Cây Hòe Già Quỷ Dị - Chương 1
Cập nhật lúc: 2024-10-23 15:08:18
Lượt xem: 431
Dưới quê tôi có cách nói rằng cây hòe thuần âm vừa nuôi quỷ, vừa tránh trạch, trồng được nhưng không chặt được.
Ba tôi mặc kệ lời can ngăn, cố ý chặt cây hòe già đã có tuổi đời mấy trăm năm ở trước cổng.
Trong nháy mắt khi thân cây già đổ ầm xuống, ông nội của tôi liền phun m.á.u tươi, hôn mê bất tỉnh, chưa chờ kịp tới rạng đông đã vội vã qua đời.
Người trong thôn đều nói: “Đây là hồn cây tr.ả th.ù, bị bắt đi đ.ền m.ạng.”
Về sau, trong nhà vẫn mãi không được yên ổn. Việc lạ diễn ra không ngừng, phàm là vật sống đều lần lượt nối tiếp nhau ch.ết đi.
01.
Việc làm ăn của ba tôi thất bại, bị nợ rất nhiều tiền. Tại thời điểm chủ nợ tuyên bố muốn c.h.ặ.t t.a.y ông ấy thì ba tôi liền luống cuống, đánh mục tiêu lên cây hòe già trước cổng nhà tôi, nói là trong thành phố có người chuyên môn dùng giá cao để thu mua mấy loại lâu năm thế này.
Ba cây hòe già đều rất lớn. Từ lúc biết ghi nhớ thì tôi đã thường nghe ông nội nói rằng: “Đồ cũ mấy trăm năm rồi… đều sinh ra linh.”
Cho nên vào ngày lễ ngày tết, ngoài việc thắp nhang dâng hương bày đồ cúng cho ông bà tổ tiên thì nhà tôi cũng không thiếu phần của những thân cây đó.
Khi tan học vừa về đến nhà, tôi đã nghe được tiếng ba và ông nội ở trong phòng ầm ĩ.
“Mười năm sinh trí, trăm năm sinh linh. Mày làm vậy sẽ bị trời phạt đó!”
Từ giọng nói run rẩy của ông nội là có thể biết ông đang tức giận vô cùng. Nhưng ba tôi hoàn toàn không suy suyển, còn vô cùng ghét bỏ cách nói của ông.
“Ba à, ba bị gì rồi! Giờ là thời đại nào rồi chứ, đừng có suốt ngày bày cái kiểu như hồi xưa nữa! Ba cũng khỏi cần đau lòng, tôi chỉ chặt có một gốc thôi, còn lại để cho ba.”
Cùng ngày ăn cơm chiều xong, ba sai tôi vào thôn kêu người, dặn bọn họ ngày mai tới hỗ trợ đốn cây.
Tôi gần như chạy một lượt khắp thôn, từ đầu đông cho đến đầu tây nhưng hàng xóm láng giềng đều chỉ lắc đầu, không ai đồng ý tới giúp đỡ, thậm chí ngay đến cửa còn chưa cho tôi vào đã bị đuổi đi.
Lúc đến nhà ông chú hai, rốt cuộc tôi cũng được vào cửa.
Chú tôi ngồi xổm trong sân cuốn t.h.u.ố.c lá rời, không nói chuyện. Bà thím thì cứ trừng mắt nhìn tôi, hận không đục được một cái lỗ trên đó.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/cay-hoe-gia-quy-di/chuong-1.html.]
Qua thật lâu sau, ông chú hai mới từ trong phòng đi ra, sắc mặt nghiêm nghị: “Bé Ninh, con về nói với ba ngày mai ông chú phải đi Cát Thượng, không bỏ được. Eo ông chú cứng hết cả rồi, không giúp gì được nên không đi đâu.”
Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD
Tôi gật đầu, vừa định rời đi bỗng bị ông chú hai kêu lại: “Khuyên ba con đừng có cứng đầu làm chuyện nông nổi.”
Lời nhắn thì tôi vẫn nhắn nhưng ba tôi như cũ không nghe lọt tai.
Bởi vì trong thôn không có ai chịu hỗ trợ nên ba tôi quyết định mướn người luôn. Những kẻ đó đều là tay thợ lành nghề ở mười dặm tám thôn quanh đây. Ai nấy cũng đều sở hữu thân hình cường tráng, thế mà bất ngờ lại không chặt nổi được một cái cây.
Mấy nhát búa vừa xuống, một người to con nhất trong đám đột nhiên sùi bọt mép, ngã ra đất mê sảng. Những người khác thấy thế đều quẳng gánh không làm nói thẳng: “Việc này chúng tôi không làm được!”
Ngay đến tiền công bọn họ cũng không cần, cứ thế dứt khoát rời đi.
02.
Ông nội kêu ba tôi dẹp cái ý nghĩ ấy đi nhưng ông vẫn nhất quyết không chịu: “Có mấy cái cây nát thôi mà, ba bớt hù tôi lại đi.”
Không đến vài ngày sau, ba tôi lại kêu được người mù Lý ở thôn gần đó ra mặt giữ trận bèn tiếp tục gọi vài người đến chặt cây.
Người mù Lý nổi danh quanh đó ai ai cũng biết, có thể giúp người ta xem mồ mả, trừ xúi quẩy, cũng xem như là có vài phần bản lĩnh. Chỉ có điều là ông ta thích cờ bạc, nghe nói ở bên ngoài thiếu nợ rất nhiều tiền.
Mới đầu, người mù Lý còn không muốn nhưng bị 20.000 đồng tiền của ba tôi làm cho mờ mắt, rốt cuộc cũng đồng ý.
Ba tôi nói: “Không phải nói cái cây này có tà sao? Vậy thì tao tìm cái người còn tà hơn đến coi ai ép được ai!”
Ông nội bị tức đến xanh mặt nhưng cũng đành bó tay hết cách với ba tôi.
Lần đốn cây này chọn vào lúc giữa trưa, người mù Lý ra hình ra dạng làm pháp sự, trong miệng còn lầm bầm cái gì đó. Ông ta cho buộc dây thừng đỏ lên cây hòe, còn kêu bà nội tôi giăng lụa đỏ lên mái hiên, ngay đến chuồng heo cũng không bỏ sót.
Người mù Lý nói lúc đại thụ ngã xuống đất sẽ phát sinh sát khí của cây, lụa đỏ này là dùng để tránh sát khí đó làm hại đến gia đình.
Khi bắt đầu chặt cây, sắc mặt của ông nội tôi bỗng bầm xanh. Ba tôi tưởng rằng ông bị tức bèn kêu tôi dìu ông nội trở về phòng.
Ông nội vẫn luôn miệng nhắc nhở: “Quỷ đòi mạng sắp tới! Cái nhà này sắp không xong rồi!”