Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Bay Về Phía Mặt Trời - Chương 6

Cập nhật lúc: 2024-10-25 13:06:34
Lượt xem: 534

Nó giống như một nô lệ trung thành đứng chắn trước mặt Trần Nhụy, nhìn tôi một cách đầy hung dữ nói : “Con không cho phép mẹ làm tổn thương dì Nhụy.”

 

"Nếu mẹ cứ muốn đụng thì sao? Bùi Dã con sẽ làm gì mẹ hả?" Tôi nhẫn nhịn cơn đau dữ dội hỏi nó, trái tim vô cùng đau đớn.

 

""Mẹ dám làm tổn thương đến dì ấy, con sẽ liều c.h.ế.t với mẹ.""

 

Nó nói xong, trực tiếp quất thẳng chiếc roi cưỡi ngựa về phía tôi.

 

Khoảnh khắc đó, tôi chỉ cảm thấy như mình đã c.h.ế.t rồi.

 

7

 

Nó vì Trần Nhụy, mà dùng roi ngựa để đánh tôi.

 

Đứa con tôi mà tôi mang thai 10 tháng mất nửa mạng mới sinh ra lại vì một người phụ nữ chen chân vào gia đình tôi, đánh tôi.

 

Roi ngựa ấy tôi còn đi cùng nó chọn lựa nguyên cả một buổi chiều, cùng với đó còn có một bộ yên ngựa nhỏ màu đỏ mận.

 

Nó nói nó muốn cưỡi ngựa, nó nói nó thích con ngựa màu đỏ mận của một thành viên trong trường đua ngựa, rất đẹp trai và uy mãnh.

 

Nhưng trong trường đua ngựa chỉ có một con như vậy, hơn nữa nó vẫn còn nhỏ chưa cưỡi được con ngựa lớn như thế.

 

Vì thế tôi lại tốn công tốn sức, nhờ người không quản đường xá xa xôi từ Nội Mông vận chuyển về một con ngựa màu đỏ mận ngoan ngoãn, chỉ để tạo cho nó một bất ngờ ở sinh nhật 8 tuổi.

 

Hôm đó nó phấn khích ôm tôi nói :’Mẹ, con yêu mẹ quá đi, trên đời này không có ai tốt với con hơn mẹ cả.

 

Thế nhưng bây giờ, chỉ vài tháng ngắn ngủi, nó lại dùng chiếc roi kia đánh tôi.

 

Sao nó lại có thể xuống tay được như vậy?

 

8

 

Cây roi cuối cùng cũng không rơi lên người tôi, bởi vì dì Từ lao đến chặn lại.

 

Nhưng nó đánh vào trong lòng tôi, tôi cũng không còn sức nữa.

 

Trước mắt mờ đi rồi ngã xuống, một dòng nước ấm nóng chảy từ bắp đùi của tôi xuống chân.

 

Roi ngựa trong tay Bùi Dã rơi xuống, nó khóc lớn :”Con không muốn như vậy, là mẹ ra tay đánh dì Nhụy trước, là mẹ không đúng trước…”

 

Dì Từ vội vàng ôm lấy tôi, hai tay run run :”Tiểu Mạch, Tiểu Mạch à, cháu không sao chứ? Cháu đừng dọa dì Từ mà! Đứa bé đáng thương!”

 

“Gọi điện thoại đi? Gọi điện thoại cho 120 đi!” Bà ấy nhìn Trần Nhụy gào lên.

 

Trần Nhụy hoảng hốt, nhưng làm thế nào cũng không lấy điện thoại ra được.

 

Cuối cùng dì Từ không nhịn được nữa, cẩn thận đặt tôi xuống, tự mình đi gọi.

 

Cơn đau sau đó, tôi cảm thấy giống như bị tê liệt, toàn thân không cảm giác.

