Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

CÂY HÒE GIÀ KỲ QUÁI - Chương 3

Cập nhật lúc: 2024-09-01 14:20:23
Lượt xem: 179

Tôi sợ nó chạy lung tung vào ban đêm không an toàn nên đã theo sau nó.

Phát hiện nó đi đến gốc cây lớn ở trước cửa, rồi ngây ngốc ngồi ở đó, thỉnh thoảng còn phát ra tiếng khóc.

Cây bị gãy sẽ có nước chảy ra, vì vậy xung quanh gốc cây có vết nước hình tròn, lúc này lại giống như là vì nó khóc nên bị ướt.

Tôi đột nhiên nhớ ra, ông nội từng nói, người bị thứ đó nhập vào, gót chân sẽ không thể chạm đất.

Tôi như bị tạt một gáo nước lạnh từ đầu đến chân, lạnh từ tim đến tận lòng bàn chân.

Không còn quan tâm đến chuyện uống nước nữa, tôi chạy như bay về phòng, nhìn thấy bóng lưng bà tôi vẫn còn đang ngủ say trên giường, tôi vội vàng đến đánh thức bà dậy: "Bà nội, em gái, nó đang khóc bên cây hòe lớn."

Bà tôi vốn đang mơ màng nhưng nghe xong câu này bà tỉnh ngay lập tức.

Vội vàng xuống giường, ngay cả quần áo bà tôi cũng  chưa kịp mặc đàng hoàng đã chạy ra ngoài, kéo em gái tôi trở về.

07 

Sau khi chặt cây bán lấy tiền, bố tôi lại bắt đầu kinh doanh ở thành phố.

Lần này mẹ tôi lại mang thai, ông ta mới đưa mẹ tôi về nhà, muốn để mẹ tôi ở trong làng dưỡng thai.

Mẹ tôi đi tới, xoa đầu tôi, sau đó ngồi xổm xuống đất, nắm lấy tay em gái tôi, nhẹ nhàng hỏi.

"Con Tĩnh, mẹ lại sinh em trai cho con có được không?"

Từ khi em gái tôi ngớ ngẩn, người khác nói chuyện với nó, nó cũng không thèm để ý giống như là không nghe thấy.

Tôi còn nghĩ rằng nó sẽ không trả lời nhưng không ngờ nó đẩy mẹ tôi ra, đôi mắt trừng to, điên cuồng hét: "Con không muốn có em trai, nếu sinh ra con sẽ g.i.ế.c c.h.ế.t nó."

Bà tôi vội vàng đi đến, ôm nó trong lòng, bế vào trong nhà.

Mẹ tôi ngã ngồi trên mặt đất, trong mắt lóe lên tia sợ hãi, khuôn mặt tái nhợt, rõ ràng đã bị dọa sợ.

Bởi vì mẹ tôi mang thai, nghe nói có khả năng cao là con trai, bố tôi vô cùng vui vẻ.

Ông ta nghĩ rằng vì mình đã chặt cây nên may mắn mới đến, vì vậy ông ta định chặt luôn hai cây còn lại.

Ánh mắt ông ta lóe lên sự điên cuồng, ông ta nói rằng gần đây ông ta tìm ra một con đường mới, nếu bán được tiền thì đem đầu tư, chắc chắn sẽ kiếm được bộn tiền.

Ông ta kéo tôi lại nói: "Đợi khi bố kiếm được tiền rồi, bố sẽ đưa con và em gái đi học ở thành phố."

Bà nội biết rằng không thể ngăn cản ông ta, chỉ có thể nhìn ông ta với đôi mắt đẫm lệ: “Con muốn hại c.h.ế.t tất cả chúng ta à."

Nghe nói bố tôi lại nghĩ đến việc chặt cây, ông Hai đã đến nhà, ở trong phòng nói chuyện với bố tôi rất lâu. Khi ra đi, mặt ông ấy đỏ bừng vì tức giận, đóng sầm cửa lớn lại, thẳng thừng nói rằng sau này ông ấy không muốn can thiệp vào chuyện nhà tôi nữa.

Đã có kinh nghiệm từ lần đầu chặt cây, ngày hôm sau bố tôi lại tìm đến Lý Mù để chặt hai cây còn lại, hai cây bị chặt đổ rất dễ dàng.

Lão ta cười rất đắc ý, như đã nhìn thấy một đống tiền lớn chảy vào túi mình.

Không ở lại nhà lâu, ông ta cầm tiền bán cây rồi quay về thành phố.

08

Mọi người đều nói mang thai một lần ngớ ngẩn ba năm nhưng mẹ tôi có vẻ bị ngốc quá mức rồi. Vì đôi khi đến cả việc cởi quần khi đi vệ sinh bà ấy cũng có thể quên mất.

Tối hôm đó, khi đi vào nhà vệ sinh, vừa đẩy cánh cửa ra, tôi thấy một bóng người đang đứng bên trong, khiến tôi sợ đến mức suýt nữa thì hét lên.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/cay-hoe-gia-ky-quai/chuong-3.html.]

