Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Chân thối - 1

Cập nhật lúc: 2024-12-04 11:42:51
Lượt xem: 1,156

CHÂN THỐI [FULL]

 

 

Tác giả: 杏子肥

Đề cử và Raw: Meo Meo

🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của team Nhân Trí
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận tốt để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺

 

-----

 

Sở sư huynh bị thương, cần người cắt chân cho hắn.

 

Tiểu sư muội bật khóc: "Sư tỷ, không có chân, sau này làm sao tỷ múa "Kinh Hồng Vũ" được?"

 

Ta: "Ai nói ta muốn cắt chân mình?"

 

1.

 

Lúc con d..ao  găm chạm vào da thịt, ta bị lạnh tỉnh cả người. Nằm trước mặt ta là một nam nhân bị thương rất nặng, một chân đang chảy m..áu đầm đìa. Chân thì m.á.u me nhưng cái mồm thì vẫn cử động. Hắn liều mạng lắc đầu: "Hoàng Hoàng, nếu muội dám làm như vậy, ta nhất định sẽ không tha thứ cho muội."

 

Nam nhân này tên là Sở Niệm, là sư huynh của ta.

 

Lúc chúng ta xuống núi làm nhiệm vụ bị kẻ trộm âm mưu hãm hại, hắn trúng mười tám mũi tên độc, đều ở chân, nếu như không kịp thời cắt bỏ chân, đừng nói chân, ngay cả mạng cũng không giữ được.

 

Ta rút d..ao ra. Tiểu sư muội ngăn ta lại: "Sư tỷ, việc này quá tàn nhẫn, không có chân, sau này sao sư huynh hành tẩu giang hồ được?"

 

Nàng ta khóc đến đứt ruột đứt gan: "Chẳng lẽ không còn cách nào khác sao?"

 

Ta: "Trừ phi bây giờ có thể tìm được một cái chân để thay cho hắn."

 

Tiểu sư muội trợn tròn mắt kinh hãi: "Không được, sư tỷ, không có chân, sau này sao tỷ múa "Kinh Hồng Vũ" được đây?"

 

Khá lắm, an bài cho ta rất rõ ràng, khiến ta thật sự chỉ nghĩ đến việc tự cắt chân mình thôi.

 

May mắn là thời điểm mấu chốt ta thức tỉnh, còn mang theo toàn bộ cốt truyện của cuốn tiểu thuyết này. Ta ném con d..ao cho tiểu sư muội: "Nói đúng, vậy muội làm đi. Muội không biết múa "Kinh Hồng Vũ" nên tổn thất không lớn đâu."

 

2.

 

Tiểu sư muội nhất thời sửng sốt.

 

"Sư tỷ, muội nguyện ý hy sinh vì sư huynh, nhưng mà..." Nàng ta cúi đầu rơi lệ: "Người sư huynh thích là tỷ."

 

Muốn bắt cóc đạo đức ai? Ồ, hắn thích ta thì ta đáng bị như vậy sao?

 

Sau này hai người cõng ta gặp riêng nhau trong rừng cây nhỏ sau núi còn không nghĩ đến việc mình đang mang một chân của ta nữa kìa.

 

Ta thúc giục: "Đừng lề mà lề mề nữa, muội cắt hay là không?"

 

Tiểu sư muội nhặt con d..ao lên, run rẩy duỗi chân phải ra, nhìn nhìn rồi lại duỗi chân trái của mình ra so qua so lại.

 

Sở Niệm ở một bên lại nổi cơn đ.iên đ.â.m vào thân cây: "Ta là một phế nhân, không bằng ta đi c..hết quách đi cho rồi. Sao ta có thể nhìn Ninh Nhi vì ta mà bị thương được?"

 

Vừa rồi lúc ta định cắt chân mình có thấy hắn kích động như vậy đâu.

 

Quả nhiên, tiểu sư muội mới là người hắn thật lòng yêu thương.

 

3.

 

Ta đã hao hết kiên nhẫn, một chưởng đánh ngất Sở Niệm, vung tay c.h.é.m xuống, chân của hắn đã không còn. Tiểu sư muội khóc lớn: "Tỷ muốn sư huynh c..hết sao."

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/chan-thoi/1.html.]

Ta lại vung tay c.h.é.m xuống. Tóc của tiểu sư muội cũng...không còn. Nàng ta trợn trắng mắt, xĩu.

 

Ta đốt tóc, rắc tro lên vết thương của Sở Niệm, sau đó đạp nàng ta một cái: "Dậy khiêng hắn về, muốn an cư luôn ở đây hay gì?

 

4.

 

Ta đưa Sở Niệm và Tử Ninh trở lại sư môn. Sư phụ nhìn thấy chân Sở Niệm liền tức giận: “Là ai làm ra chuyện này?”

 

Ta còn chưa kịp nói gì thì Tử Ninh đã chạy tới nói: "Sư phụ, đừng trách sư tỷ, tỷ ấy làm chuyện này là để cứu sư huynh."