 

Thính giác bỗng trở nên linh hoạt lạ thường, dường như ngay cả tiếng gió rít bên ngoài cũng nghe thấy rõ ràng.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/bay-ve-phia-mat-troi/chuong-6.html.]

Hôm nay sao lại lạnh như vậy?

 

Mùa đông năm nay sao lại lạnh đến thế chứ.

 

Thật kì lạ.

 

9

 

 

Đến bệnh viện đứa bé đã không giữ lại được nữa rồi.

 

Không nói ra cảm xúc gì.

 

Có lẽ đối với đứa bé kia mà nói đó lại là chuyện tốt đi.

 

Tôi như một cái xác không hồn chuyển lên nằm trên giường, bên cạnh chỉ có dì Từ, bà ấy cẩn thận lau mồ hôi trên trán tôi, đỏ mắt nghĩ mọi cách an ủi tôi.

 

“Tiểu Mạch à, đời người rất dài, khó khăn bao nhiêu đều có thể vượt qua, cháu đừng để bản thân c.h.ế.t trong cái hố đó! Đứa bé này!”

 

Không lâu sau y tá mang viên mifepristone và estradiol đến.

 

Cái thai còn mấy ngày nữa là đầy 3 tháng, chỉ có thể chọn cách uống thuốc, nếu như ra không hết thì phải nạo thai.

 

Sau khi uống thuốc một ngày, bắt đầu buồn nôn, nôn mửa, mệt mỏi, chóng mặt.

 

Tôi ngủ không nổi, cũng không có tinh thần. Dì Từ thỉnh thoảng sẽ mua cháo nóng đến, tôi ép bản thân nuốt vài ngụm, nhưng cháo lỏng giống như có xương vậy, làm thế nào cũng không nuốt nổi. Vừa xuống đến họng, lại nôn ra.

 

Cứ lặp đi lặp lại như vậy cả buổi tối, bụng bắt đầu giật giật, cơn đau đớn khiến tôi bật khóc nức nở.

 

Dì Từ định lấy túi chườm nóng giúp tôi bớt đau, lại bị y tá ngăn lại, sợ chảy nhiều máu.

 

Cả người tôi yếu ớt mồ hôi nhễ nhại, không có sức lực nửa nằm cuộn ở trên giường, những cơn giật đau nhói liên tục, giống như có con rắn đang ở trong ruột tôi điên cuồng cựa quậy, lại giống như có một cỗ lực vô cùng lớn đang vặn bụng của tôi. Không có cách nào, chỉ có thể nhanh chóng tiêm thuốc giảm đau.

 

Mặc dù không còn đau như thế nữa, nhưng thuốc giảm đau cũng sẽ kích thích co bóp cổ tử cung.Không đau được vài phút, qua một hồi, lại kéo đến mãnh liệt.

 

Mãi đến khi trời sắp sáng, dì Từ đỡ tôi vào nhà vệ sinh.

 

Túi thai cuối cùng cũng tuột ra, kèm theo đó còn có những cục m.á.u đông lớn.

 

Tôi chỉ cảm thấy trong lòng vô cùng trống rỗng, đồng thời vừa đúng lúc phòng bên cạnh vang lên một tiếng khóc của trẻ con.

 

Tôi loạng choạng suýt chút nữa thì ngã, dì Từ vội vàng ôm lấy tôi. Đầu mũi chua xót, tôi cũng không nhịn được, dựa lên vai bà khóc lớn.

 

Đứa bé của tôi nếu như không gặp chuyện ngoài ý muốn, cũng có thể đến được thế giới này, chứ không phải giống với đống thịt nhầy nhụa như thế này.

 

Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD

10

 

Tôi nặng nề chìm vào trong giấc ngủ, lúc tỉnh lại, dì Từ đã đem cháo làm nóng sẵn rồi.

 

Trong điện thoại Bùi Tịch gửi tin nhắn hỏi thăm như thường lệ, chỉ hỏi tôi ăn chưa, bụng có khó chịu hay không.

 

 

Loading...