Chân tay luống cuống bật đèn lên mới nhìn rõ đó là mẹ tôi, trái tim vừa bị kinh sợ của tôi mới dần dần bình tĩnh lại.

(Đứa nào ăn cắp truyện của bà dà này thì xứng bị ẻ chảy suốt đời he)

Mẹ tôi đứng sững sờ ở đó, quần vẫn còn rỏ nước, trên người bốc ra mùi nước tiểu nồng nặc.

Bà ấy vậy mà lại tiểu ra quần.

Đến cả chuyện đi vệ sinh tôi cũng không thèm để ý nữa, nhanh chóng đưa bà ấy ra ngoài, gọi bà nội tới.

"Bà, bà mau đến đây đi, mẹ cháu tiểu ra quần rồi."

Bà nội bảo tôi đi đun nước, bà đưa mẹ tôi về phòng. Bây giờ mẹ tôi vẫn đang mang thai, không thể bị cảm lạnh.

Tôi và bà nội dọn dẹp nửa ngày trời mới có thể lau sạch phần thân dưới của mẹ tôi, sau đó mặc cho bà ấy một bộ quần áo sạch, vừa thở phào, quay đầu lại thì thấy em gái đang đứng ở cửa sổ.

Trên môi nó vẫn nở một nụ cười nham hiểm, nhìn chằm chằm vào mẹ tôi đang nằm trên giường.

Nói chính xác hơn là nhìn chằm chằm vào bụng của bà ấy.

Trong lòng tôi sợ hãi hết sức, vội vàng đóng cửa sổ lại.

09

Mẹ tôi là người rất coi trọng mặt mũi, tôi nghĩ là bà ấy sẽ cảm thấy xấu hổ về sự việc này nhưng không ngờ bà ấy hoàn toàn không nhớ gì cả. Ngày hôm sau bà ấy vẫn sinh hoạt bình thường.

Thời gian trôi qua, sức khỏe của mẹ tôi cũng ngày càng suy yếu, ban đầu vẫn còn có thể thấy được làn da hồng hào của mẹ nhưng bây giờ gần như không còn thấy được nữa.

Sáng sớm, tôi mới thức dậy đã thấy mẹ tôi đang ngồi trong sân nhà chải tóc.

Thấy tôi đi ra, cơ thể bà ấy nặng nề, khó nhọc đứng dậy: "Con Ninh dậy rồi à, sao không ngủ thêm chút nữa?"

Tôi đi đến đỡ bà ấy ngồi xuống, lấy cái lược ra rồi giúp bà ấy chải đầu.

Có lẽ mẹ tôi cũng biết rằng dáng vẻ của mình bây giờ không tốt, không muốn tôi lo lắng nên bà ấy lặng lẽ giấu chiếc gương nhỏ vào lòng.

Mái tóc mẹ tôi dài chạm đất, vốn mượt mà đen óng, không biết từ khi nào trở nên xơ xác, giống như cỏ dại vậy.

Cơ thể mẹ tôi gầy giơ xương, chỉ lộ ra cái bụng tròn vo khác thường, lớn đến mức đáng sợ.

Tôi nhớ rõ ràng là thím hàng xóm bên cạnh nhà, đến khi sinh con, bụng cũng không bằng một nửa bụng mẹ tôi.

Chải tóc xong, tôi đỡ mẹ vào phòng thay quần áo.

Bà ấy nhìn tôi một cái, do dự vài giây, rồi bắt đầu cởi những cái cúc trên người.

Khi quần áo được mở ra, cái bụng khổng lồ của bà ấy càng lộ ra rõ rệt, trên đó đầy vết rạn da hình dạng như thể những cành cây của một cái cây lớn tách ra và vươn dài.

Những vết rạn này kéo dài từ rốn ra ngoài giống như chúng mọc ra từ trong bụng bà ấy vậy.

Nhìn thấy ánh mắt kinh hoàng của tôi, mẹ tôi nhanh chóng mặc quần áo vào. Sau đó đưa tay xoa nhẹ vào đầu tôi như trước kia: "Đừng sợ, đây là vết rạn da, phụ nữ mang thai đều sẽ bị."

Tôi đè nén nỗi sợ hãi trong lòng, gật đầu.

Sau nhiều lần đắn đo, tôi vẫn quyết định kể chuyện này cho bà nội vào buổi tối trước khi đi ngủ.

Nghe xong vẻ mặt bà nội cũng trở nên nghiêm trọng, cau mày. Ngày hôm sau bà lại đi tìm ông Hai.

Ông Hai nói rằng không quan tâm đến chuyện gia đình tôi, không đến nhà, chỉ đưa cho bà tôi một lá bùa vàng, bảo bà đốt thành tro rồi đưa cho mẹ tôi uống.

Loading...