Bạn Trai Phát Điên Khi Cùng Tôi Xuyên Qua PO Văn - 10
Cập nhật lúc: 2024-10-17 14:56:52
Lượt xem: 52
**10**
Tôi: “…”
Thiếu chút nữa đã quên, trong PO văn, cảnh sát hầu như không xuất hiện. Cho dù có, thì cũng chỉ vì những chuyện không liên quan.
Đây là một thế giới thiếu vắng pháp luật.
Tôi hít một hơi thật sâu: “Ai đã nói với em rằng những điều này là bình thường?”
“Tất cả mọi người.” Liễu Uyển cúi đầu, bóng tối phía sau lưng cô dần dần tụ lại, như một tấm màn sân khấu khổng lồ đang bao phủ cô vào trong.
Không khí như ngưng đọng lại, ngột ngạt đến khó thở.
“Từ nhỏ đến lớn, mọi người xung quanh đều nói với tôi rằng, chuyện này là đương nhiên, nên cảm thấy vinh hạnh. Đàn ông thích mình mới muốn có mình.” Thần sắc của cô ấy rất nhạt, không thể nhìn ra cảm xúc vui buồn, “Được người khác thích, có vẻ như là một điều tốt, nhưng tôi lại không hề thấy vui. Khi những người đàn ông đó chạm vào tôi, tôi chỉ thấy buồn nôn. Nhưng tôi không dám từ chối, vì điều đó không phù hợp với quy tắc.”
Tôi hỏi: “Quy tắc gì?”
“Quy tắc được hình thành từ sự thỏa thuận ngầm.” Cô ấy khựng lại một lúc, cổ họng khẽ run rẩy, “Phụ nữ phải ngoan ngoãn, biết nghe lời, và cam chịu để làm nô lệ thỏa mãn hứng thú của đàn ông. Khi đàn ông vui, họ sẽ cùng tôi ân ái, và tôi nên cảm thấy thỏa mãn vì điều đó.”
Lông mi Liễu Uyển khẽ run: “Nhưng rất lạ, tôi dường như sinh ra đã ghét họ chạm vào mình. Như tôi vậy, có phải là có vấn đề không?”
Ánh sáng từ phía sau cô ấy dần tắt, chỉ còn lại ánh trăng trong trẻo. Cô ấy bước đi trong ánh trăng mờ mịt, thanh thoát và dịu nhẹ như nước, dường như chỉ cần một chút áp lực là có thể tan vỡ.
Trong lòng tôi bất giác bùng lên một ngọn lửa giận dữ.
Trưởng thành trong môi trường như vậy không phải là điều cô ấy mong muốn.
Nhưng thế giới này lại quy kết mọi lỗi lầm cho cô ấy, ép buộc cô phải nhẫn nhịn, thậm chí tô điểm những hành vi không đứng đắn thành “yêu”.
Ở những thế giới khác, “chiếm được” phần lớn là “chiếm được trái tim”.
Nhưng không hiểu sao, tất cả những kẻ xuyên việt đến PO văn đều tự động biến “chiếm được” thành “chiếm đoạt thân thể”.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/ban-trai-phat-dien-khi-cung-toi-xuyen-qua-po-van/10.html.]
Cứ như thể nhân vật trong PO văn không cần sự an ủi về tinh thần, chỉ cần chinh phục về thể xác là đủ để chứng minh thành công.
Nếu không làm như vậy, mọi người sẽ nói với bạn rằng bạn sai rồi.
Ngay cả hệ thống cũng không ngừng mê hoặc trong đầu tôi: “Buông thả đi, mở lòng ra, tôn nghiêm không quan trọng, chìm đắm vào dục vọng sẽ giải quyết được vấn đề…”
Nhưng vấn đề thật sự có được giải quyết không?
Sa ngã thì dễ, kiên trì lại rất khó.
Vô số người xuyên việt, bao gồm cả Phó Đông, khi đến đây đều trở nên không còn thanh khiết, phóng túng.
Hay là, họ vốn đã như thế, chỉ là tại nơi này, bản tính thật sự của họ mới được bộc lộ.
“Đừng tự trách, đừng suy nghĩ nhiều, và đừng sợ hãi. Lỗi là ở đối phương, không phải ở em.”
Tôi khoác lên Liễu Uyển một chiếc áo, che đi những dấu vết trên cổ cô ấy:
“Nếu em không muốn, hãy từ chối một cách dứt khoát. Đừng thấy xấu hổ, vì chỉ có sự mềm yếu mới dễ bị tổn thương.”
Liễu Uyển ngừng một chút, rụt rè nắm lấy tay tôi, trong mắt ánh lên chút do dự, nhưng phần lớn là sự hy vọng:
“Tôi… thật sự có thể không?”
“Đương nhiên.” Mắt tôi cay xè, tôi nắm c.h.ặ.t t.a.y cô ấy, “Tôi cũng sẽ cùng em.”
Cá Mặn Muốn Vươn Lên 🌱
Trong màn đêm đen đặc, chúng tôi vẫn có ánh trăng.
Về sau, Liễu Uyển kể lại rằng, đây là đêm an toàn nhất của cô kể từ khi trưởng thành.
Không có những lời lẽ tục tĩu, không có mồ hôi của đàn ông.
Những chiếc lá xanh rậm rạp bị gió đêm lướt qua, phát ra những tiếng xào xạc.
Chỉ một cơn gió thoảng qua, rồi tan vào sự yên tĩnh vô tận.