BẠN TRAI TỶ PHÚ TÁI SINH - Chương 10
Cập nhật lúc: 2024-09-05 19:30:19
Lượt xem: 4,769
Lần này anh ta lại bị lừa.
Vì nóng vội muốn thành công và bị lòng tham thúc đẩy, Cố Cảnh Thành đã gia nhập thành công vào một băng nhóm lừa đảo.
Lớp trưởng nhận ra có điều không ổn, tốt bụng giúp anh ta gọi điện báo cảnh sát.
Ba tháng sau, Cố Cảnh Thành được cứu ra. Hôm đó cảnh sát gọi điện cho tôi, muốn tôi phối hợp với họ để điều tra.
Chú cảnh sát hỏi tôi, trong mấy tháng qua Cố Cảnh Thành đã nhắn tin gì cho tôi.
Tôi thành thật mở lịch sử trò chuyện ra cho họ xem:
''Từ Nhiễm Nhiễm, vì tình cảm chúng ta đã từng có, chỉ cần cô chuyển cho tôi năm mươi vạn, tôi sẽ không chấp nhất chuyện trước đây mà tha thứ cho cô.''
''Từ Nhiễm Nhiễm, tôi chỉ còn thiếu ba mươi vạn nữa là khởi nghiệp thành công, tôi đảm bảo sau khi trở thành tỷ phú sẽ không trả thù cô.''
''Từ Nhiễm Nhiễm, chuyển cho tôi mười vạn, tôi sẽ lập tức cho cô làm phó tổng!''
''Từ Nhiễm Nhiễm, chuyển cho tôi năm vạn, tôi sẽ…''
Chú cảnh sát cố nhịn cười.
Tôi cũng tỏ vẻ rất bất lực. Lúc chuẩn bị rời đi, cảnh sát nói với tôi rằng Cố Cảnh Thành đã tham gia vào vụ lừa đảo, có khả năng sẽ phải ngồi tù. Anh ta còn muốn gặp tôi một lần.
Tôi không muốn đi, cảnh sát khuyên tôi bảo Cố Cảnh Thành rất cố chấp, chỉ khi tôi đến thì anh ta mới thành thật khai báo toàn bộ sự thật.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/ban-trai-ty-phu-tai-sinh/chuong-10.html.]
Để cứu giúp nhiều người dân hơn khỏi bị lừa đảo, tôi đã đến.
Cố Cảnh Thành không còn sự kiêu ngạo và cao ngạo như trước nữa, anh ta ngoan ngoãn ngồi trên ghế, hai tay bị còng, khi nhìn thấy tôi, anh ta phải mất rất lâu mới bình tĩnh lại.
Anh ta nói: ''Nhiễm Nhiễm, xin lỗi em.''
Theo lời cảnh sát, tôi hỏi anh ta: ''Lúc đầu khi anh vào băng nhóm lừa đảo, anh không phát hiện ra điều gì bất thường sao?''
Anh ta cười khổ một tiếng: ''Ngay từ ngày đầu tiên bước vào tôi đã biết nơi này không bình thường nhưng tôi không muốn thừa nhận rằng một tỷ phú như tôi lại rơi xuống nông nỗi này. Nhiễm Nhiễm, bây giờ tôi mới biết mình là một kẻ vô dụng, không có em, tôi chẳng là gì cả. Nhưng tôi cũng có lòng tự trọng, tôi không muốn thừa nhận, càng sợ thừa nhận rồi mình sẽ không bao giờ đứng dậy được nữa. Tôi cố gắng chứng minh bản thân, muốn làm ra thành tích để cho em xem, đáng tiếc lại chứng minh rằng mình đúng là một kẻ vô dụng.''
''Nhiễm Nhiễm, thực ra anh sớm đã phát hiện ra người anh yêu là em rồi, chỉ là kiếp trước dù anh có leo cao đến đâu, em cũng không sùng bái anh, dường như tất cả mọi chuyện đều nằm trong kế hoạch của em. Anh là đàn ông, cần được phụ nữ ngưỡng mộ, Tống Hiểu Uyển biết cách làm phụ nữ hơn em, cô ấy thích anh, nâng anh lên cao, anh rất thích ánh mắt ngưỡng mộ của cô ấy. Chỉ có vậy thôi.''
''Hôm đó, em dẫn người xông vào nhà anh và Tống Hiểu Uyển, phản ứng đầu tiên của anh là muốn níu kéo em, chỉ cần em tha thứ cho anh, coi như chuyện gì cũng chưa từng xảy ra, chúng ta có thể tiếp tục sống những ngày tháng hạnh phúc nhưng em chỉ muốn ly hôn với anh, muốn anh ra đi tay trắng. Vụ nổ khí gas hôm đó là do Tống Hiểu Uyển cố chấp, anh chưa bao giờ nghĩ đến chuyện làm hại em, chưa bao giờ.''
''Nhận ra mình đã được tái sinh, anh không cố ý thân thiết với Tống Hiểu Uyển như vậy, chỉ là... giận em thôi, dù sao nếu em thực sự yêu anh, em sẽ không kéo anh c.h.ế.t cùng vào phút cuối.''
Tôi ngoáy ngoáy tai, hỏi anh ta đã nói xong chưa, nói xong tôi sẽ đi.
Đàn anh Tô Dật mới mở một dự án mới đang thiếu người, tôi không thể ở ngoài quá lâu.
Đặc biệt là lãng phí thời gian ở ngoài nghe người khác nói nhảm.
Lúc này, không biết từ đâu Tống Hiểu Uyển xuất hiện, cô ta đẩy tôi ra, nước mắt giàn giụa, gào lên với Cố Cảnh Thành: ''Anh lừa tôi! Tôi là ân nhân cứu mạng anh ở kiếp trước, nếu không có quả thận của tôi, anh đã c.h.ế.t rồi. Anh đã hứa sẽ ở bên tôi cả đời, sẽ kiếm thật nhiều tiền để giúp tôi trả nợ cờ b.ạ.c của mẹ. Kết quả là anh cầm sổ đỏ mà cha tôi để lại trước khi mất biến mất, tiền đâu? Trả tiền cho tôi, đồ lừa đảo này!''