Bánh Kem Có Lưỡi Dao - Chương 2
Cập nhật lúc: 2024-03-16 09:53:05
Lượt xem: 78
Tôi lấy lại tinh thần từ hồi ức, không thèm để ý tới Quý Uyên, đẩy xe về nhà.
Hắn cũng không nhanh không chậm đi theo sau tôi.
Mỗi một bước đều giống như dẫm trên trái tim lo sợ của tôi.
Tôi nắm chặt lòng bàn tay, ép buộc mình không nên quay đầu nhìn lại, trong lòng tôi hiểu rõ, hắn muốn trêu đùa tôi khiến tôi sợ hãi đến độ trong lòng lúc nào cũng hoảng loạn, vẫn luôn cảnh giác nhưng chẳng biết khi nào tai họa sẽ ập tới.
Vốn chẳng nên nhớ lại nhưng tôi vẫn không thể ức chế mà nhớ tới những ngày trước đây.
Không biết Quý Uyên nghe từ chỗ nào mà biết tôi sợ tối, nhưng bởi vì tôi đã từ chối một lần nên hắn chỉ lặng lẽ đi đằng sau tôi, đợi cho đến khi đưa tôi tới nhà an toàn mới vòng về.
Hắn là người đầu tiên tôi quen biết khi chuyển đến trường này.
Giáo viên xếp tôi và hắn ngồi cùng bàn, ngay từ lúc bắt đầu Quý Uyên đã tỏ ra thân thiện lại nhiệt tình.
Lúc đó tôi không hiểu, rõ ràng hắn là học sinh giỏi được chào đón nhất khối, sao phải chủ động làm quen với người chẳng có ai biết đến là tôi đây.
Mãi cho đến khi chuẩn bị về nhà nghỉ tết, trong phòng học chỉ còn lại hai chúng tôi.
Tôi im lặng sửa bài thi, Quý Uyên bỗng nhiên vươn tay giơ qua giơ lại trước mặt tôi, giọng nói có hơi bất đắc dĩ:
"Bạn học Tống Nghiên, em thật sự không nhận ra tôi đang theo đuổi em sao?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/banh-kem-co-luoi-dao/chuong-2.html.]
Sau này quen nhau rồi hắn đối xử với tôi rất tốt.
Tôi không phải là học sinh thông minh hay có khiếu học tập, chỉ có thể dùng toàn bộ nỗ lực bù lại, mà Quý Uyên lại thi vào Top 3 toàn khối một cách dễ dàng.
Cho nên hắn đã dùng toàn bộ kì nghỉ viết phương pháp học tập và các đề thi tập thi mà hắn tâm đắc vào một quyển vở cho tôi.
Quý Uyên từng nhảy cấp.
Hắn nhỏ hơn tôi những hai tuổi nhưng khi đứng trước mặt tôi hắn luôn trưởng thành giống như anh trai.
🐳 Các bạn theo dõi Phở bò: Tui Là Cá Mặn (https://www.facebook.com/tuilacaman/) để đọc truyện mới 🐳
Tôi và hắn đã hôn nhau.
Ở dưới gốc cây hợp hoan trong trường, lúc đó trời hơi tối nhưng tôi vẫn nhìn thấy hai tai của Quý Uyên đỏ bừng cả lên.
Hắn nói: "Nghiên Nghiên, tháng sau là tới sinh nhật em rồi."
"Anh đã lên kế hoạch xong hết, nhất định sẽ tặng cho em một sinh nhật cả đời khó quên."
Hắn không nói dối.
Tôi sẽ vĩnh viễn không bao giờ quên được ngày hôm ấy.