BẠN TRAI THẬT - GIẢ - Chương 9
Cập nhật lúc: 2024-10-06 10:00:13
Lượt xem: 417
20.
"Leng keng "
Tống Phỉ Phỉ lắc lắc chiếc chuông đồng trong tay, Linh Châu tiến lên che miệng mũi Chu Dã. Cô ấy sức lực rất mạnh, Chu Dã sớm bắt đầu vùng vẫy dữ dội vì ngạt thở.
Tôi ngơ ngác nhìn cô ấy, chẳng lẽ cô ấy đang muốn bóp c.h.ế.t Chu Dã sao?
Không đúng! Nếu một người bị ngạt thở, người đó sẽ rơi vào trạng thái lơ lửng. Lúc này hồn phách sẽ sợ hãi và dễ dàng chạy ra ngoài khi bị tiếng chuông gọi hồn.
Đơn giản như vậy, nhưng cũng thật thô bạo...
"Leng keng Leng keng"
Khi tiếng chuông thứ bảy vang lên, Chu Dã toàn thân run rẩy, sau đó hạ tay xuống, không còn vùng vẫy nữa. Tôi mở to mắt, nhìn thấy một bóng người trắng mờ đang ngồi dậy từ phía sau hắn.
"Chúng ta chỉ có năm phút, chúng ta phải nhanh lên, ôi trời!"
Linh Châu và Tống Phỉ Phỉ im lặng nhìn chằm chằm vào cái bóng, vẻ mặt của họ dường như đã nhìn thấy thứ gì đó cực kỳ khủng bố.
"Sao vậy? Đây là loại quỷ gì vậy?"
Tôi lo lắng đứng sang một bên, đáng tiếc là tôi không có mắt âm dương nên không thể nhìn rõ con quỷ đó trông như thế nào.
Khi thấy vậy, Linh Châu lấy ra một lọ nước mắt bò trên tay ném về phía tôi: “Khó nói lắm, cậu cứ tự mình nhìn xem.”
Khi nước mắt bò dính vào, mi mắt tôi có cảm giác đau rát, tôi chớp mắt nhiều lần trước khi dần dần tôi nhìn rõ cảnh tượng trước mắt.
Một quỷ hồn đang ôm ngực, không thể tin được nhìn chúng tôi: “Trình Thiến, cô điên à! Tôi vốn tưởng rằng cô chỉ là tìm người đánh tôi, không ngờ cô lại tìm người g.i.ế.c tôi!”
“Không đến mức đó à? Rõ ràng lúc trước anh là người đề nghị chia tay!"
“Chỉ vì tôi ở bên Đường Hân Hân, cô liền gi.3.t tôi? Sao cô biến thái thế! Cô là góa phụ đen!”
21.
Quỷ hồn đang nhảy dựng lên, sợ hãi, tức giận, bất kể là giọng nói, thái độ, dáng người hay ngoại hình, đều là Chu Dã chứ không phải ai khác. Tôi ngơ ngác nhìn anh, chạm vào chiếc vòng cổ rồi thả quỷ hồn Chu Dã ra.
Hai con quỷ giống hệt nhau đứng trước mặt chúng tôi, từ nét mặt đến chiều cao, từ kiểu tóc đến làn da, không có gì khác biệt.
"Mỹ Hầu Vương thật, thật giả?"
"Linh Châu cậu có thể niệm Khẩn Cô Chú gì đó hay không, niệm một câu cho tớ."
Tống Phỉ Phỉ dụi dụi mắt quét hai Chu Dã từ đầu đến chân: "Tôi còn đang nhìn Đế Thính, đúng là thật giả Mỹ Hầu Vương.”
Chu Dã đang tức giận cũng bị sốc khi nhìn thấy Chu Dã tôi thả ra:
“Cái quái gì vậy!”
Mọi chuyện lại rơi vào bế tắc, trên thế giới không có khả năng có hai Chu Dã, vậy nên một trong số họ phải là giả. Nhưng kẻ giả mạo là ai?
Truyện do Mễ Mễ-Nhân Sinh Trong Một Kiếp Người edit, chỉ đăng tại Fb và MonkeyD.
"Linh Châu, chỉ còn lại 2 phút!"
