhẫn kim cương cho tôi, khóe môi lộ ra nụ cười yếu ớt. Tôi tin lời nói ma quỷ của hắn, vì hắn thản nhiên trấn an, trong lòng yên ổn hơn nhiều.
Lúc đó, tôi vẫn chưa biết danh tính của cô gái kia.
Sau khi kết hôn năm thứ bảy, cha mẹ tôi bị hãm hại, phạm tội kinh tế vào tù, công ty nhà tôi rơi vào tay Từ Ngạn Phong, từ đó thay tên đổi họ.
Ngày tin tức cha mẹ c.h.ế.t thảm trong tù truyền đến, tôi bị Từ Ngạn Phong trói vào một vách núi ít ai lui tới.
"Kiều Uẩn, cô còn nhớ cô gái nhảy lầu hôm chúng ta kết hôn không? Cô ấy tên là Tô Diệp, cô ấy mới là người tôi thật sự muốn cưới, nhưng bởi vì hôn ước c.h.ế.t tiệt của tôi và cô mà tôi đã vĩnh viễn mất đi cô ấy. Cô ấy sợ đau, thích chưng diện như vậy, lúc c.h.ế.t sẽ khổ sở biết bao nhiêu.”
“Cô ấy đã c.h.ế.t, cô dựa vào cái gì mà sống tốt, cô biết không, ngày cô ấy c.h.ế.t tôi đã nghĩ, tôi phải đưa cô đi cùng cô ấy. Giá trị duy nhất của cô trong cuộc đời tôi, chính là giúp tôi có được Kiều thị, thật đáng tiếc, hiện giờ cô cũng không còn giá trị nữa. Hôm nay, cô hãy nếm thử đau khố của cô ấy đi!"
Hắn đây tôi xuống khỏi vách núi cao. Tôi theo lăn xuống vách đá thẳng đứng, xương toàn thân bị gãy, da tróc thịt bong, m.á.u b.ắ.n tung tóe, cuối cùng c.h.ế.t trong đau đớn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/chech-quy-dao/1.html.]
Tỉnh lại khỏi cơn ác mông, là tiệc đính hôn giữa tôi và Từ Ngạn Phong. Không khí náo nhiệt ồn ào náo nhiệt hóa thành gió điên cuồng gào thét trong giấc mơ, vô tình xé rách lục phủ ngũ tạng yếu ớt của tôi. Tôi đau đến không thở nổi, cúi người thở dốc.
“Kiều Uẩn, em không sao chứ?”
Từ Ngạn Phong chú ý thấy tôi không ổn, đi tới bên cạnh tôi. Ánh mắt tôi hốt hoảng nhìn qua cha mẹ, những người hết lòng yêu thương tôi, Từ Ngạn Phong tỏ vẻ lo lắng cho tôi, những vị khách đang nâng ly chúc mừng. Tất cả người thân và bạn bè đều ở đây, thể hiện cuộc sống hiện tại thật an ổn tốt đẹp.
Nhưng tôi vẫn không thoát khỏi nỗi sợ hãi cửa nát nhà tan và cái c.h.ế.t trong giấc mơ.
“Không có việc gì...”
Chân như nhũn ra, giày cao gót lảo đảo một chút, tôi theo bản năng bắt lấy tay Từ Ngạn Phong. Hắn yên lặng hất tôi ra, khẩn trương nhìn về một hướng. Tôi nhìn theo ánh mắt hắn và thấy một người phụ nữ.
Là Tô Diệp, người đã c.h.ế.t vào ngày cưới của tôi, c.h.ế.t ở khách sạn hôn lễ của tôi.
Sau khi cô ta c.h.ế.t, tin tức được đưa liên tục, ảnh chụp đều là một nửa khuôn mặt xinh đẹp đáng yêu, một nửa khuôn mặt toàn là máu. So sánh với đám cưới xa hoa long trọng của tôi càng làm cho người ta khắc sâu vào ký ức.
🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của team Nhân Trí
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận tốt để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺
Hóa ra, cô ta không phải là nhân vật hư cấu trong giấc mơ của tôi. Cô ta thật sự tồn tại.
2
Tôi tràn đầy lòng hận thù và muốn gây gổ. Từ Ngạn Phong hất tôi ra, một giây sau, tôi mạnh mẽ nhào vào trong lòng hắn, ôm lấy eo hắn: “Ngạn Phong, em muốn hôn một cái.”
Từ Ngạn Phong kinh ngạc cúi đầu nhìn lại, tôi kiễng chân kề sát môi hắn. Ánh mắt hắn chợt lóe lên kinh ngạc, vội vàng tránh tôi chạm vào, nhìn về phía Tô Diệp.
Nụ hôn xẹt qua sườn mặt hắn, để lại một dấu môi mờ nhạt ghê tởm.
"Anh, anh rời đi một chút..." Từ Ngạn Phong đẩy tôi ra, sải bước đi ra ngoài.
Hắn dùng sức quá mạnh, tôi không thể khống chế được thân hình, loạng choạng té ngã.
Tầm mắt xuyên qua đám người ồn ào, tôi rõ ràng nhìn thấy Tô Diệp cúi đầu chạy ra ngoài, vừa chạy vừa khóc. Từ Ngạn Phong đuổi theo bước chân cô ta.
Tôi cười khẩy. Cũng may, thành công làm cho bọn họ khó chịu. Nhưng làm ghê tởm chính mình, thật sự là mất nhiều hơn được.
“Uẩn Nhi, Ngạn Phong, các con cùng đi kính rượu chú Từ đi...” Mẹ tôi mỉm cười quay đầu, nhìn thấy trạng thái quẫn bách của tôi ngây ngẩn cả người: "Sao lại ngã, có đau không?"
Mẹ vội vàng đỡ tôi dậy, sự quan tâm trong giọng nói không hề che giấu. Nhiệt độ cơ thể ấm áp của mẹ xuyên qua ống tay áo truyền đến, sưởi ấm trái tim rét lạnh của tôi, chóp mũi tôi bỗng dưng chua xót.
Cũng may, chỉ là tiệc đính hôn. Cũng may, tất cả những chuyện trong giấc mơ đều chưa phát sinh.
“Mẹ, con không sao, con đi trang điểm lại.” Tôi nén nước mắt, bước nhanh đuổi theo hướng Từ Ngạn Phong biến mất.
Khi đi ngang qua người phục vụ rượu, tôi tiện tay bưng một ly sâm banh lớn lên, ngửa đầu uống một hơi cạn sạch. Cuối cùng tìm được Từ Ngạn Phong ở một phòng chứa đồ hẻo lánh.
Có lẽ là quá sốt ruột, cửa không đóng chặt, lộ ra một khe hở. Bên trong hai người đang hôn nhau triền miên, khó tách rời.