Cây Hòe Già Quỷ Dị - Chương 8
Cập nhật lúc: 2024-10-23 15:11:08
Lượt xem: 756
Mấy trăm năm qua, tổ tiên nhà họ Lưu thờ phụng tôi để tìm kiếm sự che chở. Nhưng đạo hạnh của tôi còn nông cạn nên không ban thưởng được tài vận gì, đành ngay thời điểm mẹ mang thai liền đầu thai vào nhà họ Lưu để báo ơn.
Cha tôi nằm mơ cũng muốn có con trai nên từ nhỏ đã chẳng quan tâm đoái hoài gì đến tôi, còn thường xuyên quyền cước đ.ấ.m đá với mẹ, tôi và em gái.
Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD
Đoạn thời gian trước ông đột nhiên nghĩ đến việc đốn cây, lòng tôi liền hoảng hốt không thôi. Nếu như cái cây kia c.h.ế.t thì tôi cũng không sống được bao lâu.
Ông nội tôi theo ông chú hai lâu ngày nên mưa dầm thấm đất, cũng hiểu được chút việc trong nghề. Ông từ sớm đã nhận ra tôi là do cây hòe già trước cổng đầu thai vào mà thành, thấy không khuyên được con trai mình liền muốn g.i.ế.c tôi.
Ông ấy muốn đẩy tôi xuống giếng để cho tôi ch.ế.t đuối. Tôi vì tự vệ, dưới tình huống bất khả kháng mới ra tay gi.ế.t ngược ông ta, cho nên trong tròng mắt ông ấy mới xuất hiện cái bóng của tôi.
Không khéo chính là trong lúc tôi gi.ế.t ông nội lại bị em gái bắt gặp. Con bé giống như vì hoảng sợ quá độ nên dần trở nên đần độn, cũng bắt đầu trốn tránh tôi.
Về sau, mẹ tôi lại mang bầu. Ai cũng nói cái thai này nam, là đứa con trai mà cha tôi ngày đêm vẫn hằng mong. Không biết có phải bởi vì ghen ghét hay không nhưng tôi theo bản năng không muốn để nó còn sống. Nhưng nhớ đến trước kia, mỗi lần mẹ bị đánh đến thừa sống thiếu ch.ế.t đều không quên dùng cơ thể bảo bọc cho hai chị em chúng tôi thì tôi lại không nỡ xuống tay được.
Bởi vì đây là đứa em trai mà mẹ tôi liều mạng cũng muốn sinh ra nên tôi không thể làm tổn thương tới nó.
Nhưng bà nội thế mà lại lấy bùa của ông chú hai cho mẹ tôi uống thật, suýt chút đã một xác hai mạng.
Vì để giữ mạng cho mẹ, tôi chỉ có thể tận hết sức lực cuối cùng bảo vệ bà và em trai.
Vì vậy, lúc mẹ thấy được tôi, trong tròng mắt cũng có hình bóng đó.
Mẹ tôi liều mạng để sinh em trai nhưng bà nội lại muốn làm cho nó ch.ết ngạt. Tôi vốn định ra tay nhưng em gái lại nhanh trước một bước, gạt chân khiến bà bị trượt té dưới mái hiên.
Cha tôi muốn tìm đạo sĩ đến làm pháp sự. Tôi rất sợ ông chú hai sẽ ra tay. Tôi biết ông ấy rất lợi hại, nếu là ông ấy ra tay thì tôi sẽ không thể nào sống được.
May mà ông ấy từ chối...
Gã đạo sĩ được tìm đến sau kia chỉ biết được chút việc da lông, gà mờ muốn gạt tiền. Mặc dù cũng thật sự có thứ khiến tôi sợ hãi như ba con gà hoặc cây đao mổ heo kia nhưng đã có em gái đỡ cho tôi chén m.á.u gà, hắn liền không làm tổn thương đến tôi được.
Chỉ mới thực hiện sơ qua một cái kế nhỏ, hắn đã bị hù té chạy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/cay-hoe-gia-quy-di/chuong-8.html.]
Có thể bởi vì là dị loại nên trời sinh tôi rất e ngại soi gương, gương ở trong nhà đều bị mẹ tôi cất đi hết.
Đêm đó bởi vì sợ nên tôi mới lục gương ra, khi thấy trong gương soi được chính mình thì tôi cực kỳ hoảng sợ.
Em gái biết tôi sợ nên cố ý chạy đến phòng để tôi hiểu lầm là mình soi ra con bé.
Tôi hận ba, hận ông ấy hở chút là đánh chửi mẹ con chúng tôi nhưng ông ấy cũng là một trong những đối tượng tôi cần phải báo ơn nên mặc dù ông ấy đã chặt đứt bản thể của tôi, chỉ cần không có ý nghĩ làm tổn thương chúng tôi thì tôi vẫn như xưa không nghĩ động đến ông ấy.
Đáng tiếc ông ấy lại cho rằng mẹ tôi sinh ra quái vật, tôi và em gái đều là thứ vướng víu, thế mà muốn gi.ết chúng tôi để dứt điểm cho xong mớ của nợ này.
Cho nên tôi chỉ có thể ra tay trước, khiến ông ấy gặp tai nạn giao thông.
Tiếc là ông ấy thế mà lại không ch.ế.t, chỉ bị cắt mất hai chân.
16.
Tôi tiến vào phòng bệnh, ba hoảng sợ khi trông thấy tôi, nét sợ hãi trong mắt là không cách nào che giấu được.
Ông ta nằm trên giường, không còn điên loạn như vừa rồi mà chỉ thì thào cầu xin tha thứ: "Van xin mày bỏ qua cho tao đi! Tao không muốn ch.ết! Tao không cố ý muốn đốn cây!"
Tôi hờ hững ngồi bên giường hơn nửa giờ, cuối cùng trầm mặc giơ tay ra, dưới đôi mắt trừng lớn của ông ấy, rút luôn ống dưỡng khí.
Không biết nên nói là ông ta may mắn hay bất hạnh, dù đến thế mà vẫn không ch.ết.
Bác sĩ tuyên bố bởi vì thiếu oxy lên não khiến thần kinh bị hoại tử nên sau này ba tôi sẽ không thể được như người bình thường, chỉ đành cả đời nằm trên giường mà thôi.
Qua hôm sau trở về nhà, em gái đang khéo léo cho em trai b.ú sữa, thấy tôi về cũng không nói gì mà chỉ quơ tay chỉ vào nồi cơm đang còn nóng.
Tôi ăn cơm, sau đó dẫn theo em gái lên bệnh viện trên thị trấn thăm mẹ.