Hồn phách của một người sống không thể tách khỏi cơ thể quá lâu, đặc biệt là Chu Dã đang ở trạng thái ngừng hoạt động, kéo dài không tốt cho sức khỏe. Nghe vậy, Linh Châu nghiến răng nghiến lợi nói:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/ban-trai-that-gia/chuong-9.html.]
"Không còn cách nào khác, chỉ còn cách sử dụng Di Hồn đại pháp!"
Di Hồn đại pháp thực ra không đáng sợ như người ta tưởng, là loại pháp thuật nhìn trộm nhanh chóng ký ức người sống. Chỉ có điều pháp thuật này có nhiều điều cấm kỵ và chỉ được sử dụng mỗi tháng một lần.
Linh Châu xoay người muốn bắt Chu Dã, nhưng nhìn một hồi cô ấy lúng túng xoay người:
"Cô muốn bắt cái nào? Phân không rõ “
Tôi chỉ chỉ vào Chu Dã khác, cô ấy lúc này mới bắt lấy, đem ngón tay điểm vào giữa trán hắn.
"Thế nào? Đây là loại quỷ gì vậy?"
Linh Châu mở miệng nhưng không lên tiếng, ngược lại quay đầu nhìn về phía Chu Dã bên cạnh:
"Đây không phải là quỷ, là Chu Dã, thật sự là Chu Dã."
22.
Hắn là Chu Dã, vậy người tôi triệu hồi là ai?
"Linh Châu, chỉ còn lại một phút thôi!"
Tống Phỉ Phỉ xấu hổ nhìn đồng hồ: "Không bằng đem hắn thả về, nếu hắn như thế c.h.ế.t đi sẽ không tốt lắm!"
Linh Châu dạo đi cau mày:
“Quỷ khế ước này không có ký ức, ký ức của quỷ sẽ không biến mất mà chỉ bị nuốt chửng. Ký ức của anh ta chắc chắn đã bị những con quỷ khác nuốt chửng... "
“Mặc kệ, Di Hồn đại pháp!!”
Cô ấy ngửa mặt lên trời hô to một tiếng, thế nhưng đem Chu Dã đang té xỉu nhét vào trong cơ thể quỷ khế ước. Bóng dáng của hai người trở nên mơ hồ, như sóng nước chồng lên nhau, xung quanh không ngừng cuồn cuộn sương trắng.
Tôi phần nào hiểu được, cái gọi là Di Hồn đại pháp có hơi giống khế ước ký kết giữa tôi và Chu Dã, hai bên sẽ cùng chung ký ức và có thể theo dõi những bí mật suốt đời của nhau.
Trước khi sương trắng cuồn cuộn cuồn cuộn, Linh Châu đã đưa tay ra, hung hãn kéo Chu Dã đang bất tỉnh, lúc này hồn phách đã phiêu tán, có chút giống như nước sôi.
"Đây là quỷ khế ước của cô sao?"
Thấy tôi lắc đầu, Linh Châu lập tức nhét Chu Dã bất tỉnh lại vào trong cơ thể hắn. Lúc này, thời gian cuối cùng cũng đến 5 phút.
Tất cả chúng tôi đều tập trung nhìn Chu Dã đang bất tỉnh. Một lúc sau, hắn cuối cùng cũng tỉnh lại. Hắn mở mắt ra, ngây người một lúc, sau đó miễn cưỡng dùng hai tay chống nửa người ngồi dậy.
"Trình Thiến, cô thật là ..."
Lời nói của Chu Dã đột ngột dừng lại, sắc mặt hắn trắng bệch nhìn chằm chằm vào phương hướng của quỷ khế ước Chu Dã.
Hắn có thể nhìn thấy quỷ khế ước Chu Dã??
Đầu mấy người chúng tôi xoay như trống bỏi, một hồi thì xem hắn, một hồi xem quỷ khế ước Chu Dã, Chu Dã đang ngồi trên mặt đất rốt cuộc phản ứng lại đứng dậy, sắc mặt tái nhợt:
"Các người, các người cũng có thể nhìn thấy hắn?"
Quỷ khế ước Chu Dã cuối cùng cũng tỉnh lại, hắn lặng lẽ thở dài:
"Tôi không phải Chu Dã, tôi là Chu Lăng.”