 

Sư phụ: "Ninh Nhi, tóc của con..."

 

Tử Ninh liều mạng lau nước mắt: “Là vì Ninh Nhi ngất đi, không thể giúp gì được. May mà sư tỷ đã quyết định nhanh chóng, đốt tóc của Ninh Nhi để cầm m..áu.”

 

Đúng vậy, tất cả là do ta làm và không liên quan gì đến nàng ta. Cho dù sau này ta có bắt gặp nàng ta và Sở Niệm lén lút gặp riêng, nàng ta cũng sẽ nói với vẻ mặt tủi thân: “Muội và sư huynh vốn yêu nhau. Nếu không phải sư tỷ cắt một chân cho huynh ấy thì chúng ta đã bên nhau lâu rồi, chúng ta từ bỏ tình yêu của mình vi tỷ nhưng tỷ lại vô ơn."

 

Sau đó, tên khốn của nàng ta xuất hiện và bắt đầu hét vào mặt ta: “Ngươi chỉ mất một chân thôi, nhưng Tử Ninh đã mất đi tình yêu của mình.”

 

C..hết tiệt, thật tuyệt vời. Tất cả là lỗi của ta à? Ai đã biến ta thành một nữ nhân vật phụ độc ác?! Ta cười lạnh: “Sao lại khóc? Ba ngày nữa hãy tìm cho sư huynh một cái chân, vẫn còn thời gian để nối lại.”

 

5.

 

Tử Ninh vui mừng khôn xiết: “Sư tỷ, tỷ…”

 

Lại nữa à?

 

“Ta đã hứa với Thánh thượng là tháng sau thần sẽ biểu diễn điệu múa “Kinh Hồng Vũ” trong hoàng cung. Khi quân sẽ bị xử xử cả nhà.”

 

Sư môn cũng là nhà; Nếu muốn c..hết cùng nhau, thì thử đi.

 

Sư phụ lập tức xua tay: "Không thể là con, còn ai nữa?"

 

Mọi người đều nhìn Tử Ninh sư muội.

 

6.

 

Mọi người trong giáo phái đều biết Tử Ninh rất ngưỡng mộ Sở Niệm.

 

Dù ta và Sở Niệm được công nhận là kim đồng ngọc nữ nhưng điều này không ngăn cản được tình cảm trong lòng Tử Ninh ngày càng lớn như cỏ dại. Mỗi lần ta và Sở Niệm đi làm nhiệm vụ, nàng ta đều phải bí mật đi theo chúng ta. Làm gì cũng bị kéo xuống.

 

Mỗi khi xảy ra chuyện gì, Sở Niệm đều sẽ bảo vệ nàng ta: “Không phải Ninh Nhi cố ý, sao muội lại làm tổn thương muội ấy?”

 

Tử Ninh lúc này mới muốn bò vào trong n.g.ự.c Sở Niệm: “Sư huynh, muội chỉ là lo lắng cho huynh thôi.”

 

Ha. Tại sao ta lại đặt hai thứ này lên bàn cân? Lần này ta muốn xem họ yêu nhau như thế nào. Nếu hôm nay Tử Ninh c.h.ặ.t c.h.â.n nàng ta thì ngày mai ta cam tâm tình nguyện tổ chức lễ thành hôn và chúc phúc cho họ.

 

7.

 

Tử Ninh khóc lóc nói rằng nàng ta sẵn sàng hy sinh vì sư huynh nhưng hãy cho nàng ta một chút thời gian. Kết quả là khi đi vệ sinh vào lúc nửa đêm ta nhìn thấy nàng ta đang bí mật luyện tập "Kinh Hồng Vũ" ở ngọn núi phía sau. Nếu múa giỏi, nàng ta sẽ giống như một vũ cơ cừ khôi.

 

Không chú ý, nàng ta lại ngã xuống, nằm đập đất: “Đều là muội vô dụng, không thể giúp sư huynh. Nếu muội có thể nhảy “Kinh Hồng Vũ”, sư tỷ có thể cứu sư huynh.”

 

Thanh kiếm dài bốn mươi mét của ta đã sẵn sàng di chuyển. Lúc này, một bóng người xuất hiện, ôm lấy nàng ta, an ủi: “Muội đã vất vả rồi, đây không phải lỗi của muội.”

 

Tên khốn Viên Phàm xuất hiện. Viên Phàm là quý tử của một gia tộc quyền lực, vì hắn quan tâm đến võ thuật, phụ thân hắn có giao tình với sư phụ ta nên hắn đã đến giáo phái của chúng ta tầm sư.

 

Trong nguyên tác, hắn đã yêu Tử Ninh ngay từ cái nhìn đầu tiên, sau khi Sở Niệm thành hôn với ta, bị gãy chân, hắn đã cùng Tử Ninh buồn bã rời sư môn để lẫn tránh thiên hạ, hắn vẫn mê đắm như vậy. Thật là ngưỡng mộ hắn, một nam nhân không dễ dàng làm được điều này.

 

 

Loading...