Chấp Nhận Sai Lầm - Chương 6
Cập nhật lúc: 2024-07-30 15:21:16
Lượt xem: 988
Trì Ngạn ngơ ra một chút, ánh mắt lướt qua tôi không một dấu vết: “Anh, khi nào bạn có người yêu? Người yêu của anh... đang đợi ở đây à?”
Trì Tự gật đầu, nhìn vào điện thoại: “Có vẻ như cô ấy về trước rồi, vậy tôi đi trước đây.”
Anh ấy nhìn chúng tôi một cái, hỏi với giọng điệu thăm dò: “Tôi đưa hai người về nhé?”
Trì Ngạn lúc này mới thả lỏng: “Được, đi thôi.”
Chiều hè, trời bên ngoài vẫn còn nóng.
Trì Ngạn đã tổ chức một buổi tụ tập với vài người bạn ở căn hộ hắn thuê trước đó. Sau khi xuống xe, hắn đi đến cửa sổ xe của tôi: “Lâu Tiểu Tiểu, toàn là bạn học cả, cậu có muốn đi không?”
“Tôi không đi.”
“Anh, còn anh thì sao?”
Trì Tự quay lại nhìn tôi, ánh mắt sâu lắng: “Tôi có việc.”
Tim tôi lỡ nhịp một chút, không biết anh có định nói chuyện với tôi không?
Chưa kịp phản ứng, Trì Ngạn đã mở cửa xe, kéo tôi ra ngoài: “Anh tôi có việc, cậu ở lại chỗ này của tôi chờ một lát đi, tối tôi sẽ đưa cậu về nhà.”
Tôi: “……”
....
Tại buổi tụ tập của bạn Trì Ngạn , có rất nhiều khuôn mặt quen thuộc, ngay cả Chu An Nghiên cũng đến. Mối quan hệ giữa cô ta và Trì Ngạn dường như có sự thay đổi một cách vi diệu.
Trì Ngạn đặt hộp bánh kem lên tủ.
“Đây chẳng phải là cái chúng ta làm cùng hôm đó sao?” Chu An Nghiên chú ý ngay.
Trì Ngạn vẫn giữ vẻ trêu đùa: “Thích à? Tặng cho cậu nhé.”
Bản edit của Liễu Như Yên, bà trùm phải diện, ăn chộm hãy cẩn thận, lubakachiiii
Chu An Nghiên quay đi, không nói thêm gì.
Trì Ngạn quan sát phản ứng của tôi, nhưng tôi lại hoàn toàn không chú ý.
Mọi người quây quần quanh ghế sofa, chơi trò nói thật hoặc mạo hiểm. Còn tôi thì chỉ nghĩ đến Trì Tự, không biết anh ấy đang ở đâu, có nghĩ đến tôi không?
Tôi lén nhắn tin cho bạn trai: 【Nhớ anh quá.】
Chu An Nghiên chọn nói thật, câu hỏi là liệu còn giữ nụ hôn đầu không. Cô liếc nhìn Trì Ngạn, trả lời là không còn.
Cả phòng ồ lên.
Trì Ngạn chỉ mỉm cười.
Đến lượt Trì Ngạn, hắn cũng chọn thật thà, câu hỏi nâng lên thành đêm đầu tiên. Mọi người đều la ó, ngay cả sắc mặt của Chu An Nghiên rất khó coi, rõ ràng là không có ý tốt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/chap-nhan-sai-lam/chuong-6.html.]
Trì Ngạn lại trả lời một cách bất ngờ: “Còn.”
Tôi nhìn hắn một cách khó hiểu, nhưng hắn lại nháy mắt với tôi như muốn khoe điều gì đó.
Khi đến lượt tôi, tôi không dám chọn nói thật nữa, nên chọn mạo hiểm.
Chưa kịp xem thẻ, đã có người gõ cửa. Đó là anh trai Trì Tự.
“Anh, sao anh lại đến đây?” Trì Ngạn ngạc nhiên.
Trì Tự cười nhạt: “Tôi không có việc gì, nên qua chơi thôi. Không chào đón à?”
Trì Ngạn: “À... chào đón chứ!”
Ghế sofa trong phòng khách gần như đã kín chỗ. Tôi ngồi bên trái Trì Ngạn, đúng là chỗ gần nhất.
Trì Tự kéo một chiếc ghế cao hơn ghế sofa và ngồi bên phải tôi.
Chu An Nghiên liên tục nhìn về phía Trì Tự: “Hai người trông giống nhau ghê.”
Trì Ngạn liếc cô ta: “Cậu có mắt không vậy? Tôi và anh trai tôi, phong cách khác nhau một trời một vực.” Hắn ấy đột nhiên đụng vai tôi, “Lâu Tiểu Tiểu, cậu nói đúng không?”
“Đúng vậy.” Tôi lạnh lùng di chuyển xa một chút, tay nhân cơ hội đặt lên đùi Trì Tự.
Trì Tự nhìn qua, nghiêng người về phía trước, như vô tình nói: “Thế nào là khác nhau một trời một vực?”
Chỉ có tôi mới biết anh đang âm thầm giữ chặt cánh tay của tôi.
Chu An Nghiên tự nhiên nghĩ rằng câu hỏi đó là dành cho cô ta. Cô ta thường là tâm điểm của các buổi tụ tập của con trai, nói chuyện rất nhiệt tình.
“Ừm, anh trai thì ở trên trời, em trai thì ở dưới đất.” Cô ấy nhướng mày về phía Trì Ngạn.
Trì Ngạn không quan tâm, cướp thẻ bài của tôi và đọc to:
“Nhắm mắt hôn một người khác giới trong vòng mười giây.”
Cả phòng bùng nổ.
Trì Ngạn vừa tiến lại gần tôi vừa vung vẩy thẻ bài, cười nhếch nhác: “Cậu chọn hôn tôi hay uống rượu? Cậu chọn đi.”
Hắn ta rất rõ ràng, những người khác trong phòng sẽ không giúp tôi.
Tôi nhìn quanh, nhận ra đây là lý do không còn ai theo đuổi tôi nữa.
Tôi lùi lại để tránh né hắn, vô tình đụng phải cánh tay của ai đó, theo phản xạ quay lại — Trì Tự đang nhìn tôi.
Thực ra thì có thể hôn anh ấy nhỉ, bạn trai chính thức mà.
Tôi nhìn vào đôi môi của Trì Tự, không tự chủ được mà tim đập loạn xạ:
“Anh...”